古诗词

采桑子·前题

范贞仪

归来绿暗荒村草,冷雨风飘。guī lái lǜ àn huāng cūn cǎo,lěng yǔ fēng piāo。
短梦香消。duǎn mèng xiāng xiāo。
穗帐灯昏伴寂寥。suì zhàng dēng hūn bàn jì liáo。
箕裘有子才堪继,画荻晨朝。jī qiú yǒu zi cái kān jì,huà dí chén cháo。
续绩中宵。xù jì zhōng xiāo。
苦志辛勤论逸牢。kǔ zhì xīn qín lùn yì láo。

范贞仪

清江苏如皋人,字芳筠,号一柏。贡生高佩兰妻。女红之暇,潜心经史,时有女中颜、闵之目。有《愁丛集》。 范贞仪的作品>>

猜您喜欢

转应曲怀故居

范贞仪

池草。chí cǎo。
池草。chí cǎo。
绿到春来应好。lǜ dào chūn lái yīng hǎo。
萋萋原自多情,点点难消露凝。qī qī yuán zì duō qíng,diǎn diǎn nán xiāo lù níng。
凝露。níng lù。
凝露。níng lù。
残照汉家烟树。cán zhào hàn jiā yān shù。

转应曲前题

范贞仪

亭柳。tíng liǔ。
亭柳。tíng liǔ。
昔日青青在否。xī rì qīng qīng zài fǒu。
柔丝别绪怜生,弱絮漫空怨卿。róu sī bié xù lián shēng,ruò xù màn kōng yuàn qīng。
卿怨。qīng yuàn。
卿怨。qīng yuàn。
残月晓风谁管。cán yuè xiǎo fēng shuí guǎn。

点绛唇·四姑偶得归宁,又急告别,作此寄恨

范贞仪

暂得归来,无言清泪频频堕。zàn dé guī lái,wú yán qīng lèi pín pín duò。
残妆界破。cán zhuāng jiè pò。
说着如何过。shuō zhe rú hé guò。
且再迟迟,莫畏更楼锁。qiě zài chí chí,mò wèi gèng lóu suǒ。
须知么。xū zhī me。
霜摧雪裹。shuāng cuī xuě guǒ。
惟有君和我。wéi yǒu jūn hé wǒ。

点绛唇·送别衡阳夫人

范贞仪

草绿西园,啼莺留得神仙住。cǎo lǜ xī yuán,tí yīng liú dé shén xiān zhù。
挪花搓絮。nuó huā cuō xù。
同把春光度。tóng bǎ chūn guāng dù。
忽赋归与,蓦起愁千缕。hū fù guī yǔ,mò qǐ chóu qiān lǚ。
斜阳暮。xié yáng mù。
凄凄烟树。qī qī yān shù。
遮断孤帆处。zhē duàn gū fān chù。

点绛唇·别四姑后作

范贞仪

遂去匆匆,无言相觑难为别。suì qù cōng cōng,wú yán xiāng qù nán wèi bié。
芙蓉清绝。fú róng qīng jué。
江上霜如雪。jiāng shàng shuāng rú xuě。
绣谱床空,留得楼头月。xiù pǔ chuáng kōng,liú dé lóu tóu yuè。
依前缺。yī qián quē。
再圆时节。zài yuán shí jié。
恨共嫦娥说。hèn gòng cháng é shuō。

点绛唇·月夜哭如山妹

范贞仪

娇小香闺,墨花同染遥山翠。jiāo xiǎo xiāng guī,mò huā tóng rǎn yáo shān cuì。
于归犹记。yú guī yóu jì。
泣别吴江汭。qì bié wú jiāng ruì。
闻说今秋,玉碎花残矣。wén shuō jīn qiū,yù suì huā cán yǐ。
如山妹。rú shān mèi。
月明似水。yuè míng shì shuǐ。
环佩归来未。huán pèi guī lái wèi。

采桑子·悼衡阳夫人

范贞仪

当时偕任衡山署,月满潇湘。dāng shí xié rèn héng shān shǔ,yuè mǎn xiāo xiāng。
香暖琴堂。xiāng nuǎn qín táng。
侍女吹箫引凤凰。shì nǚ chuī xiāo yǐn fèng huáng。
攀髯人去西风早,宦海沧桑。pān rán rén qù xī fēng zǎo,huàn hǎi cāng sāng。
旅梦凄凉。lǚ mèng qī liáng。
回雁峰高望故乡。huí yàn fēng gāo wàng gù xiāng。

采桑子·前题

范贞仪

盈盈娇女闺中秀,咏絮吟风。yíng yíng jiāo nǚ guī zhōng xiù,yǒng xù yín fēng。
玉佩玲珑。yù pèi líng lóng。
绕膝承欢笑语融。rào xī chéng huān xiào yǔ róng。
年来远嫁他乡去,泪雨常蒙。nián lái yuǎn jià tā xiāng qù,lèi yǔ cháng méng。
凝睇吴峰。níng dì wú fēng。
此后应从梦里逢。cǐ hòu yīng cóng mèng lǐ féng。

采桑子·前题

范贞仪

早春抱病鱼轩至,榻拂轻埃。zǎo chūn bào bìng yú xuān zhì,tà fú qīng āi。
径扫苍苔。jìng sǎo cāng tái。
幽阁重门此日开。yōu gé zhòng mén cǐ rì kāi。
而今冷落西园路,剩粉遗钗。ér jīn lěng luò xī yuán lù,shèng fěn yí chāi。
香暗尘埋。xiāng àn chén mái。
夜夜西风堕老槐。yè yè xī fēng duò lǎo huái。

采桑子·前题

范贞仪

隆恩百岁浑无报,握手江干。lóng ēn bǎi suì hún wú bào,wò shǒu jiāng gàn。
恨罨征帆。hèn yǎn zhēng fān。
病眼朦胧仔细看。bìng yǎn méng lóng zǎi xì kàn。
暮秋驾鹤游蓬岛,佩冷云寒。mù qiū jià hè yóu péng dǎo,pèi lěng yún hán。
长夜漫漫。zhǎng yè màn màn。
泪洒吴江树树丹。lèi sǎ wú jiāng shù shù dān。

采桑子·前题

范贞仪

重思往事情难已,德语犹温。zhòng sī wǎng shì qíng nán yǐ,dé yǔ yóu wēn。
环佩如闻。huán pèi rú wén。
不见当年锦帐人。bù jiàn dāng nián jǐn zhàng rén。
北邙松柏埋香处,烟暗孤村。běi máng sōng bǎi mái xiāng chù,yān àn gū cūn。
月冷黄昏。yuè lěng huáng hūn。
泉下谁来慰断魂。quán xià shuí lái wèi duàn hún。

采桑子·寄四妹

范贞仪

闺中娇小偏怜女,黛染螺鲜。guī zhōng jiāo xiǎo piān lián nǚ,dài rǎn luó xiān。
鬓腻云妍。bìn nì yún yán。
阿母亲为整翠钿。ā mǔ qīn wèi zhěng cuì diàn。
菱花妆罢都无事,绣谱慵拈。líng huā zhuāng bà dōu wú shì,xiù pǔ yōng niān。
香篆频添。xiāng zhuàn pín tiān。
春日迟迟未卷帘。chūn rì chí chí wèi juǎn lián。

采桑子·前题

范贞仪

而今秃发成辛苦,井臼亲操。ér jīn tū fā chéng xīn kǔ,jǐng jiù qīn cāo。
德曜高标。dé yào gāo biāo。
庑下梁鸿要尔消。wǔ xià liáng hóng yào ěr xiāo。
可怜又是东风日,雨雪空寮。kě lián yòu shì dōng fēng rì,yǔ xuě kōng liáo。
篝火春宵。gōu huǒ chūn xiāo。
忍把新词为汝敲。rěn bǎ xīn cí wèi rǔ qiāo。

忆秦娥·秋风

范贞仪

秋风急。qiū fēng jí。
鏦铮萧瑟疏林隔。cōng zhēng xiāo sè shū lín gé。
疏林隔,交飞庭叶,归鸦乱集。shū lín gé,jiāo fēi tíng yè,guī yā luàn jí。
暮山凝紫斜阳入,高楼薄暝帘栊寂。mù shān níng zǐ xié yáng rù,gāo lóu báo míng lián lóng jì。
帘栊寂。lián lóng jì。
骑鲸人杳,寒衣谁织。qí jīng rén yǎo,hán yī shuí zhī。

忆秦娥·秋雨

范贞仪

秋雨急。qiū yǔ jí。
声声隔个窗儿滴。shēng shēng gé gè chuāng ér dī。
窗儿滴。chuāng ér dī。
旧愁新恨,和他同入。jiù chóu xīn hèn,hé tā tóng rù。
钗头剔去灯花黑,不眠特地重相忆。chāi tóu tī qù dēng huā hēi,bù mián tè dì zhòng xiāng yì。
重相忆。zhòng xiāng yì。
秋衫冰透,泪珠渍湿。qiū shān bīng tòu,lèi zhū zì shī。
2412