古诗词

独行

方正澍

鸟语喜新晴,寻花每独行。niǎo yǔ xǐ xīn qíng,xún huā měi dú xíng。
春烟和野色,夜雨变溪声。chūn yān hé yě sè,yè yǔ biàn xī shēng。
敢以贫为病,翻缘酒得名。gǎn yǐ pín wèi bìng,fān yuán jiǔ dé míng。
诗书云有效,偏我负生平。shī shū yún yǒu xiào,piān wǒ fù shēng píng。

方正澍

名或作正添。清安徽歙县人,字子云。国子生。寓居金陵,工诗,尝与袁枚争长诗坛。毕沅选《吴会英才集》,以其为第一。有《伴香阁诗》。 方正澍的作品>>

猜您喜欢

超果寺

方正澍

斜门通小径,竹影绿于云。xié mén tōng xiǎo jìng,zhú yǐng lǜ yú yún。
千嶂一亭得,孤花群蝶分。qiān zhàng yī tíng dé,gū huā qún dié fēn。
风飘金铎韵,苔绣石碑文。fēng piāo jīn duó yùn,tái xiù shí bēi wén。
饶有寻秋兴,林端又夕曛。ráo yǒu xún qiū xīng,lín duān yòu xī xūn。

次山村小店

方正澍

花开何处但闻香,高下崇冈马足僵。huā kāi hé chù dàn wén xiāng,gāo xià chóng gāng mǎ zú jiāng。
山驿罡风吹地白,江村新月到门黄。shān yì gāng fēng chuī dì bái,jiāng cūn xīn yuè dào mén huáng。
菜秧伤蠹因无雨,藤实成丹为受霜。cài yāng shāng dù yīn wú yǔ,téng shí chéng dān wèi shòu shuāng。
年少心情最无赖,乍离乡已梦还乡。nián shǎo xīn qíng zuì wú lài,zhà lí xiāng yǐ mèng hái xiāng。

润州怀古

方正澍

燕子矶边泊野航,感时怀古思茫茫。yàn zi jī biān pō yě háng,gǎn shí huái gǔ sī máng máng。
人锄北府新春草,江走南朝旧夕阳。rén chú běi fǔ xīn chūn cǎo,jiāng zǒu nán cháo jiù xī yáng。
千里断云天浅碧,一番疏雨柳深黄。qiān lǐ duàn yún tiān qiǎn bì,yī fān shū yǔ liǔ shēn huáng。
几回欲学庞公隐,传说长生药有方。jǐ huí yù xué páng gōng yǐn,chuán shuō zhǎng shēng yào yǒu fāng。

游紫竹林禅院

方正澍

丁东檐铎雨初晴,云磴盘空接太清。dīng dōng yán duó yǔ chū qíng,yún dèng pán kōng jiē tài qīng。
破殿一门吞岭色,小亭终古走江声。pò diàn yī mén tūn lǐng sè,xiǎo tíng zhōng gǔ zǒu jiāng shēng。
渔樵来往能行意,仙佛虚无易得名。yú qiáo lái wǎng néng xíng yì,xiān fú xū wú yì dé míng。
石上棋残人散后,隔林落日挂铜钲。shí shàng qí cán rén sàn hòu,gé lín luò rì guà tóng zhēng。

过天福寺

方正澍

落日沈江破水痕,石梯百级凿崖根。luò rì shěn jiāng pò shuǐ hén,shí tī bǎi jí záo yá gēn。
空山云与人争路,破寺风随虎打门。kōng shān yún yǔ rén zhēng lù,pò sì fēng suí hǔ dǎ mén。
画壁丹青尘漠漠,庭墀松桧雨昏昏。huà bì dān qīng chén mò mò,tíng chí sōng guì yǔ hūn hūn。
支公鹰马真神骏,此意何人可细论。zhī gōng yīng mǎ zhēn shén jùn,cǐ yì hé rén kě xì lùn。

登永济寺楼书怀

方正澍

危楼突兀贴苍山,卷幔三吴一望间。wēi lóu tū wù tiē cāng shān,juǎn màn sān wú yī wàng jiān。
林鸟忽随霜叶下,江潮自背夕阳还。lín niǎo hū suí shuāng yè xià,jiāng cháo zì bèi xī yáng hái。
有涯岁月含愁过,无用文章割爱删。yǒu yá suì yuè hán chóu guò,wú yòng wén zhāng gē ài shān。
凭眺可怜情作恶,蒲团深羡老僧闲。píng tiào kě lián qíng zuò è,pú tuán shēn xiàn lǎo sēng xián。

九日过某友山居

方正澍

我懒登高沿俗例,君逢佳节闭门居。wǒ lǎn dēng gāo yán sú lì,jūn féng jiā jié bì mén jū。
竹阴连磴宜添鹤,山影沈溪不碍鱼。zhú yīn lián dèng yí tiān hè,shān yǐng shěn xī bù ài yú。
诗续催租人去后,菊开送酒客来初。shī xù cuī zū rén qù hòu,jú kāi sòng jiǔ kè lái chū。
晴窗对坐徵糕字,藤纸零星各竞书。qíng chuāng duì zuò zhēng gāo zì,téng zhǐ líng xīng gè jìng shū。

镇海楼次亦云韵

方正澍

危阑独倚动愁颜,突兀高楼霄汉间。wēi lán dú yǐ dòng chóu yán,tū wù gāo lóu xiāo hàn jiān。
急水与天争入海,乱云随日共沈山。jí shuǐ yǔ tiān zhēng rù hǎi,luàn yún suí rì gòng shěn shān。
未知婚嫁何时毕,安得帆樯自此还。wèi zhī hūn jià hé shí bì,ān dé fān qiáng zì cǐ hái。
烟树怜人频望远,一丛东北隐乡关。yān shù lián rén pín wàng yuǎn,yī cóng dōng běi yǐn xiāng guān。

清溪曲

方正澍

兰舟如叶荡春潮,又过清溪旧板桥。lán zhōu rú yè dàng chūn cháo,yòu guò qīng xī jiù bǎn qiáo。
楼外赤阑花外阁,销魂凉夜一枝箫。lóu wài chì lán huā wài gé,xiāo hún liáng yè yī zhī xiāo。

一树

方正澍

一树红桃覆院门,临阶坐酌玉昆仑。yī shù hóng táo fù yuàn mén,lín jiē zuò zhuó yù kūn lún。
不知花影横襟上,犹认红楼旧酒痕。bù zhī huā yǐng héng jīn shàng,yóu rèn hóng lóu jiù jiǔ hén。

东崦

方正澍

溪转忽无际,水与遥天合。xī zhuǎn hū wú jì,shuǐ yǔ yáo tiān hé。
平芜绿断处,落日红相接。píng wú lǜ duàn chù,luò rì hóng xiāng jiē。
危亭碧石阑,高低众峰集。wēi tíng bì shí lán,gāo dī zhòng fēng jí。
岩下秋果落,坐看猿争拾。yán xià qiū guǒ luò,zuò kàn yuán zhēng shí。
忆昔此夜行,林凋无留叶。yì xī cǐ yè xíng,lín diāo wú liú yè。
白沙湖上路,红镫岭头塔。bái shā hú shàng lù,hóng dèng lǐng tóu tǎ。
举杖叩院门,幽响空山答。jǔ zhàng kòu yuàn mén,yōu xiǎng kōng shān dá。