古诗词

浮云篇

王之敬

村西一水东,叶落因秋风。cūn xī yī shuǐ dōng,yè luò yīn qiū fēng。
秋风日以厉,落叶忽成空。qiū fēng rì yǐ lì,luò yè hū chéng kōng。
人寿非金石,行与草木同。rén shòu fēi jīn shí,xíng yǔ cǎo mù tóng。
草木发有时,人寿不可期。cǎo mù fā yǒu shí,rén shòu bù kě qī。
徒有千岁虑,何不培厥基。tú yǒu qiān suì lǜ,hé bù péi jué jī。
荷耜耕火田,田深草离离。hé sì gēng huǒ tián,tián shēn cǎo lí lí。
折腰劳手足,一一芟去之。zhé yāo láo shǒu zú,yī yī shān qù zhī。
还将禾与黍,努力重扶持。hái jiāng hé yǔ shǔ,nǔ lì zhòng fú chí。
非不念辛苦,所业良在兹。fēi bù niàn xīn kǔ,suǒ yè liáng zài zī。
善哉庞公言,不遗身以危。shàn zāi páng gōng yán,bù yí shēn yǐ wēi。

王之敬

清福建福州人,字笃夫,号竹冠道人。太学生。工诗古文,兼善书画,下笔悉入妙品。 王之敬的作品>>

猜您喜欢

过钓台

王之敬

铜雀高飞汉业沉,云台荒址杳难寻。tóng què gāo fēi hàn yè chén,yún tái huāng zhǐ yǎo nán xún。
争如片石横烟水,尚见清风亘古今。zhēng rú piàn shí héng yān shuǐ,shàng jiàn qīng fēng gèn gǔ jīn。
鱼钓乍收新月落,羊裘未解白云深。yú diào zhà shōu xīn yuè luò,yáng qiú wèi jiě bái yún shēn。
低徊想像春山暮,漠漠松花满袖襟。dī huái xiǎng xiàng chūn shān mù,mò mò sōng huā mǎn xiù jīn。

山栖

王之敬

松竹径从幽壑转,茅茨门向乱山开。sōng zhú jìng cóng yōu hè zhuǎn,máo cí mén xiàng luàn shān kāi。
时闻好鸟林间语,更有鸣泉槛外来。shí wén hǎo niǎo lín jiān yǔ,gèng yǒu míng quán kǎn wài lái。

山栖

王之敬

万仞巉岩插碧峰,当轩云树碧丛丛。wàn rèn chán yán chā bì fēng,dāng xuān yún shù bì cóng cóng。
夕阳西下湖光白,一棹歌声钓晚风。xī yáng xī xià hú guāng bái,yī zhào gē shēng diào wǎn fēng。

山栖

王之敬

秋容如沐淡襟怀,野老相逢笑口开。qiū róng rú mù dàn jīn huái,yě lǎo xiāng féng xiào kǒu kāi。
遥指夕阳红映处,碧山楼阁似蓬莱。yáo zhǐ xī yáng hóng yìng chù,bì shān lóu gé shì péng lái。