古诗词

丛台行

王柏心

邯郸古道黄蒿没,老狐夜啸丛台月。hán dān gǔ dào huáng hāo méi,lǎo hú yè xiào cóng tái yuè。
家家儿女解弹筝,此地由来歌舞窟。jiā jiā ér nǚ jiě dàn zhēng,cǐ dì yóu lái gē wǔ kū。
北枕滹沱南倚漳,建国山东赵最强。běi zhěn hū tuó nán yǐ zhāng,jiàn guó shān dōng zhào zuì qiáng。
襄主宝符终取代,武灵胡服遂开疆。xiāng zhǔ bǎo fú zhōng qǔ dài,wǔ líng hú fú suì kāi jiāng。
私门渐盛公家逼,豪举堂前惟食客。sī mén jiàn shèng gōng jiā bī,háo jǔ táng qián wéi shí kè。
穷巷犹多毛薛才,美人半在平原宅。qióng xiàng yóu duō máo xuē cái,měi rén bàn zài píng yuán zhái。
著书谁惜老虞卿,好事空谈赵括兵。zhù shū shuí xī lǎo yú qīng,hǎo shì kōng tán zhào kuò bīng。
乍许直关通上党,已闻锐士尽长平。zhà xǔ zhí guān tōng shàng dǎng,yǐ wén ruì shì jǐn zhǎng píng。
英风独激鲁连子,攘袂不辞蹈海死。yīng fēng dú jī lǔ lián zi,rǎng mèi bù cí dǎo hǎi sǐ。
终凭寸舌却秦军,胜也安知天下士。zhōng píng cùn shé què qín jūn,shèng yě ān zhī tiān xià shì。
浊世翩翩未绝伦,公子殊惭谋国臣。zhuó shì piān piān wèi jué lún,gōng zi shū cán móu guó chén。
莫向赵州更浇酒,买丝当绣信陵君。mò xiàng zhào zhōu gèng jiāo jiǔ,mǎi sī dāng xiù xìn líng jūn。

王柏心

清湖北监利人,字子寿。道光二十四年进士,授刑部主事。旋乞归。专事讲学。生平博涉经史,肆力诗古文辞,不喜章句考据,自负有经世之略,文集所收书札,与曾国藩、左宗棠等论兵事者,为数颇多。有《枢言》、《导江议》、《子寿诗钞》等,总为《百柱堂全集》。 王柏心的作品>>

猜您喜欢

漫兴

王柏心

江上秋行尽,愁心向落晖。jiāng shàng qiū xíng jǐn,chóu xīn xiàng luò huī。
岁丰农转病,兵久捷何稀。suì fēng nóng zhuǎn bìng,bīng jiǔ jié hé xī。
燠候无凋叶,暄阳未授衣。yù hòu wú diāo yè,xuān yáng wèi shòu yī。
天心宽肃杀,安可测玄机。tiān xīn kuān sù shā,ān kě cè xuán jī。

漫兴

王柏心

猰貐狂难制,吹唇沸地来。yà yǔ kuáng nán zhì,chuī chún fèi dì lái。
烽连贾傅宅,矢集定王台。fēng lián jiǎ fù zhái,shǐ jí dìng wáng tái。
尚遣游魂骋,徒闻爨骨哀。shàng qiǎn yóu hún chěng,tú wén cuàn gǔ āi。
六旬围不解,谁抉阵云开。liù xún wéi bù jiě,shuí jué zhèn yún kāi。

漫兴

王柏心

仗节专征讨,连营授指麾。zhàng jié zhuān zhēng tǎo,lián yíng shòu zhǐ huī。
封侯原自易,报主不应迟。fēng hóu yuán zì yì,bào zhǔ bù yīng chí。
屡蹈多方误,频闻左次师。lǚ dǎo duō fāng wù,pín wén zuǒ cì shī。
明明诛赏在,皇断岂能移。míng míng zhū shǎng zài,huáng duàn qǐ néng yí。

漫兴

王柏心

山泽多亡命,纷然劫库兵。shān zé duō wáng mìng,fēn rán jié kù bīng。
鹰鹯无搏击,蛇虎遂纵横。yīng zhān wú bó jī,shé hǔ suì zòng héng。
吏道犹多杂,征徭或未平。lì dào yóu duō zá,zhēng yáo huò wèi píng。
愿求龚渤海,尽化盗为氓。yuàn qiú gōng bó hǎi,jǐn huà dào wèi máng。

漫兴

王柏心

寇乱何时息,人才此日艰。kòu luàn hé shí xī,rén cái cǐ rì jiān。
干戈悲老至,江海愧身间。gàn gē bēi lǎo zhì,jiāng hǎi kuì shēn jiān。
北极尊长拱,东溟势尽环。běi jí zūn zhǎng gǒng,dōng míng shì jǐn huán。
凶渠须自缚,万一贷苗顽。xiōng qú xū zì fù,wàn yī dài miáo wán。

苦雨散愁

王柏心

今年芳信滞林端,寂寂山园意少欢。jīn nián fāng xìn zhì lín duān,jì jì shān yuán yì shǎo huān。
黄鸟隔篱窥径湿,白鸥将雨送春寒。huáng niǎo gé lí kuī jìng shī,bái ōu jiāng yǔ sòng chūn hán。
坐销清昼翻书倦,起抉浮云拔剑看。zuò xiāo qīng zhòu fān shū juàn,qǐ jué fú yún bá jiàn kàn。
自酌芳樽留客住,风波湖上放船难。zì zhuó fāng zūn liú kè zhù,fēng bō hú shàng fàng chuán nán。

夷陵立秋

王柏心

山城犹未散炎蒸,坐看中宵转玉绳。shān chéng yóu wèi sàn yán zhēng,zuò kàn zhōng xiāo zhuǎn yù shéng。
天上捷书传北极,人间秋色下西陵。tiān shàng jié shū chuán běi jí,rén jiān qiū sè xià xī líng。
漫游江海成长往,垂老乾坤喜中兴。màn yóu jiāng hǎi chéng zhǎng wǎng,chuí lǎo qián kūn xǐ zhōng xīng。
翘首金风动阊阖,鹪鹩终不羡溟鹏。qiào shǒu jīn fēng dòng chāng hé,jiāo liáo zhōng bù xiàn míng péng。

一棹

王柏心

军中公宴罢衔杯,渺渺春波一棹回。jūn zhōng gōng yàn bà xián bēi,miǎo miǎo chūn bō yī zhào huí。
芜约远青浮陇合,柳摇晴绿过江来。wú yuē yuǎn qīng fú lǒng hé,liǔ yáo qíng lǜ guò jiāng lái。
披衣扪虱仍归隐,炙輠雕龙肯斗才。pī yī mén shī réng guī yǐn,zhì guǒ diāo lóng kěn dòu cái。
却望乡山遥在眼,蓬门初报百花开。què wàng xiāng shān yáo zài yǎn,péng mén chū bào bǎi huā kāi。

青云行寄袖石太史孝凤兵部润臣展云芝房三侍读

王柏心

故人在青云,天上五色鸾。gù rén zài qīng yún,tiān shàng wǔ sè luán。
为群野夫卧碧山,乍可放浪渔樵间。wèi qún yě fū wò bì shān,zhà kě fàng làng yú qiáo jiān。
碧山忽堕青云书,经年曾未答琼琚。bì shān hū duò qīng yún shū,jīng nián céng wèi dá qióng jū。
谁料碧山迩烽火,羌村同谷无定居。shuí liào bì shān ěr fēng huǒ,qiāng cūn tóng gǔ wú dìng jū。
自从盗起乱岭表,乘虚突犯三湘道。zì cóng dào qǐ luàn lǐng biǎo,chéng xū tū fàn sān xiāng dào。
秋来又报潭州围,气蹴雄城愁欲倒。qiū lái yòu bào tán zhōu wéi,qì cù xióng chéng chóu yù dào。
先帝末年尝厌兵,岭海盗贼潜已萌。xiān dì mò nián cháng yàn bīng,lǐng hǎi dào zéi qián yǐ méng。
疆臣稍稍置不问,旷野虎兕来纵横。jiāng chén shāo shāo zhì bù wèn,kuàng yě hǔ sì lái zòng héng。
古时牧守任将帅,今时将帅直儿戏。gǔ shí mù shǒu rèn jiāng shuài,jīn shí jiāng shuài zhí ér xì。
幺麽鼓行不能制,此事为忧恐非细。yāo mó gǔ xíng bù néng zhì,cǐ shì wèi yōu kǒng fēi xì。
山谷暴桀如蜂屯,尽倚粤寇为本根。shān gǔ bào jié rú fēng tún,jǐn yǐ yuè kòu wèi běn gēn。
斫吏盗库敢僣署,呜呼祸烈难具论。zhuó lì dào kù gǎn tiě shǔ,wū hū huò liè nán jù lùn。
颇闻戍卒利剽掠,有司不免肆徵索。pǒ wén shù zú lì piāo lüè,yǒu sī bù miǎn sì zhēng suǒ。
野夫感时涕如雨,身贱无由叩天鼓。yě fū gǎn shí tì rú yǔ,shēn jiàn wú yóu kòu tiān gǔ。
回首青云有数公,退食浩叹将无同。huí shǒu qīng yún yǒu shù gōng,tuì shí hào tàn jiāng wú tóng。
曷不陈此区区忠,大修赏罚问疾苦。hé bù chén cǐ qū qū zhōng,dà xiū shǎng fá wèn jí kǔ。
群盗立化为耕农,将得力牧相风后。qún dào lì huà wèi gēng nóng,jiāng dé lì mù xiāng fēng hòu。
陛下鸿名天地寿,巍巍中兴功不朽。bì xià hóng míng tiān dì shòu,wēi wēi zhōng xīng gōng bù xiǔ。
青云客问碧山叟,向者杞忧复何有。qīng yún kè wèn bì shān sǒu,xiàng zhě qǐ yōu fù hé yǒu。

张军门歌

王柏心

登坛者谁先溃奔,战死独有张军门。dēng tán zhě shuí xiān kuì bēn,zhàn sǐ dú yǒu zhāng jūn mén。
军门奋迹起群盗,能以赤心酬主恩。jūn mén fèn jì qǐ qún dào,néng yǐ chì xīn chóu zhǔ ēn。
桂林侍御精鉴裁,川西老将能用才。guì lín shì yù jīng jiàn cái,chuān xī lǎo jiāng néng yòng cái。
朝为偏裨暮作帅,少年拔起当河魁。cháo wèi piān bì mù zuò shuài,shǎo nián bá qǐ dāng hé kuí。
张家黑帜威名壮,骁贼见之魂魄丧。zhāng jiā hēi zhì wēi míng zhuàng,xiāo zéi jiàn zhī hún pò sàng。
单骑亲突万军中,火箭横飞接马上。dān qí qīn tū wàn jūn zhōng,huǒ jiàn héng fēi jiē mǎ shàng。
力复江淮数十城,全吴不睹烽燧惊。lì fù jiāng huái shù shí chéng,quán wú bù dǔ fēng suì jīng。
下令恤民专杀贼,壶浆夹道皆欢声。xià lìng xù mín zhuān shā zéi,hú jiāng jiā dào jiē huān shēng。
去年建策修长围,壕堑三重断走飞。qù nián jiàn cè xiū zhǎng wéi,háo qiàn sān zhòng duàn zǒu fēi。
槛中穷兽日夜泣,翘足可展犁巢威。kǎn zhōng qióng shòu rì yè qì,qiào zú kě zhǎn lí cháo wēi。
苍鹰奋击不受绁,骏马脱衔疾电掣。cāng yīng fèn jī bù shòu xiè,jùn mǎ tuō xián jí diàn chè。
阃外进退孰专决,坐恨庸才制雄杰。kǔn wài jìn tuì shú zhuān jué,zuò hèn yōng cái zhì xióng jié。
奔星去秋犯斗牛,春雪寒飞三尺厚。bēn xīng qù qiū fàn dòu niú,chūn xuě hán fēi sān chǐ hòu。
坏云如山宵压营,军门裹创剑在手。huài yún rú shān xiāo yā yíng,jūn mén guǒ chuàng jiàn zài shǒu。
格斗未已俄丧躯,雄师十万骨亦枯。gé dòu wèi yǐ é sàng qū,xióng shī shí wàn gǔ yì kū。
岂惟精锐饱豺吻,天柱长城今则无。qǐ wéi jīng ruì bǎo chái wěn,tiān zhù zhǎng chéng jīn zé wú。
吁嗟乎!国家罗致文武士,奇才翻自绿林起。xū jiē hū!guó jiā luó zhì wén wǔ shì,qí cái fān zì lǜ lín qǐ。
天生忠孝好男儿,不遣功成先战死。tiān shēng zhōng xiào hǎo nán ér,bù qiǎn gōng chéng xiān zhàn sǐ。
白门悲风夜不止。bái mén bēi fēng yè bù zhǐ。
怒激江涛喷海水。nù jī jiāng tāo pēn hǎi shuǐ。

登六盘山作歌

王柏心

今之瓦亭古萧关,陇山丛错高插天。jīn zhī wǎ tíng gǔ xiāo guān,lǒng shān cóng cuò gāo chā tiān。
迤北直趋朔方郡,汉唐师出由其间。yí běi zhí qū shuò fāng jùn,hàn táng shī chū yóu qí jiān。
迤南六盘势尤雄,卓然踞地朝群峰。yí nán liù pán shì yóu xióng,zhuó rán jù dì cháo qún fēng。
俯窥金城扼天水,矫若八翼排长风。fǔ kuī jīn chéng è tiān shuǐ,jiǎo ruò bā yì pái zhǎng fēng。
当时问道轩辕回,秦皇汉武夸雄才。dāng shí wèn dào xuān yuán huí,qín huáng hàn wǔ kuā xióng cái。
六飞登山并骋望,昔之旌旗安在哉!liù fēi dēng shān bìng chěng wàng,xī zhī jīng qí ān zài zāi!
连峰积雪照天白,鸟飞荡荡不敢越,秦川东望空茫然。lián fēng jī xuě zhào tiān bái,niǎo fēi dàng dàng bù gǎn yuè,qín chuān dōng wàng kōng máng rán。
但闻陇头流水声呜咽,使人对此肠断绝。dàn wén lǒng tóu liú shuǐ shēng wū yàn,shǐ rén duì cǐ cháng duàn jué。
有元之世南道通,从此径达河湟中。yǒu yuán zhī shì nán dào tōng,cóng cǐ jìng dá hé huáng zhōng。
国朝因之遂不改,悬军万里收青海。guó cháo yīn zhī suì bù gǎi,xuán jūn wàn lǐ shōu qīng hǎi。
尔来防边诸健儿,驰驱峻阪如坦夷。ěr lái fáng biān zhū jiàn ér,chí qū jùn bǎn rú tǎn yí。
边郡转饷岁不绝,名王共入时有之。biān jùn zhuǎn xiǎng suì bù jué,míng wáng gòng rù shí yǒu zhī。
传车骆驿悉经此,嵯峨长作西藩篱。chuán chē luò yì xī jīng cǐ,cuó é zhǎng zuò xī fān lí。
书生有笔徒纵横,抵掌未勒燕然铭。shū shēng yǒu bǐ tú zòng héng,dǐ zhǎng wèi lēi yàn rán míng。
愿假崆峒一片石,上为国家颂威德。yuàn jiǎ kōng dòng yī piàn shí,shàng wèi guó jiā sòng wēi dé。
传之三十六属国,率尔梯航万世无终极。chuán zhī sān shí liù shǔ guó,lǜ ěr tī háng wàn shì wú zhōng jí。

平谷山庄歌为寄云赋

王柏心

青松吹风岩壑深,舍南舍北流泉音。qīng sōng chuī fēng yán hè shēn,shě nán shě běi liú quán yīn。
生平涉想目未历,杳然已到盘山阴。shēng píng shè xiǎng mù wèi lì,yǎo rán yǐ dào pán shān yīn。
盘山万叠接天起,谷口白云飞不止。pán shān wàn dié jiē tiān qǐ,gǔ kǒu bái yún fēi bù zhǐ。
千峰忽断横渔梁,日日云飞化春水。qiān fēng hū duàn héng yú liáng,rì rì yún fēi huà chūn shuǐ。
小桃临水红欲然,溪柳含稊摇野烟。xiǎo táo lín shuǐ hóng yù rán,xī liǔ hán tí yáo yě yān。
波光尽处带远绿,遥见万顷桑麻田。bō guāng jǐn chù dài yuǎn lǜ,yáo jiàn wàn qǐng sāng má tián。
渔人得鲤唤沽酒,叱犊芳原尽农叟。yú rén dé lǐ huàn gū jiǔ,chì dú fāng yuán jǐn nóng sǒu。
山川如此真桃源,此境世间安得有。shān chuān rú cǐ zhēn táo yuán,cǐ jìng shì jiān ān dé yǒu。
玉堂神仙衣绣衣,年年梦向盘山归。yù táng shén xiān yī xiù yī,nián nián mèng xiàng pán shān guī。
盘山旧庄在平谷,春猿长吟秋鹤飞。pán shān jiù zhuāng zài píng gǔ,chūn yuán zhǎng yín qiū hè fēi。
粉墨到眼看不厌,可惜止向图中见。fěn mò dào yǎn kàn bù yàn,kě xī zhǐ xiàng tú zhōng jiàn。
领取宰相当十年,邺侯岂可名山恋。lǐng qǔ zǎi xiāng dāng shí nián,yè hóu qǐ kě míng shān liàn。
吾曹自是山林人,只合归从郑子真。wú cáo zì shì shān lín rén,zhǐ hé guī cóng zhèng zi zhēn。
布袜青鞋办已久,草堂无待《北山文》。bù wà qīng xié bàn yǐ jiǔ,cǎo táng wú dài běi shān wén。