古诗词

宿迁道中

姚元之

栗烈岁云暮,我行徐楚间。lì liè suì yún mù,wǒ xíng xú chǔ jiān。
日落淮阴市,风生芒碣山。rì luò huái yīn shì,fēng shēng máng jié shān。
鸟边白雪下,天末野鸥间。niǎo biān bái xuě xià,tiān mò yě ōu jiān。
一倍伤行旅,孤云犹往还。yī bèi shāng xíng lǚ,gū yún yóu wǎng hái。

姚元之

清安徽桐城人,字伯昂,号荐青。嘉庆十年进士。授编修。道光间官至左都御史。以事降调内阁学士。曾从学于姚鼐,书画并工,熟于掌故。后以年老休致。有《竹叶亭杂诗稿》、《竹叶亭杂记》。 姚元之的作品>>

猜您喜欢

送王盐官寿龄之江南

姚元之

想君吴会去,落叶过江初。xiǎng jūn wú huì qù,luò yè guò jiāng chū。
白雁迎朝雨,风枫照夜渔。bái yàn yíng cháo yǔ,fēng fēng zhào yè yú。
官间身似客,俸少食多鱼。guān jiān shēn shì kè,fèng shǎo shí duō yú。
淮海通津淀,知应有尺书。huái hǎi tōng jīn diàn,zhī yīng yǒu chǐ shū。

过怀云麾故园有感

姚元之

犹是看云地,云归人不归。yóu shì kàn yún dì,yún guī rén bù guī。
亭边霜叶下,门外野禽飞。tíng biān shuāng yè xià,mén wài yě qín fēi。
落照无今昔,清琴失是非。luò zhào wú jīn xī,qīng qín shī shì fēi。
空余七弦在,长自挂罗帏。kōng yú qī xián zài,zhǎng zì guà luó wéi。

温泉

姚元之

烈炬烟销水未干,华清金粉又凋残。liè jù yān xiāo shuǐ wèi gàn,huá qīng jīn fěn yòu diāo cán。
久无香殿堪寻桂,尚有荒池想浴兰。jiǔ wú xiāng diàn kān xún guì,shàng yǒu huāng chí xiǎng yù lán。
秋雨落花金屈戌,野风别燕玉阑干。qiū yǔ luò huā jīn qū xū,yě fēng bié yàn yù lán gàn。
鸣泉若解兴亡恨,流到骊山应自寒。míng quán ruò jiě xīng wáng hèn,liú dào lí shān yīng zì hán。

寄蓬莱太守张船山夫子

姚元之

蓬莱仙吏出尘姿,管领神山鬓未丝。péng lái xiān lì chū chén zī,guǎn lǐng shén shān bìn wèi sī。
堂上琴悬无长物,郡中乌集已多时。táng shàng qín xuán wú zhǎng wù,jùn zhōng wū jí yǐ duō shí。
仙人楼阁春长住,水国烟波秋到迟。xiān rén lóu gé chūn zhǎng zhù,shuǐ guó yān bō qiū dào chí。
出海云霞天五色,不知何似使君诗。chū hǎi yún xiá tiān wǔ sè,bù zhī hé shì shǐ jūn shī。

江上

姚元之

百道晴云下翠微,一帆秋影滞寒晖。bǎi dào qíng yún xià cuì wēi,yī fān qiū yǐng zhì hán huī。
流泉鸣玉涓涓漱,野雀争林轧轧飞。liú quán míng yù juān juān shù,yě què zhēng lín yà yà fēi。
砧杵定从今夜急,晨辰都为日明稀。zhēn chǔ dìng cóng jīn yè jí,chén chén dōu wèi rì míng xī。
长江尽许看山色,青霭其如对素衣。zhǎng jiāng jǐn xǔ kàn shān sè,qīng ǎi qí rú duì sù yī。

廷尉

姚元之

廷尉天下平,国法无偏陂。tíng wèi tiān xià píng,guó fǎ wú piān bēi。
如何民命轻,但伺长官意。rú hé mín mìng qīng,dàn cì zhǎng guān yì。
有客颜比桃花红,出入宫门气如虹。yǒu kè yán bǐ táo huā hóng,chū rù gōng mén qì rú hóng。
升堂指画生疾风,怒雷奔电来天东。shēng táng zhǐ huà shēng jí fēng,nù léi bēn diàn lái tiān dōng。
死囚累累不敢穷,明朝荐牍上九重,巨案曲尽称全功。sǐ qiú lèi lèi bù gǎn qióng,míng cháo jiàn dú shàng jiǔ zhòng,jù àn qū jǐn chēng quán gōng。
功者色欣欣,裘马归西园。gōng zhě sè xīn xīn,qiú mǎ guī xī yuán。
长筵集僚友,列坐道辛勤。zhǎng yán jí liáo yǒu,liè zuò dào xīn qín。
珍错罗列杂蒸豚,狂呼大叫酒千尊,自言折狱如有神。zhēn cuò luó liè zá zhēng tún,kuáng hū dà jiào jiǔ qiān zūn,zì yán zhé yù rú yǒu shén。
宾从咸叹息,仆御亦翩翩。bīn cóng xián tàn xī,pū yù yì piān piān。
我闻红阳教,十人九死空全村。wǒ wén hóng yáng jiào,shí rén jiǔ sǐ kōng quán cūn。
不知汉世驷马门,朱紫谁氏之子孙。bù zhī hàn shì sì mǎ mén,zhū zǐ shuí shì zhī zi sūn。

正一真人

姚元之

宽衣大袖来青冥,手持一纸书黄灵。kuān yī dà xiù lái qīng míng,shǒu chí yī zhǐ shū huáng líng。
云是正一真人之法曹,绿章封事奏帝庭。yún shì zhèng yī zhēn rén zhī fǎ cáo,lǜ zhāng fēng shì zòu dì tíng。
邓马元帅开九阍,下情一一天为听。dèng mǎ yuán shuài kāi jiǔ hūn,xià qíng yī yī tiān wèi tīng。
真人之权吁若是,千妖万怪不敢肆。zhēn rén zhī quán xū ruò shì,qiān yāo wàn guài bù gǎn sì。
昨者东邻村,有妖乱捉人,昼伏不出夜恣行。zuó zhě dōng lín cūn,yǒu yāo luàn zhuō rén,zhòu fú bù chū yè zì xíng。
攫取帛与财,鱼肉老与婴。jué qǔ bó yǔ cái,yú ròu lǎo yǔ yīng。
土神无如何,愁苦不得明。tǔ shén wú rú hé,chóu kǔ bù dé míng。
真人尔为天帝之耳目,何不直陈帝所使,得寝其皮食其肉。zhēn rén ěr wèi tiān dì zhī ěr mù,hé bù zhí chén dì suǒ shǐ,dé qǐn qí pí shí qí ròu。
群丑闻风皆窜伏,岂惟东村普天之福。qún chǒu wén fēng jiē cuàn fú,qǐ wéi dōng cūn pǔ tiān zhī fú。

礼烈亲王骹箭图

姚元之

烈王大箭无碆卢,剡木九寸穿六觚。liè wáng dà jiàn wú bō lú,shàn mù jiǔ cùn chuān liù gū。
开图睥睨天门貙,两眼不敢相窥?。kāi tú pì nì tiān mén chū,liǎng yǎn bù gǎn xiāng kuī yú。
我王大野横雕弧,长镝一吼出谷驱。wǒ wáng dà yě héng diāo hú,zhǎng dī yī hǒu chū gǔ qū。
黑云退飞天东隅,海水倒立失蓬壶。hēi yún tuì fēi tiān dōng yú,hǎi shuǐ dào lì shī péng hú。
贲育咋舌心辘轳,挟簳夜走养大夫。bēn yù zǎ shé xīn lù lú,xié gǎn yè zǒu yǎng dà fū。
松山杏山雪模糊,一镞能使万骨枯。sōng shān xìng shān xuě mó hú,yī zú néng shǐ wàn gǔ kū。
长城洞开日月扶,帝曰奇勇王拜呼,投弓一笑天下酺。zhǎng chéng dòng kāi rì yuè fú,dì yuē qí yǒng wáng bài hū,tóu gōng yī xiào tiān xià pú。
忆昔太祖射洞城,栋鄂胆裂金鎞明。yì xī tài zǔ shè dòng chéng,dòng è dǎn liè jīn bī míng。
神武天纵非人能,超轶万古王克承。shén wǔ tiān zòng fēi rén néng,chāo yì wàn gǔ wáng kè chéng。
锡以彤弓载以铭,森閟武库鬼莫撄。xī yǐ tóng gōng zài yǐ míng,sēn bì wǔ kù guǐ mò yīng。
王攀龙髯上太清,王遗白羽杀欃枪。wáng pān lóng rán shàng tài qīng,wáng yí bái yǔ shā chán qiāng。
饿鸱夜叫秋风惊,骹箭犹在王如生,嗟尔天狼敢横行。è chī yè jiào qiū fēng jīng,qiāo jiàn yóu zài wáng rú shēng,jiē ěr tiān láng gǎn héng xíng。

虎门行

姚元之

东方日出天为红,明霞万叠排秋空。dōng fāng rì chū tiān wèi hóng,míng xiá wàn dié pái qiū kōng。
水光倒射摇五色,黄人矗立摩青铜。shuǐ guāng dào shè yáo wǔ sè,huáng rén chù lì mó qīng tóng。
攒峰列嶂隐青翠,芙蓉乱插沧波中。zǎn fēng liè zhàng yǐn qīng cuì,fú róng luàn chā cāng bō zhōng。
天鸡大叫洞穷发,豁达不觉空双瞳。tiān jī dà jiào dòng qióng fā,huō dá bù jué kōng shuāng tóng。
我闻昔者此水东,马衔当蹊挈海童。wǒ wén xī zhě cǐ shuǐ dōng,mǎ xián dāng qī qiè hǎi tóng。
朝游大鹏夕鸡笼,明珰大髻坐艨艟。cháo yóu dà péng xī jī lóng,míng dāng dà jì zuò méng chōng。
船头伐鼓声逢逢,鲛人蜑人怒发冲,瞪目不敢偏师攻。chuán tóu fá gǔ shēng féng féng,jiāo rén dàn rén nù fā chōng,dèng mù bù gǎn piān shī gōng。
赫赫重臣总元戎,慨然追慕郭令公。hè hè zhòng chén zǒng yuán róng,kǎi rán zhuī mù guō lìng gōng。
轻舟一叶无短篷,独立虎门呼其雄。qīng zhōu yī yè wú duǎn péng,dú lì hǔ mén hū qí xióng。
告言圣恩宽且洪,刀斧不肯膏闇瞢。gào yán shèng ēn kuān qiě hóng,dāo fǔ bù kěn gāo àn méng。
群焉蹈舞声呼嵩,争先叩头输厥衷。qún yān dǎo wǔ shēng hū sōng,zhēng xiān kòu tóu shū jué zhōng。
水师不用占天弓,倏忽万里无飞蓬。shuǐ shī bù yòng zhàn tiān gōng,shū hū wàn lǐ wú fēi péng。
尔来日照黄金宫,鬼物慑伏天吴穷。ěr lái rì zhào huáng jīn gōng,guǐ wù shè fú tiān wú qióng。
河泊使者休赤騣,黑齿国人歌来同。hé pō shǐ zhě xiū chì zōng,hēi chǐ guó rén gē lái tóng。
方壶员峤遥相通,飞墙上下如游鸿。fāng hú yuán jiào yáo xiāng tōng,fēi qiáng shàng xià rú yóu hóng。
元虚作赋状莫终,二李将军画难工。yuán xū zuò fù zhuàng mò zhōng,èr lǐ jiāng jūn huà nán gōng。
少文虚愿何足论,我来不待乘长风。shǎo wén xū yuàn hé zú lùn,wǒ lái bù dài chéng zhǎng fēng。