古诗词

次韵和许涑文观察拟诸将

吴汝纶

诸葛云霄万古名,郎君杖节事孤征。zhū gé yún xiāo wàn gǔ míng,láng jūn zhàng jié shì gū zhēng。
料知樽俎冲能折,休道关河草不横。liào zhī zūn zǔ chōng néng zhé,xiū dào guān hé cǎo bù héng。
东阁异时陪客座,宗臣高论屈人兵。dōng gé yì shí péi kè zuò,zōng chén gāo lùn qū rén bīng。
家声燀赫怀柔远,元老垂绅且仰成。jiā shēng chǎn hè huái róu yuǎn,yuán lǎo chuí shēn qiě yǎng chéng。

吴汝纶

清安徽桐城人,字挚甫。同治四年进士。曾为曾国藩、李鸿章幕宾。光绪时任京师大学堂总教习。尝赴日本考察教育制度,著《东游丛录》。于经史子集多有点评,为桐城派后期作家。曾为严复《天演论》作序,备加称道。有《桐城吴先生全书》。 吴汝纶的作品>>

猜您喜欢

次韵和许涑文观察拟诸将

吴汝纶

见说关城卧鼓鼙,又闻应响变鸣鸡。jiàn shuō guān chéng wò gǔ pí,yòu wén yīng xiǎng biàn míng jī。
三边列障通青海,九市华筵舞白题。sān biān liè zhàng tōng qīng hǎi,jiǔ shì huá yán wǔ bái tí。
武帝威棱歌宝马,黄支职贡记生犀。wǔ dì wēi léng gē bǎo mǎ,huáng zhī zhí gòng jì shēng xī。
长城约束分明在,可任边人节度携。zhǎng chéng yuē shù fēn míng zài,kě rèn biān rén jié dù xié。

次韵和许涑文观察拟诸将

吴汝纶

绝域归来更大何,办装未办口悬河。jué yù guī lái gèng dà hé,bàn zhuāng wèi bàn kǒu xuán hé。
乘槎路远天忧大,缚马书来国论多。chéng chá lù yuǎn tiān yōu dà,fù mǎ shū lái guó lùn duō。
一借荆州还岂易,尽抛瓯脱议尤讹。yī jiè jīng zhōu hái qǐ yì,jǐn pāo ōu tuō yì yóu é。
云蒸龙变归神略,回首沧溟久不波。yún zhēng lóng biàn guī shén lüè,huí shǒu cāng míng jiǔ bù bō。

次韵和许涑文观察拟诸将

吴汝纶

四海游谈愿识韩,壮图先见战皋兰。sì hǎi yóu tán yuàn shí hán,zhuàng tú xiān jiàn zhàn gāo lán。
出尘军略戈鋋老,绝塞风烟道路难。chū chén jūn lüè gē chán lǎo,jué sāi fēng yān dào lù nán。
麾羽幕前迟谢艾,盘矛帐下渴陈安。huī yǔ mù qián chí xiè ài,pán máo zhàng xià kě chén ān。
匡时一疏扶清议,早晚天山看筑坛。kuāng shí yī shū fú qīng yì,zǎo wǎn tiān shān kàn zhù tán。

次韵和许涑文观察拟诸将

吴汝纶

卧虎潭潭守便宜,人中蓍蔡仰前知。wò hǔ tán tán shǒu biàn yí,rén zhōng shī cài yǎng qián zhī。
两隅略地无长锁,万国朝天有乱丝。liǎng yú lüè dì wú zhǎng suǒ,wàn guó cháo tiān yǒu luàn sī。
得意轩车曾宠鹤,当时田猎梦非螭。dé yì xuān chē céng chǒng hè,dāng shí tián liè mèng fēi chī。
艰危此日纡筹策,明目仍闻岳牧咨。jiān wēi cǐ rì yū chóu cè,míng mù réng wén yuè mù zī。

过朝鲜王京

吴汝纶

攘臂言兵议已疏,锐身字小却良图。rǎng bì yán bīng yì yǐ shū,ruì shēn zì xiǎo què liáng tú。
分民本计适已事,窃帝一时聊自娱。fēn mín běn jì shì yǐ shì,qiè dì yī shí liáo zì yú。
千载箕封遗俗在,九州禹迹远邻无。qiān zài jī fēng yí sú zài,jiǔ zhōu yǔ jì yuǎn lín wú。
鲰生目睫疑空论,鲂鱮枯鱼势故殊。zōu shēng mù jié yí kōng lùn,fáng xù kū yú shì gù shū。

北征别张廉卿即送其东游

吴汝纶

昔人各有千秋抱,百不施为乃著文。xī rén gè yǒu qiān qiū bào,bǎi bù shī wèi nǎi zhù wén。
牝掷黄金真误我,缟穿强箭独怜君。pìn zhì huáng jīn zhēn wù wǒ,gǎo chuān qiáng jiàn dú lián jūn。
堂前莫漫嘲轮扁,后世安能无子云。táng qián mò màn cháo lún biǎn,hòu shì ān néng wú zi yún。
元凯盈朝身暇豫,且须呼酒叩皇坟。yuán kǎi yíng cháo shēn xiá yù,qiě xū hū jiǔ kòu huáng fén。

北征别张廉卿即送其东游

吴汝纶

我歌《伐木》行求友,钟虡莛摧不肯鸣。wǒ gē fá mù xíng qiú yǒu,zhōng jù tíng cuī bù kěn míng。
海运鲲鹏通变化,气联龙虎有逢迎。hǎi yùn kūn péng tōng biàn huà,qì lián lóng hǔ yǒu féng yíng。
汉阳晴树帆初远,钟阜秋云酒共倾。hàn yáng qíng shù fān chū yuǎn,zhōng fù qiū yún jiǔ gòng qīng。
早晚探奇窥禹穴,傥因朔雁一传声。zǎo wǎn tàn qí kuī yǔ xué,tǎng yīn shuò yàn yī chuán shēng。

游本愿寺

吴汝纶

一镫传过海,祖印提来未。yī dèng chuán guò hǎi,zǔ yìn tí lái wèi。
低头拜空王,乞与转轮慧。dī tóu bài kōng wáng,qǐ yǔ zhuǎn lún huì。

游本愿寺

吴汝纶

大木作高栋,一国不能两。dà mù zuò gāo dòng,yī guó bù néng liǎng。
若无百围柱,颓坏欲谁仰。ruò wú bǎi wéi zhù,tuí huài yù shuí yǎng。

游本愿寺

吴汝纶

旧日园林胜,三年问劫灰。jiù rì yuán lín shèng,sān nián wèn jié huī。
临流惊结构,疑是钓鱼台。lín liú jīng jié gòu,yí shì diào yú tái。

游本愿寺

吴汝纶

天上止一月,自可印千池。tiān shàng zhǐ yī yuè,zì kě yìn qiān chí。
那用凿邻壁,光辉共有之。nà yòng záo lín bì,guāng huī gòng yǒu zhī。

游本愿寺

吴汝纶

舟势已欲转,扶危杖柁工。zhōu shì yǐ yù zhuǎn,fú wēi zhàng duò gōng。
紫藤在彼岸,祇借一帆风。zǐ téng zài bǐ àn,qí jiè yī fān fēng。

摄任丘令张君琴府以东坡雪浪石铭属题

吴汝纶

至人发兴真卓诡,以画喻石石喻水。zhì rén fā xīng zhēn zhuó guǐ,yǐ huà yù shí shí yù shuǐ。
埋盆激水写离堆,坐揽岷峨五千里。mái pén jī shuǐ xiě lí duī,zuò lǎn mín é wǔ qiān lǐ。
岷峨到眼归不得,海上石芝行可食。mín é dào yǎn guī bù dé,hǎi shàng shí zhī xíng kě shí。
鹤峰雪流舞阶砌,高斋法供无消息。hè fēng xuě liú wǔ jiē qì,gāo zhāi fǎ gōng wú xiāo xī。
阎浮一沤身一叶,嗟石与人谁主客,奇章平泉真大惑。yán fú yī ōu shēn yī yè,jiē shí yǔ rén shuí zhǔ kè,qí zhāng píng quán zhēn dà huò。
不见北齐冢中石,去入谁家作阶墄。bù jiàn běi qí zhǒng zhōng shí,qù rù shuí jiā zuò jiē cè。
张侯也是好事人,藏此纸本如奇珍。zhāng hóu yě shì hǎo shì rén,cáng cǐ zhǐ běn rú qí zhēn。
岂会东坡思两孙,意亦故山聊心存。qǐ huì dōng pō sī liǎng sūn,yì yì gù shān liáo xīn cún。
平山堂下君家园,树石幽好泉娟娟。píng shān táng xià jūn jiā yuán,shù shí yōu hǎo quán juān juān。
何时宦成归林泉,百株石林对洼尊,仇池九华安足论。hé shí huàn chéng guī lín quán,bǎi zhū shí lín duì wā zūn,chóu chí jiǔ huá ān zú lùn。

百字铭

吴汝纶

远观山色,年年依旧如新,近视人情,渐渐不同往日。yuǎn guān shān sè,nián nián yī jiù rú xīn,jìn shì rén qíng,jiàn jiàn bù tóng wǎng rì。
诗朋酒友,日会三千,知己心人,百无一二。shī péng jiǔ yǒu,rì huì sān qiān,zhī jǐ xīn rén,bǎi wú yī èr。
花开兮,蝴蝶至,人困兮,亲戚疏。huā kāi xī,hú dié zhì,rén kùn xī,qīn qī shū。
时来,谁不来;时不来,谁来。shí lái,shuí bù lái;shí bù lái,shuí lái。
自跌倒,自爬起,靠人扶,都是假。zì diē dào,zì pá qǐ,kào rén fú,dōu shì jiǎ。
亲戚朋友,说的是隔山话。qīn qī péng yǒu,shuō de shì gé shān huà。
且挨过三冬四夏,暂受些此痛苦,雪尽后再看梅花。qiě āi guò sān dōng sì xià,zàn shòu xiē cǐ tòng kǔ,xuě jǐn hòu zài kàn méi huā。