古诗词

玉瓮歌

乾隆

昔夏有德声教讫,九牧贡金来魏阙。xī xià yǒu dé shēng jiào qì,jiǔ mù gòng jīn lái wèi quē。
铸鼎象物备神奸,山泽遍逮遗海物。zhù dǐng xiàng wù bèi shén jiān,shān zé biàn dǎi yí hǎi wù。
化工为鉴敷土心,蓝田日暖露山骨。huà gōng wèi jiàn fū tǔ xīn,lán tián rì nuǎn lù shān gǔ。
工倕缩手不敢斫,乃借刚斧来月窟。gōng chuí suō shǒu bù gǎn zhuó,nǎi jiè gāng fǔ lái yuè kū。
含形内虚象海德,葆苞元气洞芒芴。hán xíng nèi xū xiàng hǎi dé,bǎo bāo yuán qì dòng máng wù。
骇波涾?回迤涎,惊澜灙漭涌瀄汩。hài bō tà duò huí yí xián,jīng lán dǎng mǎng yǒng zhì gǔ。
习坎有孚坤厚载,魄渊朝夕输出没。xí kǎn yǒu fú kūn hòu zài,pò yuān cháo xī shū chū méi。
浮黍几粒见三山,泰华安能诩昂屹。fú shǔ jǐ lì jiàn sān shān,tài huá ān néng xǔ áng yì。
何奇不有怪不储,汤汤漻㵧郁呵㗵。hé qí bù yǒu guài bù chǔ,tāng tāng liáo gé yù hē xù。
驾山之鳌横海鲸,天吴罔象纷恍欻。jià shān zhī áo héng hǎi jīng,tiān wú wǎng xiàng fēn huǎng chuā。
元螭紫贝朱鳖鼍,肥遗蟕蠵蟛蜞蚺。yuán chī zǐ bèi zhū biē tuó,féi yí zuī xī péng qí rán。
赤龙焚蕴修鼋浮,苍虬揵鳍海马突。chì lóng fén yùn xiū yuán fú,cāng qiú qián qí hǎi mǎ tū。
鳙鮨?魜鲲鲕鳀,魱䲛魼鳎鲿鲨鳜。yōng yì fēi rén kūn ér tí,hú méng qū tǎ cháng shā guì。
珊瑚玳瑁鲛人珠,孕珍产瑰宏泱郁。shān hú dài mào jiāo rén zhū,yùn zhēn chǎn guī hóng yāng yù。
用协上下承天庥,重逾九鼎光朝黼。yòng xié shàng xià chéng tiān xiū,zhòng yú jiǔ dǐng guāng cháo fǔ。
千秋法物昭灵奇,歊云吐景镇溟渤。qiān qiū fǎ wù zhāo líng qí,xiāo yún tǔ jǐng zhèn míng bó。
匪同器宝乃待人,方周大训楚《梼杌》。fěi tóng qì bǎo nǎi dài rén,fāng zhōu dà xùn chǔ táo wù。
琼斝绣筤吁奇淫,商彝晋铎蓬蔚。qióng jiǎ xiù láng xū qí yín,shāng yí jìn duó péng wèi。
琼岛春阴万景全,广寒高殿青云拂。qióng dǎo chūn yīn wàn jǐng quán,guǎng hán gāo diàn qīng yún fú。
倒茄下垂红狎猎,沉香横泥气蓬勃。dào jiā xià chuí hóng xiá liè,chén xiāng héng ní qì péng bó。
从臣敬南山颂,樽拟白兽颁章韨。cóng chén jìng nán shān sòng,zūn nǐ bái shòu bān zhāng fú。
存亡蜃市阅荆凡,谷陵秦项纷遗仡。cún wáng shèn shì yuè jīng fán,gǔ líng qín xiàng fēn yí gē。
金露秋风忆桂香,凄傍山人煨榾柮。jīn lù qiū fēng yì guì xiāng,qī bàng shān rén wēi gǔ duò。
五陵年少重金刀,谁从兰若寻荒碣。wǔ líng nián shǎo zhòng jīn dāo,shuí cóng lán ruò xún huāng jié。
惜乎古器就湮灭,有如献璧连遭刖。xī hū gǔ qì jiù yān miè,yǒu rú xiàn bì lián zāo yuè。
刮苔涤垢露光晶,天然岂用施劘劂。guā tái dí gòu lù guāng jīng,tiān rán qǐ yòng shī mó jué。
波臣水族群躨跜,夏奡秦丁难挠抇。bō chén shuǐ zú qún kuí ní,xià ào qín dīng nán náo hú。
承光相望接堆云,安得如汝寿,汉京铜仙应愧艴。chéng guāng xiāng wàng jiē duī yún,ān dé rú rǔ shòu,hàn jīng tóng xiān yīng kuì fú。

乾隆

即爱新觉罗·弘历。清朝皇帝。世宗第四子。雍正十一年封和硕宝亲王。十三年八月嗣位,次年改元乾隆。即位后驱逐在内廷行走之僧道;释放被幽禁之允(胤)禵等,恢复允(胤)禵等宗室身份;又将宗室诸王所属旗人,均改为“公中佐领”,即归皇帝掌握。对汉族知识分子,采用笼络与惩罚并行手段,既于乾隆元年开博学鸿词科,三十八年开《四库全书》馆;又大兴文字狱,前后大案不下数十起,并借修书之便,销毁或窜改大量书籍。对西北方面,平定准噶尔部,消灭大小和卓木势力,解决康、雍以来遗留问题。在位时六次南巡,多次进行镇压土司叛乱、农民起事战争,耗费大量钱财。晚年任用和珅,吏治腐败;陶醉于“十全武功”,自称十全老人,对敢于指斥时弊之官吏,常严加斥责。同时,对各省亏空严重、督抚多不洁身自爱之状,知之甚详。五十八年,接见英国特使马嘎尔尼,拒绝英国所提出之侵略性要求,然并未引起任何警惕之心。六十年,宣布明年禅位皇十五子颙琰。次年正月,举行授受大典,自称太上皇帝,仍掌实权。在位六十年。谥纯皇帝。 乾隆的作品>>

猜您喜欢

法喇

乾隆

服牛乘马取诸随,利器殊方未可移。fú niú chéng mǎ qǔ zhū suí,lì qì shū fāng wèi kě yí。
似榻似车行以便,曰冰曰雪用皆宜。shì tà shì chē xíng yǐ biàn,yuē bīng yuē xuě yòng jiē yí。
孤篷虽逊风帆疾,峻坂无愁衔橛危。gū péng suī xùn fēng fān jí,jùn bǎn wú chóu xián jué wēi。
太液拖床龙凤饰,椎轮大辂此堪思。tài yè tuō chuáng lóng fèng shì,chuí lún dà lù cǐ kān sī。

经岳武穆祠

乾隆

翠柏红垣见葆祠,羔豚命祭复过之。cuì bǎi hóng yuán jiàn bǎo cí,gāo tún mìng jì fù guò zhī。
两言臣则师千古,百战兵威震一时。liǎng yán chén zé shī qiān gǔ,bǎi zhàn bīng wēi zhèn yī shí。
道济长城谁自坏?dào jì zhǎng chéng shuí zì huài?
临安一木本犹支。lín ān yī mù běn yóu zhī。
故乡俎豆夫何恨,恨是金牌太促期!gù xiāng zǔ dòu fū hé hèn,hèn shì jīn pái tài cù qī!

诗本

乾隆

诗本例分上下编,率当一百册余篇。shī běn lì fēn shàng xià biān,lǜ dāng yī bǎi cè yú piān。
丁年乐府补空白,戌岁盛京缀帙全。dīng nián lè fǔ bǔ kōng bái,xū suì shèng jīng zhuì zhì quán。
秋月春风景无问,山情水态句捐妍。qiū yuè chūn fēng jǐng wú wèn,shān qíng shuǐ tài jù juān yán。
即今祥禫游犹懒,月令搜吟拟阙填。jí jīn xiáng dàn yóu yóu lǎn,yuè lìng sōu yín nǐ quē tián。

雨后昆明湖泛舟骋望

乾隆

半夜嘉霖晓快晴,敕机暇偶泛昆明。bàn yè jiā lín xiǎo kuài qíng,chì jī xiá ǒu fàn kūn míng。
稳同天上坐春水,爽学秋风动石鲸。wěn tóng tiān shàng zuò chūn shuǐ,shuǎng xué qiū fēng dòng shí jīng。
出绿柳荫知岸远,入红莲路荡舟轻。chū lǜ liǔ yīn zhī àn yuǎn,rù hóng lián lù dàng zhōu qīng。
玉峰真似蓬莱岛,只许遥遥镜里呈。yù fēng zhēn shì péng lái dǎo,zhǐ xǔ yáo yáo jìng lǐ chéng。

哈萨克陪臣到因携观广陵风景

乾隆

哈萨朝正贡马频,路遥迟到值南巡。hā sà cháo zhèng gòng mǎ pín,lù yáo chí dào zhí nán xún。
因教驰驿来江国,便挈行春阅绮闉。yīn jiào chí yì lái jiāng guó,biàn qiè xíng chūn yuè qǐ yīn。
昔岁观光称使者,今番优赉实陪臣。xī suì guān guāng chēng shǐ zhě,jīn fān yōu lài shí péi chén。
广陵鄂畚何南北,总我心怀保赤人。guǎng líng è běn hé nán běi,zǒng wǒ xīn huái bǎo chì rén。

姜女祠

乾隆

凄风秃树吼斜阳,尚作悲声配国殇。qī fēng tū shù hǒu xié yáng,shàng zuò bēi shēng pèi guó shāng。
千古无心夸节义,一身有死为纲常。qiān gǔ wú xīn kuā jié yì,yī shēn yǒu sǐ wèi gāng cháng。
由来此日称姜女,尽道当年哭杞梁。yóu lái cǐ rì chēng jiāng nǚ,jǐn dào dāng nián kū qǐ liáng。
长见秉彝公懿好,讹传是处也何妨?zhǎng jiàn bǐng yí gōng yì hǎo,é chuán shì chù yě hé fáng?

昭庆寺

乾隆

钱塘门外古昭庆,取便寻幽过野堤。qián táng mén wài gǔ zhāo qìng,qǔ biàn xún yōu guò yě dī。
僧不参禅修净业,佛无定相示全提。sēng bù cān chán xiū jìng yè,fú wú dìng xiāng shì quán tí。
法林自是忘忧所,精舍堪称小隐栖。fǎ lín zì shì wàng yōu suǒ,jīng shě kān chēng xiǎo yǐn qī。
而我民艰常满目,岂能耽静对阇黎。ér wǒ mín jiān cháng mǎn mù,qǐ néng dān jìng duì dū lí。

科尔沁

乾隆

世笃姻盟拟晋秦,宫中教养喜成人。shì dǔ yīn méng nǐ jìn qín,gōng zhōng jiào yǎng xǐ chéng rén。
诗书大义能明要,妫汭丛祥遂降嫔。shī shū dà yì néng míng yào,guī ruì cóng xiáng suì jiàng pín。
此日真堪呼半子,当年欲笑议和亲。cǐ rì zhēn kān hū bàn zi,dāng nián yù xiào yì hé qīn。
同来侍宴承欢处,为忆前弦转鼻辛。tóng lái shì yàn chéng huān chù,wèi yì qián xián zhuǎn bí xīn。

唐寅桃花庵图

乾隆

吴中爱看吴人画,况是吴人画最高。wú zhōng ài kàn wú rén huà,kuàng shì wú rén huà zuì gāo。
世上只期为散木,庵前疑复绽新桃。shì shàng zhǐ qī wèi sàn mù,ān qián yí fù zhàn xīn táo。
松风寒处安茶铫,石冻春深试酒槽。sōng fēng hán chù ān chá diào,shí dòng chūn shēn shì jiǔ cáo。
七字志怀颇见道,宁云溪壑兴堪陶。qī zì zhì huái pǒ jiàn dào,níng yún xī hè xīng kān táo。

夏日题瀛台

乾隆

文轩梧竹倍凄清,座拥琳琅爽自生。wén xuān wú zhú bèi qī qīng,zuò yōng lín láng shuǎng zì shēng。
高处近天无暑气,人间此地是蓬瀛。gāo chù jìn tiān wú shǔ qì,rén jiān cǐ dì shì péng yíng。
水涵银海月为镜,苔点瑶阶石作枰。shuǐ hán yín hǎi yuè wèi jìng,tái diǎn yáo jiē shí zuò píng。
草木敷荣鱼鸟适,由来物物遂生成。cǎo mù fū róng yú niǎo shì,yóu lái wù wù suì shēng chéng。

斋居即事

乾隆

雨后节迟暑尚悭,凉生秘殿远尘寰。yǔ hòu jié chí shǔ shàng qiān,liáng shēng mì diàn yuǎn chén huán。
对时已惕阴将长,抚序应知岁渐孱。duì shí yǐ tì yīn jiāng zhǎng,fǔ xù yīng zhī suì jiàn càn。
心尚清明敢辞老,政关治忽戒偷闲。xīn shàng qīng míng gǎn cí lǎo,zhèng guān zhì hū jiè tōu xián。
斋居永昼闲原有,诗本黄绫手自删。zhāi jū yǒng zhòu xián yuán yǒu,shī běn huáng líng shǒu zì shān。

桃花寺行宫即目

乾隆

地近青莲迥绝尘,朅来兴会又从新。dì jìn qīng lián jiǒng jué chén,qiè lái xīng huì yòu cóng xīn。
窗含远景正无尽,笔点诸峰自有神。chuāng hán yuǎn jǐng zhèng wú jǐn,bǐ diǎn zhū fēng zì yǒu shén。
绿野润沾三月雨,绣岩芳斗一天春。lǜ yě rùn zhān sān yuè yǔ,xiù yán fāng dòu yī tiān chūn。
花源不著通溪水,那虑渔郎忽问津。huā yuán bù zhù tōng xī shuǐ,nà lǜ yú láng hū wèn jīn。

烟雨楼对荷作

乾隆

花盛原因开以迟,楼阴一片绮纨披。huā shèng yuán yīn kāi yǐ chí,lóu yīn yī piàn qǐ wán pī。
屈为信理固宜是,淡弗华高乃在兹。qū wèi xìn lǐ gù yí shì,dàn fú huá gāo nǎi zài zī。
鹿苑不妨恣游奕,鸳湖岂必较参差。lù yuàn bù fáng zì yóu yì,yuān hú qǐ bì jiào cān chà。
设如座喻对君子,香树依稀与论诗。shè rú zuò yù duì jūn zi,xiāng shù yī xī yǔ lùn shī。

荷露烹茶

乾隆

秋荷叶上露珠流,柄柄倾来盎盎收。qiū hé yè shàng lù zhū liú,bǐng bǐng qīng lái àng àng shōu。
白帝精灵青女气,惠山竹鼎越窑瓯。bái dì jīng líng qīng nǚ qì,huì shān zhú dǐng yuè yáo ōu。
学仙笑彼金盘妄,宜咏欣兹玉乳浮。xué xiān xiào bǐ jīn pán wàng,yí yǒng xīn zī yù rǔ fú。
李相若曾经识此,底须置驿远驰求。lǐ xiāng ruò céng jīng shí cǐ,dǐ xū zhì yì yuǎn chí qiú。

读项羽纪

乾隆

鹿走荒郊壮士追,蛙声紫色总男儿。lù zǒu huāng jiāo zhuàng shì zhuī,wā shēng zǐ sè zǒng nán ér。
拔山扛鼎兴何暴,齿剑辞骓志不移。bá shān káng dǐng xīng hé bào,chǐ jiàn cí zhuī zhì bù yí。
天下不闻歌楚些,帐中唯见叹虞兮。tiān xià bù wén gē chǔ xiē,zhàng zhōng wéi jiàn tàn yú xī。
故乡三户终何在?gù xiāng sān hù zhōng hé zài?
千载乌江不洗悲。qiān zài wū jiāng bù xǐ bēi。
2321234567»