古诗词

法曲献仙音·敬次大人题管夫人大士画像韵

钱瑗

著墨句衣,吮毫添晕,腕底香留千古。zhù mò jù yī,shǔn háo tiān yūn,wàn dǐ xiāng liú qiān gǔ。
竹里行吟,月中窥影,愁心问伊知否。zhú lǐ xíng yín,yuè zhōng kuī yǐng,chóu xīn wèn yī zhī fǒu。
竖一指、谈禅也,天花堕如絮。shù yī zhǐ tán chán yě,tiān huā duò rú xù。
恨难数。hèn nán shù。
更谁怜、梦尘醒后,多少事、赢得几声才女。gèng shuí lián mèng chén xǐng hòu,duō shǎo shì yíng dé jǐ shēng cái nǚ。
莫再钟情根,愿来生、重转西土。mò zài zhōng qíng gēn,yuàn lái shēng zhòng zhuǎn xī tǔ。
满眼青莲,是鸥波、曾共游处。mǎn yǎn qīng lián,shì ōu bō céng gòng yóu chù。
悔身无双翼,去伴听经鹦鹉。huǐ shēn wú shuāng yì,qù bàn tīng jīng yīng wǔ。
猜您喜欢

清平乐·春日见继昌《左庵词话》

钱瑗

柳摇花颤。liǔ yáo huā chàn。
吹遍东风软。chuī biàn dōng fēng ruǎn。
好梦惊回莺百啭。hǎo mèng jīng huí yīng bǎi zhuàn。
天远何如人远。tiān yuǎn hé rú rén yuǎn。
乍寒乍暖无凭。zhà hán zhà nuǎn wú píng。
一宵几遍阴晴。yī xiāo jǐ biàn yīn qíng。
猜着天公情性,算他真个聪明。cāi zhe tiān gōng qíng xìng,suàn tā zhēn gè cōng míng。

长亭怨慢题帝女花院本

钱瑗

问何事,兴亡重谱。wèn hé shì,xīng wáng zhòng pǔ。
为惜琼花,惨遭风雨。wèi xī qióng huā,cǎn zāo fēng yǔ。
几点残山,倩谁来画旧眉妩。jǐ diǎn cán shān,qiàn shuí lái huà jiù méi wǔ。
杜鹃啼苦,家国恨,从头数。dù juān tí kǔ,jiā guó hèn,cóng tóu shù。
缺陷总难偿,合付与、伤心人补。quē xiàn zǒng nán cháng,hé fù yǔ shāng xīn rén bǔ。
三五。sān wǔ。
算年华草草,并向乱离中度。suàn nián huá cǎo cǎo,bìng xiàng luàn lí zhōng dù。
匆匆去也,数不到、旧时宫树。cōng cōng qù yě,shù bù dào jiù shí gōng shù。
倩絮影、替写愁痕。qiàn xù yǐng tì xiě chóu hén。
又生怕、斜阳无主。yòu shēng pà xié yáng wú zhǔ。
只一缕情丝,还被犀帘钩住。zhǐ yī lǚ qíng sī,hái bèi xī lián gōu zhù。

百字令题桃蹊雪院本

钱瑗

馀生有几,最难得、挨到收梢时节。yú shēng yǒu jǐ,zuì nán dé āi dào shōu shāo shí jié。
妨命只缘才太艳,倒受千般磨劫。fáng mìng zhǐ yuán cái tài yàn,dào shòu qiān bān mó jié。
锦字缄情,绿华写恨,泪点成红雪。jǐn zì jiān qíng,lǜ huá xiě hèn,lèi diǎn chéng hóng xuě。
至今溪畔,但闻流水呜咽。zhì jīn xī pàn,dàn wén liú shuǐ wū yàn。
遥见狂虏氛中,桃花一骑,绝代倾城色。yáo jiàn kuáng lǔ fēn zhōng,táo huā yī qí,jué dài qīng chéng sè。
直算望夫山下殒,栀子同心先结。zhí suàn wàng fū shān xià yǔn,zhī zi tóng xīn xiān jié。
兵气飞扬,愁云惨淡,魂冷天边月。bīng qì fēi yáng,chóu yún cǎn dàn,hún lěng tiān biān yuè。
我来题曲,冻痕冰指如铁。wǒ lái tí qū,dòng hén bīng zhǐ rú tiě。