古诗词

将发朝鲜留别东士大夫

周家禄

春风杨柳汉江波,零雨三年有凯歌。chūn fēng yáng liǔ hàn jiāng bō,líng yǔ sān nián yǒu kǎi gē。
汉将龙旗回日月,王人虎节照关河。hàn jiāng lóng qí huí rì yuè,wáng rén hǔ jié zhào guān hé。
楼船横海威名盛,台笠遮山惠爱多。lóu chuán héng hǎi wēi míng shèng,tái lì zhē shān huì ài duō。
二十一都驰马过,城南风景奈愁何。èr shí yī dōu chí mǎ guò,chéng nán fēng jǐng nài chóu hé。

周家禄

清江苏海门人,字彦升,号奥簃。同治九年以优贡官江浦县训导。擅词章,习考据、校刊之学。后入吴长庆幕,随军赴朝鲜。有诗集及《朝鲜记事诗》。 周家禄的作品>>

猜您喜欢

昌邑道中和张謇

周家禄

芙蓉城北旧台池,贪看风光上马迟。fú róng chéng běi jiù tái chí,tān kàn fēng guāng shàng mǎ chí。
出郭泉声新雨后,过河山色夕阳时。chū guō quán shēng xīn yǔ hòu,guò hé shān sè xī yáng shí。
闲寻题字知曾到,坐论人才醉不辞。xián xún tí zì zhī céng dào,zuò lùn rén cái zuì bù cí。
莫对庭柯感摇落,拂床仍有柳丝丝。mò duì tíng kē gǎn yáo luò,fú chuáng réng yǒu liǔ sī sī。

武昌留别汪巩厂

周家禄

横议千家互倡酬,微言六籍恣冥搜。héng yì qiān jiā hù chàng chóu,wēi yán liù jí zì míng sōu。
坐看白日真成暝,不为苍生亦自忧。zuò kàn bái rì zhēn chéng míng,bù wèi cāng shēng yì zì yōu。
风柳过墙堪受月,露葵临砌易当秋。fēng liǔ guò qiáng kān shòu yuè,lù kuí lín qì yì dāng qiū。
高谈向尽离愁始,对此茫茫江汉流。gāo tán xiàng jǐn lí chóu shǐ,duì cǐ máng máng jiāng hàn liú。

将发朝鲜留别东士大夫

周家禄

王师七月下东方,国难悬知痛未忘。wáng shī qī yuè xià dōng fāng,guó nán xuán zhī tòng wèi wàng。
岂有亡人仇卫辄,似闻故剑在昭阳。qǐ yǒu wáng rén chóu wèi zhé,shì wén gù jiàn zài zhāo yáng。
檀君废壤关时局,卫满荒营彻旧防。tán jūn fèi rǎng guān shí jú,wèi mǎn huāng yíng chè jiù fáng。
宵旰两宫频左顾,诸君何以副尊王。xiāo gàn liǎng gōng pín zuǒ gù,zhū jūn hé yǐ fù zūn wáng。

将发朝鲜留别东士大夫

周家禄

连鸡策士有阴谋,从楚微闻欲背周。lián jī cè shì yǒu yīn móu,cóng chǔ wēi wén yù bèi zhōu。
四郡从来为左翊,九夷何处著欧洲。sì jùn cóng lái wèi zuǒ yì,jiǔ yí hé chù zhù ōu zhōu。
徙薪曲突君终谅,揖盗开门我定忧。xǐ xīn qū tū jūn zhōng liàng,yī dào kāi mén wǒ dìng yōu。
崇礼门前重回首,出城江水正悠悠。chóng lǐ mén qián zhòng huí shǒu,chū chéng jiāng shuǐ zhèng yōu yōu。

武昌遇郑苏龛追悼亡友林怡庵

周家禄

谢舅何甥并一时,逢君偏恨十年迟。xiè jiù hé shēng bìng yī shí,féng jūn piān hèn shí nián chí。
尊前海错思珧柱,汉上秋山对鬓丝。zūn qián hǎi cuò sī yáo zhù,hàn shàng qiū shān duì bìn sī。
举世不为犹好句,九原可作剩哀词。jǔ shì bù wèi yóu hǎo jù,jiǔ yuán kě zuò shèng āi cí。
北来旧对知谁在,日没黄垆冻酒卮。běi lái jiù duì zhī shuí zài,rì méi huáng lú dòng jiǔ zhī。

姚园答沈刑部

周家禄

离离霜菊满池台,身逐斜阳更一来。lí lí shuāng jú mǎn chí tái,shēn zhú xié yáng gèng yī lái。
易主园林秋烂漫,上游江汉客低回。yì zhǔ yuán lín qiū làn màn,shàng yóu jiāng hàn kè dī huí。
关山老病真成废,文学俳优定乏才。guān shān lǎo bìng zhēn chéng fèi,wén xué pái yōu dìng fá cái。
木落洞庭愁日暮,感君诗句拂尘埃。mù luò dòng tíng chóu rì mù,gǎn jūn shī jù fú chén āi。

后楼感事

周家禄

寂寂高楼俯水滨,喧喧龙鹤竞残鳞。jì jì gāo lóu fǔ shuǐ bīn,xuān xuān lóng hè jìng cán lín。
帆开云影移书幌,花落风枝损砚尘。fān kāi yún yǐng yí shū huǎng,huā luò fēng zhī sǔn yàn chén。
衰病渐看成废物,艰难无处著闲身。shuāi bìng jiàn kàn chéng fèi wù,jiān nán wú chù zhù xián shēn。
江南四月鲥鱼美,何必猪肝苦累人。jiāng nán sì yuè shí yú měi,hé bì zhū gān kǔ lèi rén。

蓬莱阁早发望海

周家禄

神女献大珠,奉盘出沧海。shén nǚ xiàn dà zhū,fèng pán chū cāng hǎi。
忽为羲和夺,掩面失光彩。hū wèi xī hé duó,yǎn miàn shī guāng cǎi。
龙宫起严装,千山擎笏待。lóng gōng qǐ yán zhuāng,qiān shān qíng hù dài。
俄顷朝天阶,拂衣霜皑皑。é qǐng cháo tiān jiē,fú yī shuāng ái ái。
星冠一摇动,漫天散珠琲。xīng guān yī yáo dòng,màn tiān sàn zhū bèi。
可惜青珊瑚,堕水不可采。kě xī qīng shān hú,duò shuǐ bù kě cǎi。

黄县山行寄林怡庵

周家禄

冥行万山颠,忽然堕云海。míng xíng wàn shān diān,hū rán duò yún hǎi。
赤日扶我起,烧天作奇彩。chì rì fú wǒ qǐ,shāo tiān zuò qí cǎi。
谁言青山色,万古长不改。shuí yán qīng shān sè,wàn gǔ zhǎng bù gǎi。
倏忽幻波涛,芙蓉愁不采。shū hū huàn bō tāo,fú róng chóu bù cǎi。
据鞍四顾望,直下何磥磥。jù ān sì gù wàng,zhí xià hé lěi lěi。
处卑良所叹,升高行复悔。chù bēi liáng suǒ tàn,shēng gāo xíng fù huǐ。
蓬莱高阁下,秋花黄蓓蕾。péng lái gāo gé xià,qiū huā huáng bèi lěi。
持螯日痛饮,凭阑几人在。chí áo rì tòng yǐn,píng lán jǐ rén zài。

朝鲜王京送沈主事内渡

周家禄

朝鲜旧号高句丽,汉唐文物今为夷。cháo xiān jiù hào gāo jù lì,hàn táng wén wù jīn wèi yí。
平壤春山空寂寂,汉城秋草何离离。píng rǎng chūn shān kōng jì jì,hàn chéng qiū cǎo hé lí lí。
离离秋草埋宫阙,住尚凄凉况堪别。lí lí qiū cǎo mái gōng quē,zhù shàng qī liáng kuàng kān bié。
闽江尽处是家乡,举眼千山万山雪。mǐn jiāng jǐn chù shì jiā xiāng,jǔ yǎn qiān shān wàn shān xuě。
昔年文肃初开府,绀幰绿軿秋按部。xī nián wén sù chū kāi fǔ,gàn xiǎn lǜ píng qiū àn bù。
部民喜迓杜征南,天子遥咨仲山甫。bù mín xǐ yà dù zhēng nán,tiān zi yáo zī zhòng shān fǔ。
大星夜坠三江水,身后萧条竟如此。dà xīng yè zhuì sān jiāng shuǐ,shēn hòu xiāo tiáo jìng rú cǐ。
松柏南台何处坟,葛帔西华谁氏子?sōng bǎi nán tái hé chù fén,gé pèi xī huá shuí shì zi?
扬子江头初识君,天寒落叶正纷纷。yáng zi jiāng tóu chū shí jūn,tiān hán luò yè zhèng fēn fēn。
同舟万里沧溟水,骑马三韩日暮云。tóng zhōu wàn lǐ cāng míng shuǐ,qí mǎ sān hán rì mù yún。
西风冻滑水原道,失笑相扶玉山倒。xī fēng dòng huá shuǐ yuán dào,shī xiào xiāng fú yù shān dào。
围炉屡话十年游,翻箧仍钞百篇稿。wéi lú lǚ huà shí nián yóu,fān qiè réng chāo bǎi piān gǎo。
感君意气剧纵衡,心知不言仍有情。gǎn jūn yì qì jù zòng héng,xīn zhī bù yán réng yǒu qíng。
谈深岂恨赏音寡,论创惟忧座客惊。tán shēn qǐ hèn shǎng yīn guǎ,lùn chuàng wéi yōu zuò kè jīng。
与君身世还相似,道义订交从此始。yǔ jūn shēn shì hái xiāng shì,dào yì dìng jiāo cóng cǐ shǐ。
他乡念旧幸有人,仕不为贫好知止。tā xiāng niàn jiù xìng yǒu rén,shì bù wèi pín hǎo zhī zhǐ。

辰阳驿咏石

周家禄

古有大力人,天地始开辟。gǔ yǒu dà lì rén,tiān dì shǐ kāi pì。
割裂大圜体,扶峙九州脊。gē liè dà huán tǐ,fú zhì jiǔ zhōu jí。
蛮方五溪险,苗疆六里籍。mán fāng wǔ xī xiǎn,miáo jiāng liù lǐ jí。
山高偪天小,溪多侵地窄。shān gāo bī tiān xiǎo,xī duō qīn dì zhǎi。
吾从马底司,来趣辰阳驿。wú cóng mǎ dǐ sī,lái qù chén yáng yì。
千流迸一怒,一关扼众嗌。qiān liú bèng yī nù,yī guān è zhòng ài。
请迥使者车,暂止游客屐。qǐng jiǒng shǐ zhě chē,zàn zhǐ yóu kè jī。
为君瀹清泉,听我貌奇石。wèi jūn yuè qīng quán,tīng wǒ mào qí shí。
大股嵩华剖,小垛磊砢积。dà gǔ sōng huá pōu,xiǎo duǒ lěi kē jī。
植柯仰厉斧,筑堵俯开隙。zhí kē yǎng lì fǔ,zhù dǔ fǔ kāi xì。
木札险离斤,衣袽破就刺。mù zhá xiǎn lí jīn,yī rú pò jiù cì。
元冥泛水痕,祝融炽火迹。yuán míng fàn shuǐ hén,zhù róng chì huǒ jì。
红陈廪君粟,断烂穆满册。hóng chén lǐn jūn sù,duàn làn mù mǎn cè。
其间杂丑怪,乍睹惊辟易。qí jiān zá chǒu guài,zhà dǔ jīng pì yì。
虎视爪齐奋,熊经掌待擘。hǔ shì zhǎo qí fèn,xióng jīng zhǎng dài bāi。
层累牛戴牛,偻立躄迎躄。céng lèi niú dài niú,lóu lì bì yíng bì。
鬒女笑整鬟,?人怒脱帻。zhěn nǚ xiào zhěng huán,rén nù tuō zé。
皮坚幕浑敦,窾空鼓霹礰。pí jiān mù hún dūn,kuǎn kōng gǔ pī lì。
由来少文章,颇复有络脉。yóu lái shǎo wén zhāng,pǒ fù yǒu luò mài。
赋形不害蠢,取姿全在瘠。fù xíng bù hài chǔn,qǔ zī quán zài jí。
江南佳山水,吴中盛园宅。jiāng nán jiā shān shuǐ,wú zhōng shèng yuán zhái。
百金买皱瘦,寸顽抵圭璧。bǎi jīn mǎi zhòu shòu,cùn wán dǐ guī bì。
良工费搜罗,兹地独狼藉。liáng gōng fèi sōu luó,zī dì dú láng jí。
君知天下奇,造物故不惜。jūn zhī tiān xià qí,zào wù gù bù xī。

将发朝鲜留别东士大夫其四

周家禄

熙宁雅乐㴑宫悬,铙吹从人索和篇。xī níng yǎ lè sù gōng xuán,náo chuī cóng rén suǒ hé piān。
冬雪貂皮辽海市,春旗牛种汉阳田。dōng xuě diāo pí liáo hǎi shì,chūn qí niú zhǒng hàn yáng tián。
明农事业归留相,老论风流萃众贤。míng nóng shì yè guī liú xiāng,lǎo lùn fēng liú cuì zhòng xián。
七子赋诗如见宠,东浙文教为君传。qī zi fù shī rú jiàn chǒng,dōng zhè wén jiào wèi jūn chuán。