古诗词

汉元砚歌

李茹旻

巨璞胚胎饱精液,光怪迸起昆仑坼。jù pú pēi tāi bǎo jīng yè,guāng guài bèng qǐ kūn lún chè。
元气淋漓沧溟窄,岳祇骇走神工擘。yuán qì lín lí cāng míng zhǎi,yuè qí hài zǒu shén gōng bāi。
阳九方回祖龙厄,谁其获者帝子赤。yáng jiǔ fāng huí zǔ lóng è,shuí qí huò zhě dì zi chì。
西京制诏多乃绩,真宰上诉天应惜。xī jīng zhì zhào duō nǎi jì,zhēn zǎi shàng sù tiān yīng xī。
未央烟焰将炎赫,雷电晦冥失踪迹。wèi yāng yān yàn jiāng yán hè,léi diàn huì míng shī zōng jì。
太原公子握天策,流转依然在宫掖。tài yuán gōng zi wò tiān cè,liú zhuǎn yī rán zài gōng yē。
中垒遗编亡故册,诏行秘书书屏帟。zhōng lěi yí biān wáng gù cè,zhào xíng mì shū shū píng yì。
书罢只字无差忒,帝嘉五绝声啧啧。shū bà zhǐ zì wú chà tè,dì jiā wǔ jué shēng zé zé。
稽首拜赐归第宅,纪恩镌铭深镂刻。jī shǒu bài cì guī dì zhái,jì ēn juān míng shēn lòu kè。
六十三字钗股划,一字可抵南金百。liù shí sān zì chāi gǔ huà,yī zì kě dǐ nán jīn bǎi。
至今桑海几变易,神物总呵无缺隙。zhì jīn sāng hǎi jǐ biàn yì,shén wù zǒng hē wú quē xì。
中磨研处稍洼潟,千年墨蚀龙香碧。zhōng mó yán chù shāo wā xì,qiān nián mò shí lóng xiāng bì。
顾我涂鸦涩如棘,书法懒学由夙昔。gù wǒ tú yā sè rú jí,shū fǎ lǎn xué yóu sù xī。
远愧前贤妙钩画,安用联坳各尽墨。yuǎn kuì qián xián miào gōu huà,ān yòng lián ào gè jǐn mò。
徒尔嗜古有奇癖,钦此宝物世希得。tú ěr shì gǔ yǒu qí pǐ,qīn cǐ bǎo wù shì xī dé。
为置左右图书侧,玉润金坚照颜色。wèi zhì zuǒ yòu tú shū cè,yù rùn jīn jiān zhào yán sè。
吁嗟万物会有役,精爽一片肯虚掷。xū jiē wàn wù huì yǒu yì,jīng shuǎng yī piàn kěn xū zhì。
方今上有圣明辟,补天何当助微砾。fāng jīn shàng yǒu shèng míng pì,bǔ tiān hé dāng zhù wēi lì。

李茹旻

清江西临川人,字覆如,号鹭洲。康熙五十二年进士,官内阁中书。与兄李事之均工诗文,京师号为“临川二李”。有《太平府志》、《粤西通志》、《二水楼诗文稿》。 李茹旻的作品>>

猜您喜欢

上方山次南辉禅师韵

李茹旻

磴道攀缘到上方,岧峣鹫岭气昂藏。dèng dào pān yuán dào shàng fāng,tiáo yáo jiù lǐng qì áng cáng。
红楼拔地千寻起,绀壁悬梯百丈长。hóng lóu bá dì qiān xún qǐ,gàn bì xuán tī bǎi zhàng zhǎng。
望海盘陀先见日,凌云竹树饱经霜。wàng hǎi pán tuó xiān jiàn rì,líng yún zhú shù bǎo jīng shuāng。
诸峰罗列儿孙似,信有天龙绕道场。zhū fēng luó liè ér sūn shì,xìn yǒu tiān lóng rào dào chǎng。

章江晚泊效梅圣俞五侧体

李茹旻

薄暮系小艇,水际纵远目。báo mù xì xiǎo tǐng,shuǐ jì zòng yuǎn mù。
落照夕掩映,潋滟散绮縠。luò zhào xī yǎn yìng,liàn yàn sàn qǐ hú。
素练界浦树,雾杪一线绿。sù liàn jiè pǔ shù,wù miǎo yī xiàn lǜ。
顷刻月已上,夜色浸瓦屋。qǐng kè yuè yǐ shàng,yè sè jìn wǎ wū。
画阁掠笑语,捍拨杂竹肉。huà gé lüè xiào yǔ,hàn bō zá zhú ròu。
重露湿裋褐,凛凛朔气肃。zhòng lù shī shù hè,lǐn lǐn shuò qì sù。

匡庐云海歌

李茹旻

匡庐高峙南斗旁,盘根纠结连荆扬。kuāng lú gāo zhì nán dòu páng,pán gēn jiū jié lián jīng yáng。
云气万顷中伏藏,顷刻状态千诪张。yún qì wàn qǐng zhōng fú cáng,qǐng kè zhuàng tài qiān zhōu zhāng。
夜半天鸡引圆吭,春风吹我来上方。yè bàn tiān jī yǐn yuán kēng,chūn fēng chuī wǒ lái shàng fāng。
下看云族嘘蜂房,蓬勃争吐香炉香。xià kàn yún zú xū fēng fáng,péng bó zhēng tǔ xiāng lú xiāng。
乱如泉涌堆陂塘,散漫星海罗昆冈。luàn rú quán yǒng duī bēi táng,sàn màn xīng hǎi luó kūn gāng。
河源江派初滥觞,纵横喷薄相撞搪。hé yuán jiāng pài chū làn shāng,zòng héng pēn báo xiāng zhuàng táng。
赤岸水阔通银潢,上朝紫极排天阊。chì àn shuǐ kuò tōng yín huáng,shàng cháo zǐ jí pái tiān chāng。
呵叱云雷雨八荒,坐令下界寿而康。hē chì yún léi yǔ bā huāng,zuò lìng xià jiè shòu ér kāng。
不然四极任徜徉,西攀若木东博桑。bù rán sì jí rèn cháng yáng,xī pān ruò mù dōng bó sāng。
呜呼噫嘻观止矣,将视齐州九点如稊糠。wū hū yī xī guān zhǐ yǐ,jiāng shì qí zhōu jiǔ diǎn rú tí kāng。
君不见金轮才出东溟底,鲸波倏忽敛奇诡。jūn bù jiàn jīn lún cái chū dōng míng dǐ,jīng bō shū hū liǎn qí guǐ。
海中行复扬尘起,沧海桑田类如此。hǎi zhōng xíng fù yáng chén qǐ,cāng hǎi sāng tián lèi rú cǐ。

涞水行为同年甘耕道赋

李茹旻

涞水涓涓绕仙县,百里山川接畿甸。lái shuǐ juān juān rào xiān xiàn,bǎi lǐ shān chuān jiē jī diān。
秋晚冬初雉兔肥,邑人相诫出矰罥。qiū wǎn dōng chū zhì tù féi,yì rén xiāng jiè chū zēng juàn。
御坊锦衣韝臂来,恶如哮虎怒雷电。yù fāng jǐn yī gōu bì lái,è rú xiāo hǔ nù léi diàn。
竞栖大厦架赝隼,四逐居民如雀燕。jìng qī dà shà jià yàn sǔn,sì zhú jū mín rú què yàn。
鸡豚刍豆供给空,仓囷瓶罍搜括遍。jī tún chú dòu gōng gěi kōng,cāng qūn píng léi sōu kuò biàn。
拿攫鞭棰任牙爪,人命何如草菅贱。ná jué biān chuí rèn yá zhǎo,rén mìng hé rú cǎo jiān jiàn。
牧奔令走趋下风,谁能奋臂三相援。mù bēn lìng zǒu qū xià fēng,shuí néng fèn bì sān xiāng yuán。
强项令君来何迟,百鍊之刚今始见。qiáng xiàng lìng jūn lái hé chí,bǎi liàn zhī gāng jīn shǐ jiàn。
受辞执法急追捕,豪奴走匿心胆战。shòu cí zhí fǎ jí zhuī bǔ,háo nú zǒu nì xīn dǎn zhàn。
东方千骑疾驰归,期门四姓呼亲串。dōng fāng qiān qí jí chí guī,qī mén sì xìng hū qīn chuàn。
交通朝右肆巧诋,切肤上愬滋摇煽。jiāo tōng cháo yòu sì qiǎo dǐ,qiè fū shàng sù zī yáo shān。
诏下文武尚书省,廷慰诸曹参决谳。zhào xià wén wǔ shàng shū shěng,tíng wèi zhū cáo cān jué yàn。
供奉岂有五坊儿,逢迎类多三语掾。gōng fèng qǐ yǒu wǔ fāng ér,féng yíng lèi duō sān yǔ yuàn。
佥云此令宜罢斥,文致其辜工锻鍊。qiān yún cǐ lìng yí bà chì,wén zhì qí gū gōng duàn liàn。
令君直气不稍贬,逝将解组吾何恋。lìng jūn zhí qì bù shāo biǎn,shì jiāng jiě zǔ wú hé liàn。
独赖天子真圣明,烛照万里谁能眩。dú lài tiān zi zhēn shèng míng,zhú zhào wàn lǐ shuí néng xuàn。
况乃宵旰忧黎元,守令皆由亲拣选。kuàng nǎi xiāo gàn yōu lí yuán,shǒu lìng jiē yóu qīn jiǎn xuǎn。
岂令若辈恣狂逞,反将良牧加严谴。qǐ lìng ruò bèi zì kuáng chěng,fǎn jiāng liáng mù jiā yán qiǎn。
近习交谤徒尔为,爰书奏报空盈卷。jìn xí jiāo bàng tú ěr wèi,yuán shū zòu bào kōng yíng juǎn。
亲为平反斥其私,更于令君有深眷。qīn wèi píng fǎn chì qí sī,gèng yú lìng jūn yǒu shēn juàn。
涞水民争祝万年,叩阍声达蓬莱殿。lái shuǐ mín zhēng zhù wàn nián,kòu hūn shēng dá péng lái diàn。
夹道欢迎父母归,家家买酒出钗钏。jiā dào huān yíng fù mǔ guī,jiā jiā mǎi jiǔ chū chāi chuàn。
从此安堵更无虞,有巢我居田我佃。cóng cǐ ān dǔ gèng wú yú,yǒu cháo wǒ jū tián wǒ diàn。
呜呼令君有如此,一时旁州皆尔羡。wū hū lìng jūn yǒu rú cǐ,yī shí páng zhōu jiē ěr xiàn。
安得公辈十数人,参错天下为方面。ān dé gōng bèi shí shù rén,cān cuò tiān xià wèi fāng miàn。

游叠彩岩风洞示从游诸生

李茹旻

天孙纤就七襄锦,天风吹落堆漓江。tiān sūn xiān jiù qī xiāng jǐn,tiān fēng chuī luò duī lí jiāng。
湘妃汉女拾不得,化为巨石舂涛泷。xiāng fēi hàn nǚ shí bù dé,huà wèi jù shí chōng tāo lóng。
縠纹皴绉耀初日,扬辉烂若烧华釭。hú wén cūn zhòu yào chū rì,yáng huī làn ruò shāo huá gāng。
里底况是?珑玉,外文中通美可双。lǐ dǐ kuàng shì líng lóng yù,wài wén zhōng tōng měi kě shuāng。
谁磨利斧凿心脊,剔抉灵窍开顽蠢。shuí mó lì fǔ záo xīn jí,tī jué líng qiào kāi wán chǔn。
造化小儿好游戏,狡狯无乃伤鸿庞。zào huà xiǎo ér hǎo yóu xì,jiǎo kuài wú nǎi shāng hóng páng。
前敞南荣辟堂奥,岩溜一缕飞流淙。qián chǎng nán róng pì táng ào,yán liū yī lǚ fēi liú cóng。
溅珠跳沫无昏晓,仿佛金石鸣琤鏦。jiàn zhū tiào mò wú hūn xiǎo,fǎng fú jīn shí míng chēng cōng。
僧言煮茶甚甘冽,游者往往携罂缸。sēng yán zhǔ chá shén gān liè,yóu zhě wǎng wǎng xié yīng gāng。
急令引瓢试铛鼎,数啜果媚枯喉噇。jí lìng yǐn piáo shì dāng dǐng,shù chuài guǒ mèi kū hóu chuáng。
旋螺䆗窱出山背,划然龈腭含崆㟅。xuán luó yǎo tiǎo chū shān bèi,huà rán kěn è hán kōng yáng。
拱辰亭矗碍星宿,支撑华盖排天杠。gǒng chén tíng chù ài xīng sù,zhī chēng huá gài pái tiān gāng。
壁立千仞俯空阔,连延野绿来轩窗。bì lì qiān rèn fǔ kōng kuò,lián yán yě lǜ lái xuān chuāng。
历落村庄争入眼,原田绣错纷耕䎫。lì luò cūn zhuāng zhēng rù yǎn,yuán tián xiù cuò fēn gēng chuàng。
海燕沙鸥掠洲渚,青蘋渺渺吹兰茳。hǎi yàn shā ōu lüè zhōu zhǔ,qīng píng miǎo miǎo chuī lán jiāng。
还邀天籁穿地肺,风挟雨液声??。hái yāo tiān lài chuān dì fèi,fēng xié yǔ yè shēng pāng pāng。
石气冷兼凉飔入,冰人肌骨神为?。shí qì lěng jiān liáng sī rù,bīng rén jī gǔ shén wèi。
祝融之墟乃有此,恍疑身世超炎邦。zhù róng zhī xū nǎi yǒu cǐ,huǎng yí shēn shì chāo yán bāng。
笑谓同人可归咏,为舞雩曲翻新腔。xiào wèi tóng rén kě guī yǒng,wèi wǔ yú qū fān xīn qiāng。
待携七尺桃笙来,结夏枕此六月飞雪之石矼。dài xié qī chǐ táo shēng lái,jié xià zhěn cǐ liù yuè fēi xuě zhī shí gāng。