古诗词

寄刘令言

冷士嵋

关河霜冷雁南游,云物凄凉属暮秋。guān hé shuāng lěng yàn nán yóu,yún wù qī liáng shǔ mù qiū。
万里飘蓬犹作客,三年戎马更登楼。wàn lǐ piāo péng yóu zuò kè,sān nián róng mǎ gèng dēng lóu。
艰难阮籍穷途哭,憔悴江淹去国愁。jiān nán ruǎn jí qióng tú kū,qiáo cuì jiāng yān qù guó chóu。
为报他山摇落尽,风尘惟有敝貂裘。wèi bào tā shān yáo luò jǐn,fēng chén wéi yǒu bì diāo qiú。

冷士嵋

冷士嵋,字又嵋,号秋江,丹徒人。明诸生。有《江冷阁诗集》。 冷士嵋的作品>>

猜您喜欢

哭子晋兄

冷士嵋

吾兄虽弱冠,忠义古人难。wú xiōng suī ruò guān,zhōng yì gǔ rén nán。
愤血千秋碧,操心一寸丹。fèn xuè qiān qiū bì,cāo xīn yī cùn dān。
旌旗落泗水,魂梦绕金坛。jīng qí luò sì shuǐ,hún mèng rào jīn tán。
痛作包胥泪,霜飞六月寒。tòng zuò bāo xū lèi,shuāng fēi liù yuè hán。

题妙高峰

冷士嵋

天拔一峰起,波空四面开。tiān bá yī fēng qǐ,bō kōng sì miàn kāi。
江光浮岛屿,潭影浸楼台。jiāng guāng fú dǎo yǔ,tán yǐng jìn lóu tái。
折苇番僧渡,乘槎海客来。zhé wěi fān sēng dù,chéng chá hǎi kè lái。
何须更壶峤,此地即蓬莱。hé xū gèng hú jiào,cǐ dì jí péng lái。

三月十九日圣忌日偶成

冷士嵋

一年一度逢花发,每见花开辄黯然。yī nián yī dù féng huā fā,měi jiàn huā kāi zhé àn rán。
往事有谁来记忆,春风空老白头年。wǎng shì yǒu shuí lái jì yì,chūn fēng kōng lǎo bái tóu nián。

过文与也墓下

冷士嵋

不道寻君薤露边,一抔官陇卧荒烟。bù dào xún jūn xiè lù biān,yī póu guān lǒng wò huāng yān。
山深路僻人来少,野草茫茫没墓田。shān shēn lù pì rén lái shǎo,yě cǎo máng máng méi mù tián。

哭文与也

冷士嵋

人没琴亡竹坞东,到来不与旧时同。rén méi qín wáng zhú wù dōng,dào lái bù yǔ jiù shí tóng。
白云秋石荒凉尽,空对寒山落木中。bái yún qiū shí huāng liáng jǐn,kōng duì hán shān luò mù zhōng。

梦里青山图为桐上人题

冷士嵋

片云孤鹤寄人间,心自禅空梦自闲。piàn yún gū hè jì rén jiān,xīn zì chán kōng mèng zì xián。
莫把画图看作画,画中山是梦中山。mò bǎ huà tú kàn zuò huà,huà zhōng shān shì mèng zhōng shān。

梦里青山图为桐上人题

冷士嵋

竹屋蒲团万壑东,萧然一幻坐来空。zhú wū pú tuán wàn hè dōng,xiāo rán yī huàn zuò lái kōng。
十年尘虑都亡尽,留得青山入梦来。shí nián chén lǜ dōu wáng jǐn,liú dé qīng shān rù mèng lái。

述怀与魏叔子

冷士嵋

我有匣中琴,庋之高石壁。wǒ yǒu xiá zhōng qín,guǐ zhī gāo shí bì。
三年不一弹,只为知音隔。sān nián bù yī dàn,zhǐ wèi zhī yīn gé。
偶尔忽逢君,开囊鼓在昔。ǒu ěr hū féng jūn,kāi náng gǔ zài xī。
上念羲农人,下念采薇客。shàng niàn xī nóng rén,xià niàn cǎi wēi kè。
雅曲不须繁,所贵深衷白。yǎ qū bù xū fán,suǒ guì shēn zhōng bái。
弹罢各无言,西看楚天碧。dàn bà gè wú yán,xī kàn chǔ tiān bì。