古诗词

归草堂

毛国翰

羁人怀乡土,关塞千里违。jī rén huái xiāng tǔ,guān sāi qiān lǐ wéi。
及兹见家门,尚疑魂梦归。jí zī jiàn jiā mén,shàng yí hún mèng guī。
儿女出门迎,言笑牵我衣。ér nǚ chū mén yíng,yán xiào qiān wǒ yī。
我行岂不久,再及霜雪飞。wǒ xíng qǐ bù jiǔ,zài jí shuāng xuě fēi。
入室叙悲欢,盘餐慰我饥。rù shì xù bēi huān,pán cān wèi wǒ jī。
恐伤行客心,有泪不敢挥。kǒng shāng xíng kè xīn,yǒu lèi bù gǎn huī。
极知艰虞意,默视瘠与肥。jí zhī jiān yú yì,mò shì jí yǔ féi。
皎皎明月光,夜深鉴我帏。jiǎo jiǎo míng yuè guāng,yè shēn jiàn wǒ wéi。
昔出有完裾,今还失所依。xī chū yǒu wán jū,jīn hái shī suǒ yī。
凄然顾庭户,岁晏无春晖。qī rán gù tíng hù,suì yàn wú chūn huī。

毛国翰

清湖南长沙人,字大宗,号青垣。嘉庆诸生。善强记,能背诵《佩文韵府》。肆力于诗,多凄苦之音。后被湖广总督裕泰招致幕府。有《麋园诗钞》、《天显纪事》、《青湘楼传奇》。 毛国翰的作品>>

猜您喜欢

山行

毛国翰

幽禽时复响,苔磴少人行。yōu qín shí fù xiǎng,tái dèng shǎo rén xíng。
松径含风雨,秋山见性情。sōng jìng hán fēng yǔ,qiū shān jiàn xìng qíng。
云根香紫石,林气长黄精。yún gēn xiāng zǐ shí,lín qì zhǎng huáng jīng。
落叶飘无际,清砧何处声。luò yè piāo wú jì,qīng zhēn hé chù shēng。

游古唐寺

毛国翰

孤峰标塔势,悬磴接禅扉。gū fēng biāo tǎ shì,xuán dèng jiē chán fēi。
去鸟冲寒叶,归云拥落晖。qù niǎo chōng hán yè,guī yún yōng luò huī。
泉飞深洞雨,苔染定僧衣。quán fēi shēn dòng yǔ,tái rǎn dìng sēng yī。
下界空回首,苍苍隐翠微。xià jiè kōng huí shǒu,cāng cāng yǐn cuì wēi。

归舟

毛国翰

归梦经行处,扁舟浩渺间。guī mèng jīng xíng chù,biǎn zhōu hào miǎo jiān。
危樯过鸟疾,秋水近人间。wēi qiáng guò niǎo jí,qiū shuǐ jìn rén jiān。
野树时藏寺,晴云不在山。yě shù shí cáng sì,qíng yún bù zài shān。
到家应后雁,枫叶想成斑。dào jiā yīng hòu yàn,fēng yè xiǎng chéng bān。

野望

毛国翰

盗贼仍蛮塞,山林自腐儒。dào zéi réng mán sāi,shān lín zì fǔ rú。
眼随飞鸟倦,心共断云孤。yǎn suí fēi niǎo juàn,xīn gòng duàn yún gū。
寒尽鱼龙起,春回草木苏。hán jǐn yú lóng qǐ,chūn huí cǎo mù sū。
感时怀济物,无术卧江湖。gǎn shí huái jì wù,wú shù wò jiāng hú。

宝华兰若题壁

毛国翰

古寺翠微里,风铃春殿间。gǔ sì cuì wēi lǐ,fēng líng chūn diàn jiān。
轻阴疑照水,薄雾欲藏山。qīng yīn yí zhào shuǐ,báo wù yù cáng shān。
溪鸟通禅意,林花驻客颜。xī niǎo tōng chán yì,lín huā zhù kè yán。
忽惊尘世梦,钟磬响云间。hū jīng chén shì mèng,zhōng qìng xiǎng yún jiān。

登文昌阁

毛国翰

沙黄雾碧拥楼台,孤客乘危倦眼开。shā huáng wù bì yōng lóu tái,gū kè chéng wēi juàn yǎn kāi。
吴蜀地形江口断,乾坤秋色雨边来。wú shǔ dì xíng jiāng kǒu duàn,qián kūn qiū sè yǔ biān lái。
凯歌未报乌蛮捷,野哭犹增画角哀。kǎi gē wèi bào wū mán jié,yě kū yóu zēng huà jiǎo āi。
西去风尘迷远望,请缨何日弃繻回。xī qù fēng chén mí yuǎn wàng,qǐng yīng hé rì qì xū huí。

旅馆

毛国翰

西风吹雁渡江关,高阁梧桐露叶殷。xī fēng chuī yàn dù jiāng guān,gāo gé wú tóng lù yè yīn。
为客独看秋尽月,还家多上梦中山。wèi kè dú kàn qiū jǐn yuè,hái jiā duō shàng mèng zhōng shān。
南浮路接苍梧外,北望云迷紫极间。nán fú lù jiē cāng wú wài,běi wàng yún mí zǐ jí jiān。
献赋十年犹未遇,陆离长剑土花斑。xiàn fù shí nián yóu wèi yù,lù lí zhǎng jiàn tǔ huā bān。

寄李寄亭丈

毛国翰

钟阿蹑屩如何点,藤笈藏经忆沈郎。zhōng ā niè juē rú hé diǎn,téng jí cáng jīng yì shěn láng。
平世岂无真隐士,深山犹有旧书堂。píng shì qǐ wú zhēn yǐn shì,shēn shān yóu yǒu jiù shū táng。
肯将著作随时俗,独向风尘老醉乡。kěn jiāng zhù zuò suí shí sú,dú xiàng fēng chén lǎo zuì xiāng。
白发黄冠仍健在,几时相访绿萝庄。bái fā huáng guān réng jiàn zài,jǐ shí xiāng fǎng lǜ luó zhuāng。

寄李寄亭丈

毛国翰

角里先生读道经,终年习静旧岩扃。jiǎo lǐ xiān shēng dú dào jīng,zhōng nián xí jìng jiù yán jiōng。
天浮空翠水陂绿,门对寒光风嶂青。tiān fú kōng cuì shuǐ bēi lǜ,mén duì hán guāng fēng zhàng qīng。
蓬户独留求仲径,野人多识子云亭。péng hù dú liú qiú zhòng jìng,yě rén duō shí zi yún tíng。
筦山萝薜遥相忆,春雨蒙蒙摇洞庭。guǎn shān luó bì yáo xiāng yì,chūn yǔ méng méng yáo dòng tíng。

再过衡山县

毛国翰

衡山小郭对风汀,客子扁舟复此经。héng shān xiǎo guō duì fēng tīng,kè zi biǎn zhōu fù cǐ jīng。
岳顶断云归海徼,天边残照落郊坰。yuè dǐng duàn yún guī hǎi jiǎo,tiān biān cán zhào luò jiāo jiōng。
苍茫野色横江暝,萧瑟秋声隔树听。cāng máng yě sè héng jiāng míng,xiāo sè qiū shēng gé shù tīng。
垂老欲寻王十八,芙蓉何处采曾青。chuí lǎo yù xún wáng shí bā,fú róng hé chù cǎi céng qīng。

斋中夜坐有感

毛国翰

高斋坐久星河转,永夜江城玉漏催。gāo zhāi zuò jiǔ xīng hé zhuǎn,yǒng yè jiāng chéng yù lòu cuī。
南极风声传鼓角,沧溟蜃气入楼台。nán jí fēng shēng chuán gǔ jiǎo,cāng míng shèn qì rù lóu tái。
事关干济休论数,时系安危始见才。shì guān gàn jì xiū lùn shù,shí xì ān wēi shǐ jiàn cái。
横海艨艟何日下,腐儒搔首问河魁。héng hǎi méng chōng hé rì xià,fǔ rú sāo shǒu wèn hé kuí。

春日茶陵道中

毛国翰

云阳山下雨初晴,南上高原见石城。yún yáng shān xià yǔ chū qíng,nán shàng gāo yuán jiàn shí chéng。
山路无人花自发,竹林终日鹧鸪声。shān lù wú rén huā zì fā,zhú lín zhōng rì zhè gū shēng。

吾与故人蕲水陈子秋舫别几三十年而陈子没又十余年矣予至武昌江路匪遥未得一访其故居怅然有作

毛国翰

故人零落几经秋,鄂渚停舟忆旧游。gù rén líng luò jǐ jīng qiū,è zhǔ tíng zhōu yì jiù yóu。
江水尚随春恨满,为流残泪到黄州。jiāng shuǐ shàng suí chūn hèn mǎn,wèi liú cán lèi dào huáng zhōu。

斋夜独吟

毛国翰

种松南山麓,种竹南山椒。zhǒng sōng nán shān lù,zhǒng zhú nán shān jiāo。
虚心荫劲直,相与成后凋。xū xīn yīn jìn zhí,xiāng yǔ chéng hòu diāo。
君子悲独行,冥心非所操。jūn zi bēi dú xíng,míng xīn fēi suǒ cāo。
嘤嘤园中鸟,双飞集桑条。yīng yīng yuán zhōng niǎo,shuāng fēi jí sāng tiáo。
何况孤士心,得不思久要。hé kuàng gū shì xīn,dé bù sī jiǔ yào。
园谷不可息,石泉不可淆。yuán gǔ bù kě xī,shí quán bù kě xiáo。
谁为亮此志,独夜成长谣。shuí wèi liàng cǐ zhì,dú yè chéng zhǎng yáo。

归草堂

毛国翰

慈山习先隐,游钓安可忘。cí shān xí xiān yǐn,yóu diào ān kě wàng。
门前采樵路,今昔同雪霜。mén qián cǎi qiáo lù,jīn xī tóng xuě shuāng。
腰斧想所历,苍苔仍石床。yāo fǔ xiǎng suǒ lì,cāng tái réng shí chuáng。
西风吹蟠木,恻怛中情伤。xī fēng chuī pán mù,cè dá zhōng qíng shāng。
孤生易为感,此心焉得将。gū shēng yì wèi gǎn,cǐ xīn yān dé jiāng。
仰视日月驰,天高恨茫茫。yǎng shì rì yuè chí,tiān gāo hèn máng máng。
闾门久寂寞,墓地空荒凉。lǘ mén jiǔ jì mò,mù dì kōng huāng liáng。
骨肉况多乖,生死各一方。gǔ ròu kuàng duō guāi,shēng sǐ gè yī fāng。
徘徊念故土,涕湿尘沙黄。pái huái niàn gù tǔ,tì shī chén shā huáng。
平生峥嵘志,垂老对家乡。píng shēng zhēng róng zhì,chuí lǎo duì jiā xiāng。
2012