古诗词

将至武昌先寄匡山

王苏

投老闲身一死生,故人况有故乡情。tóu lǎo xián shēn yī sǐ shēng,gù rén kuàng yǒu gù xiāng qíng。
芙蓉不解留王迥,鹦鹉何妨殉祢衡。fú róng bù jiě liú wáng jiǒng,yīng wǔ hé fáng xùn mí héng。
短棹萧凉邀月色,新篇悲健杂江声。duǎn zhào xiāo liáng yāo yuè sè,xīn piān bēi jiàn zá jiāng shēng。
旧游难访洪厓洞,西望长嗟泪满缨。jiù yóu nán fǎng hóng yá dòng,xī wàng zhǎng jiē lèi mǎn yīng。

王苏

王苏,字侪峤,江阴人。乾隆庚戌进士,改庶吉士,授编修,历官卫辉知府。有《试畯堂诗集》。 王苏的作品>>

猜您喜欢

南闸

王苏

欸乃荡空碧,孤舟晓欲东。āi nǎi dàng kōng bì,gū zhōu xiǎo yù dōng。
残春野色外,乐岁市声中。cán chūn yě sè wài,lè suì shì shēng zhōng。
鸟语林端日,潮音水面风。niǎo yǔ lín duān rì,cháo yīn shuǐ miàn fēng。
渔郎尚酣睡,隔宿一镫红。yú láng shàng hān shuì,gé sù yī dèng hóng。

淮关

王苏

晚市荒烟外,重关积水边。wǎn shì huāng yān wài,zhòng guān jī shuǐ biān。
闲云过江散,孤月入淮圆。xián yún guò jiāng sàn,gū yuè rù huái yuán。
岁俭增粮价,装轻减税钱。suì jiǎn zēng liáng jià,zhuāng qīng jiǎn shuì qián。
青青几株柳,曾系去年船。qīng qīng jǐ zhū liǔ,céng xì qù nián chuán。

除夕

王苏

过隙光阴逼岁除,宦情归计熟踌蹰。guò xì guāng yīn bī suì chú,huàn qíng guī jì shú chóu chú。
善和坊里谁寻醉,光范门前耻上书。shàn hé fāng lǐ shuí xún zuì,guāng fàn mén qián chǐ shàng shū。
濩落生涯千里外,昏黄镫火四更初。huò luò shēng yá qiān lǐ wài,hūn huáng dèng huǒ sì gèng chū。
香消独展寒衾卧,雪窖冰天冷不如。xiāng xiāo dú zhǎn hán qīn wò,xuě jiào bīng tiān lěng bù rú。

辛酉夏月苦雨

王苏

莲华寺外起风漪,腹疾愁霖促鬓丝。lián huá sì wài qǐ fēng yī,fù jí chóu lín cù bìn sī。
卧佛与人分榻冷,湿云如我入山迟。wò fú yǔ rén fēn tà lěng,shī yún rú wǒ rù shān chí。
平芜上屋开帘见,饥雀寻巢隔树知。píng wú shàng wū kāi lián jiàn,jī què xún cháo gé shù zhī。
话雨不禁危坐久,药炉火熟已多时。huà yǔ bù jìn wēi zuò jiǔ,yào lú huǒ shú yǐ duō shí。

辛酉夏月苦雨

王苏

陶家屋角树扶疏,纸阁萧然一榻虚。táo jiā wū jiǎo shù fú shū,zhǐ gé xiāo rán yī tà xū。
墙缺暂教浓绿护,漏痕都似硬黄书。qiáng quē zàn jiào nóng lǜ hù,lòu hén dōu shì yìng huáng shū。
悬河喜听乡人语,掀淖重邀长者车。xuán hé xǐ tīng xiāng rén yǔ,xiān nào zhòng yāo zhǎng zhě chē。
舍北炊烟多未起,官贫敢叹食无鱼。shě běi chuī yān duō wèi qǐ,guān pín gǎn tàn shí wú yú。

重阳后十日晚过大伾山

王苏

杰阁风声响海潮,不胜寒处近层霄。jié gé fēng shēng xiǎng hǎi cháo,bù shèng hán chù jìn céng xiāo。
云邀暮色归山寺,虹挟秋光落野桥。yún yāo mù sè guī shān sì,hóng xié qiū guāng luò yě qiáo。
仄径无人支卧柏,清泉终古浸单椒。zè jìng wú rén zhī wò bǎi,qīng quán zhōng gǔ jìn dān jiāo。
自怜蒲柳凋零易,济胜常扶瘦沈腰。zì lián pú liǔ diāo líng yì,jì shèng cháng fú shòu shěn yāo。

重阳后十日晚过大伾山

王苏

前度何曾识道场,重过犹及展重阳。qián dù hé céng shí dào chǎng,zhòng guò yóu jí zhǎn zhòng yáng。
新图壁挂枫千树,古字天惊雁一行。xīn tú bì guà fēng qiān shù,gǔ zì tiān jīng yàn yī xíng。
石洞人酣霞外酒,丹房花拒夜来霜。shí dòng rén hān xiá wài jiǔ,dān fáng huā jù yè lái shuāng。
鍊师莫笑粗官俗,十七年前侍玉皇。liàn shī mò xiào cū guān sú,shí qī nián qián shì yù huáng。

重阳后十日晚过大伾山

王苏

不分简絜与胡苏,故道谁翻《禹贡》书。bù fēn jiǎn jié yǔ hú sū,gù dào shuí fān yǔ gòng shū。
田舍薪茭官赋税,山城沙砾古河渠。tián shě xīn jiāo guān fù shuì,shān chéng shā lì gǔ hé qú。
微波竞走催租吏,积雨难通治粟车。wēi bō jìng zǒu cuī zū lì,jī yǔ nán tōng zhì sù chē。
众妙门前重伫立,满衣尘土发萧疏。zhòng miào mén qián zhòng zhù lì,mǎn yī chén tǔ fā xiāo shū。

将至武昌先寄匡山

王苏

客星煜煜照江波,听尽吴歌听楚歌。kè xīng yù yù zhào jiāng bō,tīng jǐn wú gē tīng chǔ gē。
黄鹤九霄仙迹远,赤乌千古霸才多。huáng hè jiǔ xiāo xiān jì yuǎn,chì wū qiān gǔ bà cái duō。
烧春别贮蒲萄斛,藻夏新裁蛱蝶罗。shāo chūn bié zhù pú táo hú,zǎo xià xīn cái jiá dié luó。
曾共玉堂天上坐,不知今夕景如何。céng gòng yù táng tiān shàng zuò,bù zhī jīn xī jǐng rú hé。

涛园歌

王苏

老榕千寻到天绿,绿阴下覆诗人屋。lǎo róng qiān xún dào tiān lǜ,lǜ yīn xià fù shī rén wū。
诗人叠石作飞涛,乌石山南种花竹。shī rén dié shí zuò fēi tāo,wū shí shān nán zhǒng huā zhú。
当时煮茗吟兴长,诗成纸尾题瓯香。dāng shí zhǔ míng yín xīng zhǎng,shī chéng zhǐ wěi tí ōu xiāng。
竹垞来闽访两汪,为书八分悬石廊。zhú chá lái mǐn fǎng liǎng wāng,wèi shū bā fēn xuán shí láng。
一生爱好新城王,赠言手探古锦囊,八闽坛坫推擅场。yī shēng ài hǎo xīn chéng wáng,zèng yán shǒu tàn gǔ jǐn náng,bā mǐn tán diàn tuī shàn chǎng。
里传万岁比叔重,门有月旦继子将。lǐ chuán wàn suì bǐ shū zhòng,mén yǒu yuè dàn jì zi jiāng。
玄孙诵芬来日下,重乞图画摹青苍。xuán sūn sòng fēn lái rì xià,zhòng qǐ tú huà mó qīng cāng。
蕉红荔紫佛手黄,榴花洞闭蓉山荒。jiāo hóng lì zǐ fú shǒu huáng,liú huā dòng bì róng shān huāng。
书留万卷树十抱,斯园直接松风堂。shū liú wàn juǎn shù shí bào,sī yuán zhí jiē sōng fēng táng。
百余年来诗境变,检讨尚书难再见。bǎi yú nián lái shī jìng biàn,jiǎn tǎo shàng shū nán zài jiàn。
锦秋湖上攀柳条,倾脂河畔流花片。jǐn qiū hú shàng pān liǔ tiáo,qīng zhī hé pàn liú huā piàn。
古迹谁寻庾信居,时人争购元章砚。gǔ jì shuí xún yǔ xìn jū,shí rén zhēng gòu yuán zhāng yàn。
归耕图与载书图,尘中流落临摹遍。guī gēng tú yǔ zài shū tú,chén zhōng liú luò lín mó biàn。
岂若涛园处海滨,一家堂构有传人。qǐ ruò tāo yuán chù hǎi bīn,yī jiā táng gòu yǒu chuán rén。
果多橄榄回余味,坞有蟠桃占好春。guǒ duō gǎn lǎn huí yú wèi,wù yǒu pán táo zhàn hǎo chūn。
园亭亦寄沧桑慨,平原片石今何在。yuán tíng yì jì cāng sāng kǎi,píng yuán piàn shí jīn hé zài。
江南红豆花满枝,蘼芜脉脉长相思。jiāng nán hóng dòu huā mǎn zhī,mí wú mài mài zhǎng xiāng sī。

题金桧门徒先生自书观剧诗册

王苏

少时藏弆先生书,五十六字蟠骊珠。shǎo shí cáng jǔ xiān shēng shū,wǔ shí liù zì pán lí zhū。
高句丽纸老蚕茧,河南笔妙包欧虞。gāo jù lì zhǐ lǎo cán jiǎn,hé nán bǐ miào bāo ōu yú。
岂知翰墨有瓜葛,门生门下称生徙。qǐ zhī hàn mò yǒu guā gé,mén shēng mén xià chēng shēng xǐ。
能诗光禄守家法,书画不许寒具污。néng shī guāng lù shǒu jiā fǎ,shū huà bù xǔ hán jù wū。
急搜行箧出真迹,珍比遗笏归魏谟。jí sōu xíng qiè chū zhēn jì,zhēn bǐ yí hù guī wèi mó。
瓯山不见锡山远,兰亭真本人间无。ōu shān bù jiàn xī shān yuǎn,lán tíng zhēn běn rén jiān wú。
朅来晋陵访老守,衔杯共补消寒图。qiè lái jìn líng fǎng lǎo shǒu,xián bēi gòng bǔ xiāo hán tú。
酒阑郑重出诗册,册纸虽破墨未枯。jiǔ lán zhèng zhòng chū shī cè,cè zhǐ suī pò mò wèi kū。
当时观剧卅绝句,丝竹陶写聊自娱。dāng shí guān jù sà jué jù,sī zhú táo xiě liáo zì yú。
识是先生暮年笔,书成醉倩门生扶。shí shì xiān shēng mù nián bǐ,shū chéng zuì qiàn mén shēng fú。
何期零落入书肆,肯令散乱抛中衢。hé qī líng luò rù shū sì,kěn lìng sàn luàn pāo zhōng qú。
贤孙购得谨什袭,赵璧价抵千瑶瑜。xián sūn gòu dé jǐn shén xí,zhào bì jià dǐ qiān yáo yú。
架笔安用青珊瑚,荐地安用红氍毹。jià bǐ ān yòng qīng shān hú,jiàn dì ān yòng hóng qú shū。
人生如戏戏易散,登场傀儡空喧呼。rén shēng rú xì xì yì sàn,dēng chǎng guī lěi kōng xuān hū。
若非老笔传幻景,焉得冷眼留真吾。ruò fēi lǎo bǐ chuán huàn jǐng,yān dé lěng yǎn liú zhēn wú。
如今试问吟风阁,更有何人唱鹧鸪。rú jīn shì wèn yín fēng gé,gèng yǒu hé rén chàng zhè gū。

乌江

王苏

楚歌四面天茫茫,数行泣掩重瞳光。chǔ gē sì miàn tiān máng máng,shù xíng qì yǎn zhòng tóng guāng。
君王岂特万人敌,淮阴自将十万当。jūn wáng qǐ tè wàn rén dí,huái yīn zì jiāng shí wàn dāng。
东城仅存廿八骑,犹能斩将夸身强。dōng chéng jǐn cún niàn bā qí,yóu néng zhǎn jiāng kuā shēn qiáng。
大泽掀泥走辟易,神骓难踏波汪洋。dà zé xiān ní zǒu pì yì,shén zhuī nán tà bō wāng yáng。
泗上亭长逼兄弟,乌江亭长须君王。sì shàng tíng zhǎng bī xiōng dì,wū jiāng tíng zhǎng xū jūn wáng。
江东虽小尚足王,一语气已吞萧张。jiāng dōng suī xiǎo shàng zú wáng,yī yǔ qì yǐ tūn xiāo zhāng。
曷不用之作舟楫,汉兵后至无帆樯。hé bù yòng zhī zuò zhōu jí,hàn bīng hòu zhì wú fān qiáng。
货宝妇女委弃尽,纵不富贵宜还乡。huò bǎo fù nǚ wěi qì jǐn,zòng bù fù guì yí hái xiāng。
胡为刎颈赠故旧,实乃自暴非天亡。hú wèi wěn jǐng zèng gù jiù,shí nǎi zì bào fēi tiān wáng。
至今遗庙向江涘,尘土满目春风凉。zhì jīn yí miào xiàng jiāng sì,chén tǔ mǎn mù chūn fēng liáng。
阶前舞草何旖旎,贞魂不屑为鸳鸯。jiē qián wǔ cǎo hé yǐ nǐ,zhēn hún bù xiè wèi yuān yāng。
思将白铁铸项伯,舁而跽之两戺旁。sī jiāng bái tiě zhù xiàng bó,yú ér jì zhī liǎng shì páng。
男儿失节美人死,寘令相对知惭惶。nán ér shī jié měi rén sǐ,zhì lìng xiāng duì zhī cán huáng。
惜哉亭长计不售,姓名乡里遗子长。xī zāi tíng zhǎng jì bù shòu,xìng míng xiāng lǐ yí zi zhǎng。
八千子弟无一返,孤儿泣血心慨慷。bā qiān zi dì wú yī fǎn,gū ér qì xuè xīn kǎi kāng。
钟离昧存季布在,呼使将此恢咸阳。zhōng lí mèi cún jì bù zài,hū shǐ jiāng cǐ huī xián yáng。
事功不成死未晚,仆者复起诚难量。shì gōng bù chéng sǐ wèi wǎn,pū zhě fù qǐ chéng nán liàng。
鸿门一误乌江再,杜默何缘涕泗滂。hóng mén yī wù wū jiāng zài,dù mò hé yuán tì sì pāng。