古诗词

菩萨蛮·题刘提督斌梅林咏月遗照

陆恒

新愁打叠传千里。xīn chóu dǎ dié chuán qiān lǐ。
谁从驿路迢迢寄。shuí cóng yì lù tiáo tiáo jì。
何处问刀环。hé chù wèn dāo huán。
封侯人未还。fēng hóu rén wèi hái。
魂和残漏断。hún hé cán lòu duàn。
月近天涯远。yuè jìn tiān yá yuǎn。
踏遍垄头云。tà biàn lǒng tóu yún。
香消纸帐春。xiāng xiāo zhǐ zhàng chūn。
猜您喜欢

忆萝月记正月二十八日

陆恒

去年今日。qù nián jīn rì。
云压天凄切。yún yā tiān qī qiè。
杨柳条条桥畔折。yáng liǔ tiáo tiáo qiáo pàn zhé。
死别生离片刻。sǐ bié shēng lí piàn kè。
从今短簿无缘。cóng jīn duǎn bù wú yuán。
空闺月冷霜寒。kōng guī yuè lěng shuāng hán。
谁遣辰钟敲醒,一场春梦难圆。shuí qiǎn chén zhōng qiāo xǐng,yī chǎng chūn mèng nán yuán。

苏幕遮

陆恒

雨敲窗,风戛玉。yǔ qiāo chuāng,fēng jiá yù。
幽咽凄清,似谱零铃曲。yōu yàn qī qīng,shì pǔ líng líng qū。
梦断寒更声转促。mèng duàn hán gèng shēng zhuǎn cù。
一寸灰馀,已做烧残烛。yī cùn huī yú,yǐ zuò shāo cán zhú。
泣孤鸿,悲寡鹄。qì gū hóng,bēi guǎ gǔ。
短了今生,未必他生续。duǎn le jīn shēng,wèi bì tā shēng xù。
待向仙山觅楼阁。dài xiàng xiān shān mì lóu gé。
不化青禽,也化辽东鹤。bù huà qīng qín,yě huà liáo dōng hè。

金缕曲

陆恒

砥柱中流折,猛回头、惊涛卷岸,风悲月黑。dǐ zhù zhōng liú zhé,měng huí tóu jīng tāo juǎn àn,fēng bēi yuè hēi。
海上骑鲸人已去,吹散蜃楼千尺,便从此、冰消瓦裂。hǎi shàng qí jīng rén yǐ qù,chuī sàn shèn lóu qiān chǐ,biàn cóng cǐ bīng xiāo wǎ liè。
石烂南山难补恨,怎偏教、铸错中州铁。shí làn nán shān nán bǔ hèn,zěn piān jiào zhù cuò zhōng zhōu tiě。
输一着,谁筹策。shū yī zhe,shuí chóu cè。
长城百雉金瓯缺。zhǎng chéng bǎi zhì jīn ōu quē。
又何曾、丝延续命,戈挥落日。yòu hé céng sī yán xù mìng,gē huī luò rì。
莽莽寒江东逝水,只剩湘灵呜咽,纵拚化、哀鹃啼血。mǎng mǎng hán jiāng dōng shì shuǐ,zhǐ shèng xiāng líng wū yàn,zòng pàn huà āi juān tí xuè。
叫破黄昏天惨淡,唤春光、重转终无力。jiào pò huáng hūn tiān cǎn dàn,huàn chūn guāng zhòng zhuǎn zhōng wú lì。
空染尽,伤心碧。kōng rǎn jǐn,shāng xīn bì。

疏影·旅雁

陆恒

寒塘暮雨,有相呼倦侣,宵渡凄冷。hán táng mù yǔ,yǒu xiāng hū juàn lǚ,xiāo dù qī lěng。
似此天涯,长向西风,消磨如许瘦损。shì cǐ tiān yá,zhǎng xiàng xī fēng,xiāo mó rú xǔ shòu sǔn。
平沙浅草苍茫里,正一样、飘零无定。píng shā qiǎn cǎo cāng máng lǐ,zhèng yī yàng piāo líng wú dìng。
认遥空、点就疏痕,绝似离人倩影。rèn yáo kōng diǎn jiù shū hén,jué shì lí rén qiàn yǐng。
容易年华换了,霜泥数爪迹,吹散萍梗。róng yì nián huá huàn le,shuāng ní shù zhǎo jì,chuī sàn píng gěng。
辛苦浮生,怎及闲鸥,日日水边睡稳。xīn kǔ fú shēng,zěn jí xián ōu,rì rì shuǐ biān shuì wěn。
衡阳便是伤心地,已信断、乱峰难问。héng yáng biàn shì shāng xīn dì,yǐ xìn duàn luàn fēng nán wèn。
剩牢愁、独抱无眠,听遍辘轳金井。shèng láo chóu dú bào wú mián,tīng biàn lù lú jīn jǐng。

卜算子

陆恒

几度怯临风,有恨无人识。jǐ dù qiè lín fēng,yǒu hèn wú rén shí。
一寸相思一寸灰,只剩红冰结。yī cùn xiāng sī yī cùn huī,zhǐ shèng hóng bīng jié。
悄地背人弹,着雨菱花湿。qiāo dì bèi rén dàn,zhe yǔ líng huā shī。
待把真珠慰寂寥,点点凝愁血。dài bǎ zhēn zhū wèi jì liáo,diǎn diǎn níng chóu xuè。

迈陂塘杜宇

陆恒

念家山、茫茫何处,酸辛归计休说。niàn jiā shān máng máng hé chù,suān xīn guī jì xiū shuō。
哀音催堕三更影,较比寒蝉凄切。āi yīn cuī duò sān gèng yǐng,jiào bǐ hán chán qī qiè。
东风急。dōng fēng jí。
怎似绮华年,弹指成陈迹。zěn shì qǐ huá nián,dàn zhǐ chéng chén jì。
回头故国。huí tóu gù guó。
尽望帝魂消,闻铃肠断,夜夜空啼血。jǐn wàng dì hún xiāo,wén líng cháng duàn,yè yè kōng tí xuè。
浑不让,易水悲歌听彻。hún bù ràng,yì shuǐ bēi gē tīng chè。
叮咛促尽行客。dīng níng cù jǐn xíng kè。
石沉北海难填恨,只剩冤禽吊月。shí chén běi hǎi nán tián hèn,zhǐ shèng yuān qín diào yuè。
花飞雪。huā fēi xuě。
纵百遍、相呼春去辉无日,声声呜咽。zòng bǎi biàn xiāng hū chūn qù huī wú rì,shēng shēng wū yàn。
待叫破愁云,抛残红雨,染遍千山赤。dài jiào pò chóu yún,pāo cán hóng yǔ,rǎn biàn qiān shān chì。

东风齐着力·落花

陆恒

苦被莺摧,频招燕妒,乃许消停。kǔ bèi yīng cuī,pín zhāo yàn dù,nǎi xǔ xiāo tíng。
伶俜瘦损,耐得到春深。líng pīng shòu sǔn,nài dé dào chūn shēn。
挨遍风风雨雨,飘零处、有泪无声。āi biàn fēng fēng yǔ yǔ,piāo líng chù yǒu lèi wú shēng。
凭谁问、东皇去后,冷落重门。píng shuí wèn dōng huáng qù hòu,lěng luò zhòng mén。
清露乞慈云,已负了、今生任委轻尘。qīng lù qǐ cí yún,yǐ fù le jīn shēng rèn wěi qīng chén。
断肠草色,凄入一痕青。duàn cháng cǎo sè,qī rù yī hén qīng。
狼藉残红零乱,鹃声里、偏又黄昏。láng jí cán hóng líng luàn,juān shēng lǐ piān yòu huáng hūn。
伤心地,埋愁难觅,填恨难平。shāng xīn dì,mái chóu nán mì,tián hèn nán píng。

凤栖梧

陆恒

闪晕红花青欲绝。shǎn yūn hóng huā qīng yù jué。
孤影伶俜,隐约虚堂黑。gū yǐng líng pīng,yǐn yuē xū táng hēi。
虬箭声催残漏急。qiú jiàn shēng cuī cán lòu jí。
半窗破纸迎风裂。bàn chuāng pò zhǐ yíng fēng liè。
死剩寒灰馀一息。sǐ shèng hán huī yú yī xī。
还是当年,心字烧时积。hái shì dāng nián,xīn zì shāo shí jī。
熔尽啼痕凉似雪,柔肠已化并州铁。róng jǐn tí hén liáng shì xuě,róu cháng yǐ huà bìng zhōu tiě。

百字令

陆恒

空阶一夕,滴芭蕉、秋心难展。kōng jiē yī xī,dī bā jiāo qiū xīn nán zhǎn。
檐铁丁丁,摇曳处、蓦地愁添宛转。yán tiě dīng dīng,yáo yè chù mò dì chóu tiān wǎn zhuǎn。
秋木凄凄,秋花寂寂,秋意都零乱。qiū mù qī qī,qiū huā jì jì,qiū yì dōu líng luàn。
卷帘人瘦,年华容易暗换。juǎn lián rén shòu,nián huá róng yì àn huàn。
已入急管繁弦,不堪重证,裂破冰丝软。yǐ rù jí guǎn fán xián,bù kān zhòng zhèng,liè pò bīng sī ruǎn。
万斛真珠抛作泪,待把潇湘填满。wàn hú zhēn zhū pāo zuò lèi,dài bǎ xiāo xiāng tián mǎn。
压屋云沉,偎篱菊淡,冷落闲庭院。yā wū yún chén,wēi lí jú dàn,lěng luò xián tíng yuàn。
为谁听遍,空馀霜鬓搔短。wèi shuí tīng biàn,kōng yú shuāng bìn sāo duǎn。

迈陂塘

陆恒

对萧萧、满庭风雨,问秋秋怎无绪。duì xiāo xiāo mǎn tíng fēng yǔ,wèn qiū qiū zěn wú xù。
分明似带恹恹病,洗褪秋容如许。fēn míng shì dài yān yān bìng,xǐ tuì qiū róng rú xǔ。
抛不去。pāo bù qù。
有万叠浓愁,都在秋心聚。yǒu wàn dié nóng chóu,dōu zài qiū xīn jù。
频啼玉箸。pín tí yù zhù。
尽莲漏敲残,铜壶滴尽,犹是声声絮。jǐn lián lòu qiāo cán,tóng hú dī jǐn,yóu shì shēng shēng xù。
我待做,窗外芭蕉几树。wǒ dài zuò,chuāng wài bā jiāo jǐ shù。
好教夜夜听汝。hǎo jiào yè yè tīng rǔ。
悲秋可也秋知道,底事浑难为主。bēi qiū kě yě qiū zhī dào,dǐ shì hún nán wèi zhǔ。
秋何处,只蔓草荒烟,一片寒蛩语。qiū hé chù,zhǐ màn cǎo huāng yān,yī piàn hán qióng yǔ。
凄凉砧杵。qī liáng zhēn chǔ。
把欲断秋魂,生生熔碎,零乱成丝缕。bǎ yù duàn qiū hún,shēng shēng róng suì,líng luàn chéng sī lǚ。

酹江月

陆恒

今夕何夕,怅娟娟照处,风清月白。jīn xī hé xī,chàng juān juān zhào chù,fēng qīng yuè bái。
玉宇琼楼归去后,知在蟾宫几阙。yù yǔ qióng lóu guī qù hòu,zhī zài chán gōng jǐ quē。
也算曾圆,不堪重证,小历沧桑劫。yě suàn céng yuán,bù kān zhòng zhèng,xiǎo lì cāng sāng jié。
前身记否,明明镜影磨灭。qián shēn jì fǒu,míng míng jìng yǐng mó miè。
料应只合奔云,为谁系恋,莽莽尘寰窄。liào yīng zhǐ hé bēn yún,wèi shuí xì liàn,mǎng mǎng chén huán zhǎi。
未必多情长锁恨,刚好从头悟彻。wèi bì duō qíng zhǎng suǒ hèn,gāng hǎo cóng tóu wù chè。
可是无缘,谁能遣此,击碎冰壶缺。kě shì wú yuán,shuí néng qiǎn cǐ,jī suì bīng hú quē。
霜花窣地,任他一例埋没。shuāng huā sū dì,rèn tā yī lì mái méi。

如此江山残月

陆恒

分明消尽恹恹样,堪怜一痕无主。fēn míng xiāo jǐn yān yān yàng,kān lián yī hén wú zhǔ。
愁不禁秋,瘦难成影,耐得几多酸楚。chóu bù jìn qiū,shòu nán chéng yǐng,nài dé jǐ duō suān chǔ。
前踪漫数。qián zōng màn shù。
已负了团圞,休言眉妩。yǐ fù le tuán luán,xiū yán méi wǔ。
挨到而今,料应灵药亦无补。āi dào ér jīn,liào yīng líng yào yì wú bǔ。
前身曾做底事,累青天碧海,长伴风露。qián shēn céng zuò dǐ shì,lèi qīng tiān bì hǎi,zhǎng bàn fēng lù。
曲绕肠回,黯拚魂断,险胜银湾遥阻。qū rào cháng huí,àn pàn hún duàn,xiǎn shèng yín wān yáo zǔ。
催残禁鼓。cuī cán jìn gǔ。
似斜倚薰笼,夜凉凝雾。shì xié yǐ xūn lóng,yè liáng níng wù。
扶起零丁,有怀谁共诉。fú qǐ líng dīng,yǒu huái shuí gòng sù。

喝火令·小春廿三为先夫子小兆祖茔,是日值余母难,抚然倚此

陆恒

堕地生逢日,埋忧死别时。duò dì shēng féng rì,mái yōu sǐ bié shí。
半奁破镜半奁诗。bàn lián pò jìng bàn lián shī。
还是酹君酹我、费寻思。hái shì lèi jūn lèi wǒ fèi xún sī。
玉殿修文早,金蝉脱壳迟。yù diàn xiū wén zǎo,jīn chán tuō ké chí。
不曾双泛紫霞卮。bù céng shuāng fàn zǐ xiá zhī。
负了秋山,负了鬓成丝。fù le qiū shān,fù le bìn chéng sī。
负了信沉青鸟,归路尚参差。fù le xìn chén qīng niǎo,guī lù shàng cān chà。