古诗词

涿州

吴曾贯

天意开刀剑,皇风肇冕旒。tiān yì kāi dāo jiàn,huáng fēng zhào miǎn liú。
至今过涿鹿,终古怨蚩尤。zhì jīn guò zhuō lù,zhōng gǔ yuàn chī yóu。
慷慨寻遗迹,苍茫感素秋。kāng kǎi xún yí jì,cāng máng gǎn sù qiū。
羡他五陵客,生近帝王州。xiàn tā wǔ líng kè,shēng jìn dì wáng zhōu。

吴曾贯

吴曾贯,字涧莼,浙江石门人。嘉庆丁丑进士,官渭南知县。有《涧莼诗钞》。 吴曾贯的作品>>

猜您喜欢

平原咏东方曼倩

吴曾贯

先生古贤豪,和风师柳下。xiān shēng gǔ xián háo,hé fēng shī liǔ xià。
大隐在朝廷,区区陋岩野。dà yǐn zài cháo tíng,qū qū lòu yán yě。
天矫云中龙,胸怀相吞泻。tiān jiǎo yún zhōng lóng,xiōng huái xiāng tūn xiè。
晦迹托神仙,游戏亦聊且。huì jì tuō shén xiān,yóu xì yì liáo qiě。
焉有旷达人,妄想长生者。yān yǒu kuàng dá rén,wàng xiǎng zhǎng shēng zhě。
试观诫予诗,庭训斯无假。shì guān jiè yǔ shī,tíng xùn sī wú jiǎ。

杜家庙古梓行

吴曾贯

杜家庙前古梓树,阅历岁年不知数。dù jiā miào qián gǔ zǐ shù,yuè lì suì nián bù zhī shù。
直从崖底出崖巅,偃蹇轮囷踞当路。zhí cóng yá dǐ chū yá diān,yǎn jiǎn lún qūn jù dāng lù。
黛色千寻撑碧空,苍皮百尺磨青铜。dài sè qiān xún chēng bì kōng,cāng pí bǎi chǐ mó qīng tóng。
宵来蓦地作雷雨,知是枝叶摇天风。xiāo lái mò dì zuò léi yǔ,zhī shì zhī yè yáo tiān fēng。
川岳钟灵生奇杰,千百万中得其一。chuān yuè zhōng líng shēng qí jié,qiān bǎi wàn zhōng dé qí yī。
何意双龙此蜿蜒,短长大小相俦匹。hé yì shuāng lóng cǐ wān yán,duǎn zhǎng dà xiǎo xiāng chóu pǐ。
其上闻有神灵栖,云旗飘瞥雾马嘶。qí shàng wén yǒu shén líng qī,yún qí piāo piē wù mǎ sī。
枌榆父老勤作社,神箫巫鼓相挨挤。fén yú fù lǎo qín zuò shè,shén xiāo wū gǔ xiāng āi jǐ。
间言仁庙南巡事,鸾皇发声著神异。jiān yán rén miào nán xún shì,luán huáng fā shēng zhù shén yì。
至今铁牌题识明,康熙三十八年铸。zhì jīn tiě pái tí shí míng,kāng xī sān shí bā nián zhù。
乃知人物贵负奇,遭逢不计早与迟。nǎi zhī rén wù guì fù qí,zāo féng bù jì zǎo yǔ chí。
此树托根几百载,始得躬逢敕护时。cǐ shù tuō gēn jǐ bǎi zài,shǐ dé gōng féng chì hù shí。
又知持地慎毋苟,寄托乾坤期不朽。yòu zhī chí dì shèn wú gǒu,jì tuō qián kūn qī bù xiǔ。
假令野火得烧空,焉得长翘行客首。jiǎ lìng yě huǒ dé shāo kōng,yān dé zhǎng qiào xíng kè shǒu。
徘徊瞻望一咨嗟,灵气郁郁生枝丫。pái huái zhān wàng yī zī jiē,líng qì yù yù shēng zhī yā。
丞相柏生锦官宅,窦氏桂老燕山家。chéng xiāng bǎi shēng jǐn guān zhái,dòu shì guì lǎo yàn shān jiā。
力支大厦诚能荷,莫向风尘愁坎坷。lì zhī dà shà chéng néng hé,mò xiàng fēng chén chóu kǎn kě。
却怜生长匠石门,材不材间犹剩我。què lián shēng zhǎng jiàng shí mén,cái bù cái jiān yóu shèng wǒ。