古诗词

覃溪老人归道山已久顷闻其家计萧条为之慨然

方士淦

天与遐年道诣酣,灵光颓去竟何堪。tiān yǔ xiá nián dào yì hān,líng guāng tuí qù jìng hé kān。
帔寒谁恤任公子,笔记人怀《老学庵》。pèi hán shuí xù rèn gōng zi,bǐ jì rén huái lǎo xué ān。
早有鸿文惊海外,空余牛斗烛江南。zǎo yǒu hóng wén jīng hǎi wài,kōng yú niú dòu zhú jiāng nán。
芳邻追溯逾三纪,曾仰苏斋供佛龛。fāng lín zhuī sù yú sān jì,céng yǎng sū zhāi gōng fú kān。

方士淦

方士淦,字莲舫,定远人。嘉庆戊辰召试举人,历官湖州知府。有《啖蔗轩诗存》。 方士淦的作品>>

猜您喜欢

过岩镇谒鲍觉生先生故居晤先生之孙伯荀茂才

方士淦

不信羊昙醉,才过谢傅门。bù xìn yáng tán zuì,cái guò xiè fù mén。
湖山萦客梦,风雪感师恩。hú shān yíng kè mèng,fēng xuě gǎn shī ēn。
剩有诗千首,空怀酒一樽。shèng yǒu shī qiān shǒu,kōng huái jiǔ yī zūn。
廿年摇落后,今日见文孙。niàn nián yáo luò hòu,jīn rì jiàn wén sūn。

戊子三月望日自伊犁首途

方士淦

龙沙春雨细,催我上征车。lóng shā chūn yǔ xì,cuī wǒ shàng zhēng chē。
不觉星河远,偏惊岁月除。bù jué xīng hé yuǎn,piān jīng suì yuè chú。
生还万里客,胜读十年书。shēng hái wàn lǐ kè,shèng dú shí nián shū。
且喜传双鲤,先堪慰倚闾。qiě xǐ chuán shuāng lǐ,xiān kān wèi yǐ lǘ。

戊子三月望日自伊犁首途

方士淦

荣瘁皆春梦,关山实壮游。róng cuì jiē chūn mèng,guān shān shí zhuàng yóu。
来时千嶂雪,归去五湖秋。lái shí qiān zhàng xuě,guī qù wǔ hú qiū。
箧有诚悬笔,寒披晏子裘。qiè yǒu chéng xuán bǐ,hán pī yàn zi qiú。
天涯明月共,回首庾公楼。tiān yá míng yuè gòng,huí shǒu yǔ gōng lóu。

长安旅次喜晤鲍沧碧刺史

方士淦

独怜羁客滞天涯,且喜逢君近酒家。dú lián jī kè zhì tiān yá,qiě xǐ féng jūn jìn jiǔ jiā。
胸有渭川千亩竹,手栽潘令满城花。xiōng yǒu wèi chuān qiān mǔ zhú,shǒu zāi pān lìng mǎn chéng huā。
已知陈迹随流水,况复离情怅落霞。yǐ zhī chén jì suí liú shuǐ,kuàng fù lí qíng chàng luò xiá。
愁绝程门风雪杳,那堪回首忆京华。chóu jué chéng mén fēng xuě yǎo,nà kān huí shǒu yì jīng huá。

道光乙巳八月闻少穆先生屯边感作

方士淦

谪宦栖迟已四霜,元戎谋国重边防。zhé huàn qī chí yǐ sì shuāng,yuán róng móu guó zhòng biān fáng。
欣闻才子跻仙岛,伫见长庚返夜郎。xīn wén cái zi jī xiān dǎo,zhù jiàn zhǎng gēng fǎn yè láng。
雪水引来戈壁迥,秋风飘处玉关凉。xuě shuǐ yǐn lái gē bì jiǒng,qiū fēng piāo chù yù guān liáng。
沙场我欲无间土,题向天山青数行。shā chǎng wǒ yù wú jiān tǔ,tí xiàng tiān shān qīng shù xíng。

李忠定公印歌用昌黎石鼓歌韵

方士淦

忠定李公有遗印,饮生示我属我歌。zhōng dìng lǐ gōng yǒu yí yìn,yǐn shēng shì wǒ shǔ wǒ gē。
南渡业已弃淮汴,拈韵谁克希阴何。nán dù yè yǐ qì huái biàn,niān yùn shuí kè xī yīn hé。
印方四面一寸许,字体柳脚兼虞戈。yìn fāng sì miàn yī cùn xǔ,zì tǐ liǔ jiǎo jiān yú gē。
靖康元年纪敕赐,玉石光泽畴琢磨。jìng kāng yuán nián jì chì cì,yù shí guāng zé chóu zuó mó。
亲征行营名号壮,红泥摹勒宜轻罗。qīn zhēng xíng yíng míng hào zhuàng,hóng ní mó lēi yí qīng luó。
公之声望俪赵鼎,立朝丰采咸峨峨。gōng zhī shēng wàng lì zhào dǐng,lì cháo fēng cǎi xián é é。
奈何大廷失其政,权奸盗窃持太阿。nài hé dà tíng shī qí zhèng,quán jiān dào qiè chí tài ā。
此印直可拟铁券,宝器定有神鬼呵。cǐ yìn zhí kě nǐ tiě quàn,bǎo qì dìng yǒu shén guǐ hē。
花石朘民民力竭,抚字安得循南讹。huā shí zuī mín mín lì jié,fǔ zì ān dé xún nán é。
公登进士隶邵武,释褐曾瞻孔壁蝌。gōng dēng jìn shì lì shào wǔ,shì hè céng zhān kǒng bì kē。
麟凤在郊应时瑞,钧天广乐鼓灵鼍。lín fèng zài jiāo yīng shí ruì,jūn tiān guǎng lè gǔ líng tuó。
提举安置屡颠蹶,龟山怅望手无柯。tí jǔ ān zhì lǚ diān jué,guī shān chàng wàng shǒu wú kē。
作相仅能七十日,斜阳返照如织梭。zuò xiāng jǐn néng qī shí rì,xié yáng fǎn zhào rú zhī suō。
骇绝魏公出蜚语,此老行事岂委佗。hài jué wèi gōng chū fēi yǔ,cǐ lǎo xíng shì qǐ wěi tuó。
况复金牌召良将,之水而外仅曹娥。kuàng fù jīn pái zhào liáng jiāng,zhī shuǐ ér wài jǐn cáo é。
回首中原半沦丧,伤哉汉广江之沱。huí shǒu zhōng yuán bàn lún sàng,shāng zāi hàn guǎng jiāng zhī tuó。
却溯我公策仕初,早在政和与宣和。què sù wǒ gōng cè shì chū,zǎo zài zhèng hé yǔ xuān hé。
陈东挝鼓诉公屈,罹辟谁实司其科。chén dōng wō gǔ sù gōng qū,lí pì shuí shí sī qí kē。
欧阳澈戮倍惨酷,善类澌灭何其多。ōu yáng chè lù bèi cǎn kù,shàn lèi sī miè hé qí duō。
和议已成甘忍辱,会见荆棘埋铜驼。hé yì yǐ chéng gān rěn rǔ,huì jiàn jīng jí mái tóng tuó。
此印无乃竟虚设,三湘八闽劳经过。cǐ yìn wú nǎi jìng xū shè,sān xiāng bā mǐn láo jīng guò。
人生精骨自有限,奚堪既切仍复磋。rén shēng jīng gǔ zì yǒu xiàn,xī kān jì qiè réng fù cuō。
尤恨伯彦与潜善,更工谗谮兴风波。yóu hèn bó yàn yǔ qián shàn,gèng gōng chán zèn xīng fēng bō。
公窜南荒不许赦,刑章国典真偏颇。gōng cuàn nán huāng bù xǔ shè,xíng zhāng guó diǎn zhēn piān pǒ。
宵小鬼蜮缘底事,全躯保室匪有佗。xiāo xiǎo guǐ yù yuán dǐ shì,quán qū bǎo shì fěi yǒu tuó。
建炎当宁腼人面,用人行政诚媕娿。jiàn yán dāng níng miǎn rén miàn,yòng rén xíng zhèng chéng ān ē。
遐想我公当此境,抑塞无语空摩挲。xiá xiǎng wǒ gōng dāng cǐ jìng,yì sāi wú yǔ kōng mó sā。
君从何处得此印,助我酒兴长吟哦。jūn cóng hé chù dé cǐ yìn,zhù wǒ jiǔ xīng zhǎng yín ó。
好将拓本慎藏弆,譬如名帖珍群鹅。hǎo jiāng tuò běn shèn cáng jǔ,pì rú míng tiē zhēn qún é。
稽之史传数百载,流光瞥去洵刹那。jī zhī shǐ chuán shù bǎi zài,liú guāng piē qù xún shā nà。
彼苍梦梦信难测,独使贤杰遭坎轲。bǐ cāng mèng mèng xìn nán cè,dú shǐ xián jié zāo kǎn kē。
公之精爽寄斯印,应悬霄汉凌山河。gōng zhī jīng shuǎng jì sī yìn,yīng xuán xiāo hàn líng shān hé。
题诗愿和石鼓韵,敢云学步翻蹉跎。tí shī yuàn hé shí gǔ yùn,gǎn yún xué bù fān cuō tuó。

春墅招游琅琊山馆作放歌行

方士淦

春风骀宕景物妍,有客邀我访焦先。chūn fēng dài dàng jǐng wù yán,yǒu kè yāo wǒ fǎng jiāo xiān。
乘舟径到海门边,我欲从之俗虑牵。chéng zhōu jìng dào hǎi mén biān,wǒ yù cóng zhī sú lǜ qiān。
济胜无具徒迁延,琅琊山馆主人贤。jì shèng wú jù tú qiān yán,láng yá shān guǎn zhǔ rén xián。
招我同游淮山巅,两家昆季都随肩。zhāo wǒ tóng yóu huái shān diān,liǎng jiā kūn jì dōu suí jiān。
山石荦确草芊芊,楼阁位置殊天然。shān shí luò què cǎo qiān qiān,lóu gé wèi zhì shū tiān rán。
花鸟相伴何新鲜,扶疏高树卓峰尖。huā niǎo xiāng bàn hé xīn xiān,fú shū gāo shù zhuó fēng jiān。
主人劳瘁几多年,酒酣我欲枕流眠。zhǔ rén láo cuì jǐ duō nián,jiǔ hān wǒ yù zhěn liú mián。
惜哉兹山竟无川,我闻佩刀刺飞泉。xī zāi zī shān jìng wú chuān,wǒ wén pèi dāo cì fēi quán。
卓锡亦能引涓涓,乃知人定能胜天。zhuó xī yì néng yǐn juān juān,nǎi zhī rén dìng néng shèng tiān。
曷不凿石将池穿,导源而下成方圆。hé bù záo shí jiāng chí chuān,dǎo yuán ér xià chéng fāng yuán。
一朝雨注鸣潺潺,空明相映澹若烟。yī cháo yǔ zhù míng chán chán,kōng míng xiāng yìng dàn ruò yān。
他日重游缔宿缘,淋漓濡墨拟张颠。tā rì zhòng yóu dì sù yuán,lín lí rú mò nǐ zhāng diān。
联句何妨险韵拈,更诵《南华秋水》篇。lián jù hé fáng xiǎn yùn niān,gèng sòng nán huá qiū shuǐ piān。

奉怀许抑斋兼简琅琊山馆主人

方士淦

思邈餐霞为驻颜,亭开墨妙任追攀。sī miǎo cān xiá wèi zhù yán,tíng kāi mò miào rèn zhuī pān。
携将丁卯桥边水,写山琅琊雨后山。xié jiāng dīng mǎo qiáo biān shuǐ,xiě shān láng yá yǔ hòu shān。
桂树谁能招隐士,莼羹君已念乡关。guì shù shuí néng zhāo yǐn shì,chún gēng jūn yǐ niàn xiāng guān。
何当载酒重相访,径取扁舟独往还。hé dāng zài jiǔ zhòng xiāng fǎng,jìng qǔ biǎn zhōu dú wǎng hái。