古诗词

少年游·春恨

吴琪

一阶新草碧痕轻。yī jiē xīn cǎo bì hén qīng。
紫幔怯风铃。zǐ màn qiè fēng líng。
粉妆玉靥,为谁销灭,空自拨琴筝。fěn zhuāng yù yè,wèi shuí xiāo miè,kōng zì bō qín zhēng。
几回梦里寻芳讯,花底忆生平。jǐ huí mèng lǐ xún fāng xùn,huā dǐ yì shēng píng。
半醒梨云,朱帘静俏,独听画眉声。bàn xǐng lí yún,zhū lián jìng qiào,dú tīng huà méi shēng。

吴琪

清江苏长洲人,字蕊仙,号佛眉。管勋妻。工诗画,尤长于词。夫卒于官,遂出家为尼,名上鉴,号辉宗。曾与周琼合著《比玉新声集》,另有《锁香庵词》。 吴琪的作品>>

猜您喜欢

忆江南·暮景

吴琪

深院静,漠漠晚云青。shēn yuàn jìng,mò mò wǎn yún qīng。
远树星低萤火乱,画帘风淡燕飞轻。yuǎn shù xīng dī yíng huǒ luàn,huà lián fēng dàn yàn fēi qīng。
楼外坐调筝。lóu wài zuò diào zhēng。

踏莎行·咏怀

吴琪

不愿为莺,何须似燕。bù yuàn wèi yīng,hé xū shì yàn。
也休派作鸳鸯伴。yě xiū pài zuò yuān yāng bàn。
空山松雪半生宜,蒲团梦影随云便。kōng shān sōng xuě bàn shēng yí,pú tuán mèng yǐng suí yún biàn。
鹤舞闲庭,香飞画卷。hè wǔ xián tíng,xiāng fēi huà juǎn。
楞严读罢桐阴转。léng yán dú bà tóng yīn zhuǎn。
莲冠未解道人妆,羽衣新样梨花片。lián guān wèi jiě dào rén zhuāng,yǔ yī xīn yàng lí huā piàn。

蝶恋花·怀春

吴琪

澹月溶溶花映绿。dàn yuè róng róng huā yìng lǜ。
琴底离愁,叶落相思曲。qín dǐ lí chóu,yè luò xiāng sī qū。
频整罗裳檀钮束。pín zhěng luó shang tán niǔ shù。
碧纱明灭红膏烛。bì shā míng miè hóng gāo zhú。
玉漏声声催夜促。yù lòu shēng shēng cuī yè cù。
斗帐莲钩,半挂鸾绡幅。dòu zhàng lián gōu,bàn guà luán xiāo fú。
倚枕梦成风晓触。yǐ zhěn mèng chéng fēng xiǎo chù。
翠屏斜景窗前竹。cuì píng xié jǐng chuāng qián zhú。

玉楼春·山楼

吴琪

山影入楼刚尺许。shān yǐng rù lóu gāng chǐ xǔ。
堤柳阴浓吹作雨。dī liǔ yīn nóng chuī zuò yǔ。
帘低不碍野云飞,窗小只容憨燕舞。lián dī bù ài yě yún fēi,chuāng xiǎo zhǐ róng hān yàn wǔ。
又看明月松梢住。yòu kàn míng yuè sōng shāo zhù。
渔梦江边无觅处。yú mèng jiāng biān wú mì chù。
白鸥期我且休归,故园自有莺花主。bái ōu qī wǒ qiě xiū guī,gù yuán zì yǒu yīng huā zhǔ。

浣溪沙·夜愁

吴琪

烟景蕤蕤锁夕阳。yān jǐng ruí ruí suǒ xī yáng。
宿鸦啼断暮钟长。sù yā tí duàn mù zhōng zhǎng。
夜深轻卷玉钩凉。yè shēn qīng juǎn yù gōu liáng。
月上梨枝猧睡暖,风吹兰幄燕飞忙。yuè shàng lí zhī wō shuì nuǎn,fēng chuī lán wò yàn fēi máng。
不禁花底画衣香。bù jìn huā dǐ huà yī xiāng。

惜分飞·惜别

吴琪

帘卷东风寒月小。lián juǎn dōng fēng hán yuè xiǎo。
吹落残红多少。chuī luò cán hóng duō shǎo。
露湿三更草。lù shī sān gèng cǎo。
梦魂惊断渔阳道。mèng hún jīng duàn yú yáng dào。
重剔银灯天又晓。zhòng tī yín dēng tiān yòu xiǎo。
对镜愁蛾难扫。duì jìng chóu é nán sǎo。
莫恨云山渺。mò hèn yún shān miǎo。
声声杜宇催归早。shēng shēng dù yǔ cuī guī zǎo。

捣练子·闺夜

吴琪

星耿耿,石悠悠。xīng gěng gěng,shí yōu yōu。
小梦依依鹦鹉洲。xiǎo mèng yī yī yīng wǔ zhōu。
菡萏冰河通绣帐,玲珑碧月下金钩。hàn dàn bīng hé tōng xiù zhàng,líng lóng bì yuè xià jīn gōu。

梦江南晚妆

吴琪

垂云暮,柳外玉波明。chuí yún mù,liǔ wài yù bō míng。
纨扇初停看燕语,犀梳缓掠听蝉鸣。wán shàn chū tíng kàn yàn yǔ,xī shū huǎn lüè tīng chán míng。
纤手摘花铃。xiān shǒu zhāi huā líng。

玉楼春·病夜

吴琪

珊瑚枕畔寒光小。shān hú zhěn pàn hán guāng xiǎo。
摇荡轻魂愁未了。yáo dàng qīng hún chóu wèi le。
泪溅红裳梦落花,风飘翠袖疑芳草。lèi jiàn hóng shang mèng luò huā,fēng piāo cuì xiù yí fāng cǎo。
城头远角黄昏早。chéng tóu yuǎn jiǎo huáng hūn zǎo。
历乱声传惊宿鸟。lì luàn shēng chuán jīng sù niǎo。
夜长何处是相思,影满秦楼明月皎。yè zhǎng hé chù shì xiāng sī,yǐng mǎn qín lóu míng yuè jiǎo。

送别

吴琪

雪意满芳洲,苍山引去舟。xuě yì mǎn fāng zhōu,cāng shān yǐn qù zhōu。
霜风醒客梦,笳月起边愁。shuāng fēng xǐng kè mèng,jiā yuè qǐ biān chóu。
万里从军急,孤身倚剑游。wàn lǐ cóng jūn jí,gū shēn yǐ jiàn yóu。
家园落日里,莫上最高楼。jiā yuán luò rì lǐ,mò shàng zuì gāo lóu。

春晓晚眺

吴琪

积雨经旬鹤未过,小楼闲眺费吟哦。jī yǔ jīng xún hè wèi guò,xiǎo lóu xián tiào fèi yín ó。
帘开燕子归来晚,门掩梨花落处多。lián kāi yàn zi guī lái wǎn,mén yǎn lí huā luò chù duō。
新水小桥通蕙畹,乱山古寺入烟梦。xīn shuǐ xiǎo qiáo tōng huì wǎn,luàn shān gǔ sì rù yān mèng。
云开树杪看浮棹,画出春帆送绿波。yún kāi shù miǎo kàn fú zhào,huà chū chūn fān sòng lǜ bō。