古诗词

望玉山

周钟瑄

晓岚高卷日初生,一片晴光照眼明。xiǎo lán gāo juǎn rì chū shēng,yī piàn qíng guāng zhào yǎn míng。
积雪不消三伏后,层冰常讶四时成。jī xuě bù xiāo sān fú hòu,céng bīng cháng yà sì shí chéng。
疑他匹练非吴市,遮莫胥涛向越城。yí tā pǐ liàn fēi wú shì,zhē mò xū tāo xiàng yuè chéng。
大璞已教天地凿,山灵稳卧不须惊。dà pú yǐ jiào tiān dì záo,shān líng wěn wò bù xū jīng。

周钟瑄

周钟瑄,字宣子,贵筑人。康熙丙子举人,由知县历官荆州知府。有《歇云斋》、《松亭》诸集。 周钟瑄的作品>>

猜您喜欢

淡水炮城

周钟瑄

海门一步地,形势可全收。hǎi mén yī bù dì,xíng shì kě quán shōu。
欲作图王想,来成控北谋。yù zuò tú wáng xiǎng,lái chéng kòng běi móu。
台荒摧雪浪,砌冷老边秋。tái huāng cuī xuě làng,qì lěng lǎo biān qiū。
欲问沧桑事,麻姑尚黑头。yù wèn cāng sāng shì,má gū shàng hēi tóu。

月夜泛舟

周钟瑄

经年尘面恨匆匆,又逐轻飙驾短篷。jīng nián chén miàn hèn cōng cōng,yòu zhú qīng biāo jià duǎn péng。
两桨碎摇葭菼月,片帆斜受蓼花风。liǎng jiǎng suì yáo jiā tǎn yuè,piàn fān xié shòu liǎo huā fēng。
天从波底翻无定,云过湖心旋欲融。tiān cóng bō dǐ fān wú dìng,yún guò hú xīn xuán yù róng。
搔首几回眠不得,床头长铗气如虹。sāo shǒu jǐ huí mián bù dé,chuáng tóu zhǎng jiá qì rú hóng。

晓发他里雾

周钟瑄

一枕清晖觉梦频,披云驱犊散轻尘。yī zhěn qīng huī jué mèng pín,pī yún qū dú sàn qīng chén。
投分南北依谁定,螺列东西辨未真。tóu fēn nán běi yī shuí dìng,luó liè dōng xī biàn wèi zhēn。
向道但饶椎髻客,前呵不用放衙人。xiàng dào dàn ráo chuí jì kè,qián hē bù yòng fàng yá rén。
平明好逐东升上,我亦从今莫问津。píng míng hǎo zhú dōng shēng shàng,wǒ yì cóng jīn mò wèn jīn。

罗山志别

周钟瑄

从宦无功已自羞,那堪别绪更绸缪。cóng huàn wú gōng yǐ zì xiū,nà kān bié xù gèng chóu móu。
简书只许三年住,去志难将十日留。jiǎn shū zhǐ xǔ sān nián zhù,qù zhì nán jiāng shí rì liú。
重叠云山当客路,迷离烟树绕新愁。zhòng dié yún shān dāng kè lù,mí lí yān shù rào xīn chóu。
牵衣稚子痴于我,错把周侯作细侯。qiān yī zhì zi chī yú wǒ,cuò bǎ zhōu hóu zuò xì hóu。

登八里坌山远眺

周钟瑄

褰裳直踞千峰上,万里苍茫一色同。qiān shang zhí jù qiān fēng shàng,wàn lǐ cāng máng yī sè tóng。
远目但馀天贴水,近闻惟觉浪号风。yuǎn mù dàn yú tiān tiē shuǐ,jìn wén wéi jué làng hào fēng。
巨鳌有首低擎地,瘴雨无根直幔空。jù áo yǒu shǒu dī qíng dì,zhàng yǔ wú gēn zhí màn kōng。
寂寞斗牛谁再犯,好将消息问严公。jì mò dòu niú shuí zài fàn,hǎo jiāng xiāo xī wèn yán gōng。

吞霄观海

周钟瑄

浩渺无因溯去程,仙槎客泛正须评。hào miǎo wú yīn sù qù chéng,xiān chá kè fàn zhèng xū píng。
轻浮一粒须弥小,包括恒河色界清。qīng fú yī lì xū mí xiǎo,bāo kuò héng hé sè jiè qīng。
世外形骸杯可渡,空中楼阁气嘘成。shì wài xíng hái bēi kě dù,kōng zhōng lóu gé qì xū chéng。
情知观海难为水,更有红轮向此生。qíng zhī guān hǎi nán wèi shuǐ,gèng yǒu hóng lún xiàng cǐ shēng。

干豆门苦雨

周钟瑄

无赖阴云拂地垂,客愁如绪一丝丝。wú lài yīn yún fú dì chuí,kè chóu rú xù yī sī sī。
那堪更向秋风里,卧听黄梅细雨时。nà kān gèng xiàng qiū fēng lǐ,wò tīng huáng méi xì yǔ shí。

干豆门苦雨

周钟瑄

蛮烟如雾复如云,缕缕连江幛夕曛。mán yān rú wù fù rú yún,lǚ lǚ lián jiāng zhàng xī xūn。
犹喜长风能破浪,千山猿啸雨中闻。yóu xǐ zhǎng fēng néng pò làng,qiān shān yuán xiào yǔ zhōng wén。

番戏

周钟瑄

蛮姬两两斗新妆,蹀躠花阴学舞娘。mán jī liǎng liǎng dòu xīn zhuāng,dié sǎ huā yīn xué wǔ niáng。
珍重一天明月夜,春来底事为人忙。zhēn zhòng yī tiān míng yuè yè,chūn lái dǐ shì wèi rén máng。

番戏

周钟瑄

不抡檀板不吹笙,一点钲声一队行。bù lūn tán bǎn bù chuī shēng,yī diǎn zhēng shēng yī duì xíng。
气味何如初中酒,山花翠羽鬓边横。qì wèi hé rú chū zhōng jiǔ,shān huā cuì yǔ bìn biān héng。

番戏

周钟瑄

联翩把袖自歌呼,别样风流绝世无。lián piān bǎ xiù zì gē hū,bié yàng fēng liú jué shì wú。
番调可知输白雪,也应不似泼寒胡。fān diào kě zhī shū bái xuě,yě yīng bù shì pō hán hú。

番戏

周钟瑄

野气森森欲曙天,维摩新病未成眠。yě qì sēn sēn yù shǔ tiān,wéi mó xīn bìng wèi chéng mián。
空馀无限罗伽女,乱把天花散舞筵。kōng yú wú xiàn luó gā nǚ,luàn bǎ tiān huā sàn wǔ yán。

番戏

周钟瑄

一曲蛮歌酒一卮,使君那惜醉淋漓。yī qū mán gē jiǔ yī zhī,shǐ jūn nà xī zuì lín lí。
但令风物关王会,我欲从今学画师。dàn lìng fēng wù guān wáng huì,wǒ yù cóng jīn xué huà shī。

题陈虎文明经象

周钟瑄

长风入长松,习习发青响。zhǎng fēng rù zhǎng sōng,xí xí fā qīng xiǎng。
云石盘根柯,日月任来往。yún shí pán gēn kē,rì yuè rèn lái wǎng。
羡此秃顶翁,意气何萧爽。xiàn cǐ tū dǐng wēng,yì qì hé xiāo shuǎng。
绮皓伊何人,悠然动长想。qǐ hào yī hé rén,yōu rán dòng zhǎng xiǎng。

水沙浮屿

周钟瑄

云根不堕地,牢落东山头。yún gēn bù duò dì,láo luò dōng shān tóu。
天风与海水,争激怒生疣。tiān fēng yǔ hǎi shuǐ,zhēng jī nù shēng yóu。
断鳌足簸扬,支祈任沉浮。duàn áo zú bǒ yáng,zhī qí rèn chén fú。
状若银河翻,回星漂斗牛。zhuàng ruò yín hé fān,huí xīng piāo dòu niú。
又若乘杯渡,一粒乱中流。yòu ruò chéng bēi dù,yī lì luàn zhōng liú。
山水有常性,动静安足求。shān shuǐ yǒu cháng xìng,dòng jìng ān zú qiú。
呼龙与之语,掀髯嗔我尤。hū lóng yǔ zhī yǔ,xiān rán chēn wǒ yóu。
静极而动生,天地一浮沤。jìng jí ér dòng shēng,tiān dì yī fú ōu。
大笑挥龙去,浮沙云未收。dà xiào huī lóng qù,fú shā yún wèi shōu。
1612