古诗词

登岳同黄刺史作

朱休度

桑干外抱东北奔,抱内山者水名浑。sāng gàn wài bào dōng běi bēn,bào nèi shān zhě shuǐ míng hún。
浑河一委承八源,逆西南流桑干吞。hún hé yī wěi chéng bā yuán,nì xī nán liú sāng gàn tūn。
八源所出棼难论,络岳之腋洒岳跟。bā yuán suǒ chū fén nán lùn,luò yuè zhī yè sǎ yuè gēn。
跟有一峡水潺湲,架水作栈梁鼍鼋。gēn yǒu yī xiá shuǐ chán yuán,jià shuǐ zuò zhàn liáng tuó yuán。
悬壁之下厚阴昏,背入腰转攀天门。xuán bì zhī xià hòu yīn hūn,bèi rù yāo zhuǎn pān tiān mén。
无数山壅囷廪屯,五脏六腑互为根。wú shù shān yōng qūn lǐn tún,wǔ zàng liù fǔ hù wèi gēn。
岳包如心脏腑君,厥心中空厥顶髡。yuè bāo rú xīn zàng fǔ jūn,jué xīn zhōng kōng jué dǐng kūn。
势兜左右微轾轩,形家乃以钳为言。shì dōu zuǒ yòu wēi zhì xuān,xíng jiā nǎi yǐ qián wèi yán。
直言导脉从昆仑,万里入首临中原。zhí yán dǎo mài cóng kūn lún,wàn lǐ rù shǒu lín zhōng yuán。
泰山如坐嵩如蹲,如行如立衡华鶱。tài shān rú zuò sōng rú dūn,rú xíng rú lì héng huá xiān。
此山独卧自然尊,石不玲珑草不蕃。cǐ shān dú wò zì rán zūn,shí bù líng lóng cǎo bù fān。
太朴一气禀混元,周三千里蟠外垣。tài pǔ yī qì bǐng hùn yuán,zhōu sān qiān lǐ pán wài yuán。
锥指之地太极存,上应虚危擘中分。zhuī zhǐ zhī dì tài jí cún,shàng yīng xū wēi bāi zhōng fēn。
壁开如幛如缺盆,负阴抱阳向午暾。bì kāi rú zhàng rú quē pén,fù yīn bào yáng xiàng wǔ tūn。
直午一峰如守阍,贪星变廉火焞焞。zhí wǔ yī fēng rú shǒu hūn,tān xīng biàn lián huǒ tūn tūn。
丙张丁柳无偏反,天造地设非强云。bǐng zhāng dīng liǔ wú piān fǎn,tiān zào dì shè fēi qiáng yún。
柰何立庙羞蘋蘩,昧厥宅中旁是援。nài hé lì miào xiū píng fán,mèi jué zhái zhōng páng shì yuán。
当年议祀聚讼纷,曲阳飞石诬愚惛,只今怀柔百礼惇,明烟釐正神所欣。dāng nián yì sì jù sòng fēn,qū yáng fēi shí wū yú hūn,zhǐ jīn huái róu bǎi lǐ dūn,míng yān lí zhèng shén suǒ xīn。
那更迁庙移钟鼖,宅幽都正如中军。nà gèng qiān miào yí zhōng fén,zhái yōu dōu zhèng rú zhōng jūn。
如人坐车前式辕,还玄洞封灵宝文。rú rén zuò chē qián shì yuán,hái xuán dòng fēng líng bǎo wén。
会仙府集群真幡,仟之人兮渺白云。huì xiān fǔ jí qún zhēn fān,qiān zhī rén xī miǎo bái yún。
两伯之乐何处闻,仰瞻俯睇荡心魂。liǎng bó zhī lè hé chù wén,yǎng zhān fǔ dì dàng xīn hún。
侧身怀古苍烟痕,黄君守上古治敦。cè shēn huái gǔ cāng yān hén,huáng jūn shǒu shàng gǔ zhì dūn。
神之听之民无冤,邀我登岳谒帝孙。shén zhī tīng zhī mín wú yuān,yāo wǒ dēng yuè yè dì sūn。
题名岳壁联篪埙,劝我作歌辞复温。tí míng yuè bì lián chí xūn,quàn wǒ zuò gē cí fù wēn。
我无笔力扛鼎翻,敢绘日月摹乾坤。wǒ wú bǐ lì káng dǐng fān,gǎn huì rì yuè mó qián kūn。
昌黎遗诫时乃谖,虽欲悔舌不可扪。chāng lí yí jiè shí nǎi xuān,suī yù huǐ shé bù kě mén。

朱休度

清浙江秀水人,字介裴,号梓庐。乾隆十八年举人。官嵊县训导。后任山西广灵知县,于大荒疫后,招集流亡,使地无旷土,又善决狱,为民所服。引疾归,主讲剡川书院。有《小木子诗》、《学海观沤录》等。 朱休度的作品>>

猜您喜欢

扶筇

朱休度

老催花事减,春恼病怀深。lǎo cuī huā shì jiǎn,chūn nǎo bìng huái shēn。
小雨迟晨起,残红入暮阴。xiǎo yǔ chí chén qǐ,cán hóng rù mù yīn。
天涯芳草梦,身外野云心。tiān yá fāng cǎo mèng,shēn wài yě yún xīn。
俯仰茫茫里,扶筇一短吟。fǔ yǎng máng máng lǐ,fú qióng yī duǎn yín。

冬夜偶成

朱休度

何心出岫落穷边,枯尽形容白尽颠。hé xīn chū xiù luò qióng biān,kū jǐn xíng róng bái jǐn diān。
野有流亡少长策,家无儋石况残年。yě yǒu liú wáng shǎo zhǎng cè,jiā wú dān shí kuàng cán nián。
愁并塞北风号夜,梦断江南水接天。chóu bìng sāi běi fēng hào yè,mèng duàn jiāng nán shuǐ jiē tiān。
却羡黄州员外置,闲居尚食酒囊钱。què xiàn huáng zhōu yuán wài zhì,xián jū shàng shí jiǔ náng qián。

始游南山宝峰寺

朱休度

一坞如兜向北东,中有如毳千万松。yī wù rú dōu xiàng běi dōng,zhōng yǒu rú cuì qiān wàn sōng。
兜作佛坐坐衔月,毳作山衣衣满风。dōu zuò fú zuò zuò xián yuè,cuì zuò shān yī yī mǎn fēng。
塞山诚比体顽劣,不蕃草木山山童。sāi shān chéng bǐ tǐ wán liè,bù fān cǎo mù shān shān tóng。
谁料碅磳磈硊里,居然小窟藏玲珑。shuí liào jūn zēng wěi wěi lǐ,jū rán xiǎo kū cáng líng lóng。
从山左臂盘盘入,忽入大痴图画中。cóng shān zuǒ bì pán pán rù,hū rù dà chī tú huà zhōng。
岚浮翠暖丽如许,银海光刮金篦功。lán fú cuì nuǎn lì rú xǔ,yín hǎi guāng guā jīn bì gōng。
若移宝地置通邑,早夸胜概题名公。ruò yí bǎo dì zhì tōng yì,zǎo kuā shèng gài tí míng gōng。
乃今埋没久无问,非尔县官谁则从。nǎi jīn mái méi jiǔ wú wèn,fēi ěr xiàn guān shuí zé cóng。
吁嗟乎,县官之俗俗难医,县境之陋陋于夷。xū jiē hū,xiàn guān zhī sú sú nán yī,xiàn jìng zhī lòu lòu yú yí。
饿隶如鬼鞭之叫,逋粮如山责之疲。è lì rú guǐ biān zhī jiào,bū liáng rú shān zé zhī pí。
惟习虚文画尾诺,了无实政苏边黎。wéi xí xū wén huà wěi nuò,le wú shí zhèng sū biān lí。
居如笼系城如斗,闲行寂坐愁容痴。jū rú lóng xì chéng rú dòu,xián xíng jì zuò chóu róng chī。
今朝跨马得来此,无小无大生欢喜。jīn cháo kuà mǎ dé lái cǐ,wú xiǎo wú dà shēng huān xǐ。
相与俗吏湔厥肠,更教陋邦洒其耻。xiāng yǔ sú lì jiān jué cháng,gèng jiào lòu bāng sǎ qí chǐ。
不闻坐上龙眠客,有言我今恍惚还家矣。bù wén zuò shàng lóng mián kè,yǒu yán wǒ jīn huǎng hū hái jiā yǐ。

寄题龙溪黄氏璞园学舍园在黄石斋先生邺山书院之旁

朱休度

有明熹庙壬戌科,先公典试人材多。yǒu míng xī miào rén xū kē,xiān gōng diǎn shì rén cái duō。
漳浦黄公出门下,匣开虹见腾太阿。zhāng pǔ huáng gōng chū mén xià,xiá kāi hóng jiàn téng tài ā。
海南砚果读书种,凛凛气节坚不磨。hǎi nán yàn guǒ dú shū zhǒng,lǐn lǐn qì jié jiān bù mó。
传道邺山讲学处,堂三亭五流弦歌。chuán dào yè shān jiǎng xué chù,táng sān tíng wǔ liú xián gē。
百年旧基废复举,先型遗爱神人呵。bǎi nián jiù jī fèi fù jǔ,xiān xíng yí ài shén rén hē。
乃有江夏令兄弟,闻风兴起勤规摩。nǎi yǒu jiāng xià lìng xiōng dì,wén fēng xīng qǐ qín guī mó。
增置园亭作学含,分岩绝壑依陂陀。zēng zhì yuán tíng zuò xué hán,fēn yán jué hè yī bēi tuó。
兹山奇丽富景色,背负峰面横江波。zī shān qí lì fù jǐng sè,bèi fù fēng miàn héng jiāng bō。
朱明洞开返照入,赤城标建晴霞拖。zhū míng dòng kāi fǎn zhào rù,chì chéng biāo jiàn qíng xiá tuō。
翠叠红稠锦绣谷,武夷九曲无或过。cuì dié hóng chóu jǐn xiù gǔ,wǔ yí jiǔ qū wú huò guò。
呜呼黄公生逢百六运,不废礼乐因干戈。wū hū huáng gōng shēng féng bǎi liù yùn,bù fèi lǐ lè yīn gàn gē。
三易群经有述作,疏说贯串祛其讹。sān yì qún jīng yǒu shù zuò,shū shuō guàn chuàn qū qí é。
况今清晏尚儒术,礼门义路平不颇。kuàng jīn qīng yàn shàng rú shù,lǐ mén yì lù píng bù pǒ。
后生游谈但束阁,谁溯后海穷先河。hòu shēng yóu tán dàn shù gé,shuí sù hòu hǎi qióng xiān hé。
璞园之作志景仰,用意非独耽烟萝。pú yuán zhī zuò zhì jǐng yǎng,yòng yì fēi dú dān yān luó。
学比登山互鞭策,工得居肆群切劘。xué bǐ dēng shān hù biān cè,gōng dé jū sì qún qiè mó。
连屋之书拂云树,讵让山林人姓何。lián wū zhī shū fú yún shù,jù ràng shān lín rén xìng hé。
我少失学老而悔,诵芬咏烈渐颜酡。wǒ shǎo shī xué lǎo ér huǐ,sòng fēn yǒng liè jiàn yán tuó。
万里题诗感离索,梦入幼塾还嘉禾。wàn lǐ tí shī gǎn lí suǒ,mèng rù yòu shú hái jiā hé。
焉得双翅奋闽海,游焉息焉安乐窝。yān dé shuāng chì fèn mǐn hǎi,yóu yān xī yān ān lè wō。

忻州汪刺史重修元遗山墓于草间获断碑拓以见寄感赋长句

朱休度

刺史行部春郊路,路前有冢冢无树。cì shǐ xíng bù chūn jiāo lù,lù qián yǒu zhǒng zhǒng wú shù。
石人石兽知何代,萦烟结莽埋春雾。shí rén shí shòu zhī hé dài,yíng yān jié mǎng mái chūn wù。
下马来寻断碑露,碑表七字擘窠书,乃是诗人元遗山之墓。xià mǎ lái xún duàn bēi lù,bēi biǎo qī zì bāi kē shū,nǎi shì shī rén yuán yí shān zhī mù。
魏初姜彧记碑阴,先生遗命弟子注。wèi chū jiāng yù jì bēi yīn,xiān shēng yí mìng dì zi zhù。
不书官爵不题名,中原布衣了半生。bù shū guān jué bù tí míng,zhōng yuán bù yī le bàn shēng。
百年风雅《中州集》,一代典章野史亭。bǎi nián fēng yǎ zhōng zhōu jí,yī dài diǎn zhāng yě shǐ tíng。
乾坤清气最难得,斯文自任诚非轻。qián kūn qīng qì zuì nán dé,sī wén zì rèn chéng fēi qīng。
呜呼龙蛇争斗山河颓,铜马纸鸢成烬灰。wū hū lóng shé zhēng dòu shān hé tuí,tóng mǎ zhǐ yuān chéng jìn huī。
虚名误人生百谤,写到苏诗肝肺摧。xū míng wù rén shēng bǎi bàng,xiě dào sū shī gān fèi cuī。
肯作中书褚渊活,共谅江南庾信哀。kěn zuò zhōng shū chǔ yuān huó,gòng liàng jiāng nán yǔ xìn āi。
刺史修举职所专,重扶墓碣树墓田。cì shǐ xiū jǔ zhí suǒ zhuān,zhòng fú mù jié shù mù tián。
补以松柏年荫年,我读汴京乱后诸诗篇,其声幽咽情渺绵。bǔ yǐ sōng bǎi nián yīn nián,wǒ dú biàn jīng luàn hòu zhū shī piān,qí shēng yōu yàn qíng miǎo mián。
梦中青山与黄叶,愁里残阳更乱蝉。mèng zhōng qīng shān yǔ huáng yè,chóu lǐ cán yáng gèng luàn chán。
杏园双燕巢何处,秋水鸣蛙命可怜。xìng yuán shuāng yàn cháo hé chù,qiū shuǐ míng wā mìng kě lián。
此身春草惟一醉,此夜寒灰宁复然。cǐ shēn chūn cǎo wéi yī zuì,cǐ yè hán huī níng fù rán。
诗人心事杜鹃血,独恨无人作郑笺。shī rén xīn shì dù juān xuè,dú hèn wú rén zuò zhèng jiān。

县诸生十数辈送余至蔚州之暖泉村越旦暖泉人复为余设饯堡门外迟回久之而别

朱休度

塞晚秋日澹,边寒秋云冻。sāi wǎn qiū rì dàn,biān hán qiū yún dòng。
恻恻背风催,宛宛手条弄。cè cè bèi fēng cuī,wǎn wǎn shǒu tiáo nòng。
天色黯将收,人情苦远送。tiān sè àn jiāng shōu,rén qíng kǔ yuǎn sòng。
送我到暖泉,揖让诸生众。sòng wǒ dào nuǎn quán,yī ràng zhū shēng zhòng。
周旋不能舍,剪烛连床共。zhōu xuán bù néng shě,jiǎn zhú lián chuáng gòng。
杯盘既狼藉,笑语复喧哄。bēi pán jì láng jí,xiào yǔ fù xuān hǒng。
泉暖情益暖,终宵讵成梦。quán nuǎn qíng yì nuǎn,zhōng xiāo jù chéng mèng。
明日村之人,出饯道旁供。míng rì cūn zhī rén,chū jiàn dào páng gōng。
谓言侯声名,耳习邻邦重。wèi yán hóu shēng míng,ěr xí lín bāng zhòng。
侯惠波及我,爱我息我讼。hóu huì bō jí wǒ,ài wǒ xī wǒ sòng。
感侯不能已,軷酒中诚贡。gǎn hóu bù néng yǐ,bá jiǔ zhōng chéng gòng。
闻言惊下马,嗟劳久停鞚。wén yán jīng xià mǎ,jiē láo jiǔ tíng kòng。
回头别诸生,拭泪心余恫。huí tóu bié zhū shēng,shì lèi xīn yú dòng。
去去午影斜,忽忽朝酲中。qù qù wǔ yǐng xié,hū hū cháo chéng zhōng。
老眼醉生花,一派野烟霿。lǎo yǎn zuì shēng huā,yī pài yě yān méng。