古诗词

玉瓮歌

乾隆

昔夏有德声教讫,九牧贡金来魏阙。xī xià yǒu dé shēng jiào qì,jiǔ mù gòng jīn lái wèi quē。
铸鼎象物备神奸,山泽遍逮遗海物。zhù dǐng xiàng wù bèi shén jiān,shān zé biàn dǎi yí hǎi wù。
化工为鉴敷土心,蓝田日暖露山骨。huà gōng wèi jiàn fū tǔ xīn,lán tián rì nuǎn lù shān gǔ。
工倕缩手不敢斫,乃借刚斧来月窟。gōng chuí suō shǒu bù gǎn zhuó,nǎi jiè gāng fǔ lái yuè kū。
含形内虚象海德,葆苞元气洞芒芴。hán xíng nèi xū xiàng hǎi dé,bǎo bāo yuán qì dòng máng wù。
骇波涾?回迤涎,惊澜灙漭涌瀄汩。hài bō tà duò huí yí xián,jīng lán dǎng mǎng yǒng zhì gǔ。
习坎有孚坤厚载,魄渊朝夕输出没。xí kǎn yǒu fú kūn hòu zài,pò yuān cháo xī shū chū méi。
浮黍几粒见三山,泰华安能诩昂屹。fú shǔ jǐ lì jiàn sān shān,tài huá ān néng xǔ áng yì。
何奇不有怪不储,汤汤漻㵧郁呵㗵。hé qí bù yǒu guài bù chǔ,tāng tāng liáo gé yù hē xù。
驾山之鳌横海鲸,天吴罔象纷恍欻。jià shān zhī áo héng hǎi jīng,tiān wú wǎng xiàng fēn huǎng chuā。
元螭紫贝朱鳖鼍,肥遗蟕蠵蟛蜞蚺。yuán chī zǐ bèi zhū biē tuó,féi yí zuī xī péng qí rán。
赤龙焚蕴修鼋浮,苍虬揵鳍海马突。chì lóng fén yùn xiū yuán fú,cāng qiú qián qí hǎi mǎ tū。
鳙鮨?魜鲲鲕鳀,魱䲛魼鳎鲿鲨鳜。yōng yì fēi rén kūn ér tí,hú méng qū tǎ cháng shā guì。
珊瑚玳瑁鲛人珠,孕珍产瑰宏泱郁。shān hú dài mào jiāo rén zhū,yùn zhēn chǎn guī hóng yāng yù。
用协上下承天庥,重逾九鼎光朝黼。yòng xié shàng xià chéng tiān xiū,zhòng yú jiǔ dǐng guāng cháo fǔ。
千秋法物昭灵奇,歊云吐景镇溟渤。qiān qiū fǎ wù zhāo líng qí,xiāo yún tǔ jǐng zhèn míng bó。
匪同器宝乃待人,方周大训楚《梼杌》。fěi tóng qì bǎo nǎi dài rén,fāng zhōu dà xùn chǔ táo wù。
琼斝绣筤吁奇淫,商彝晋铎蓬蔚。qióng jiǎ xiù láng xū qí yín,shāng yí jìn duó péng wèi。
琼岛春阴万景全,广寒高殿青云拂。qióng dǎo chūn yīn wàn jǐng quán,guǎng hán gāo diàn qīng yún fú。
倒茄下垂红狎猎,沉香横泥气蓬勃。dào jiā xià chuí hóng xiá liè,chén xiāng héng ní qì péng bó。
从臣敬南山颂,樽拟白兽颁章韨。cóng chén jìng nán shān sòng,zūn nǐ bái shòu bān zhāng fú。
存亡蜃市阅荆凡,谷陵秦项纷遗仡。cún wáng shèn shì yuè jīng fán,gǔ líng qín xiàng fēn yí gē。
金露秋风忆桂香,凄傍山人煨榾柮。jīn lù qiū fēng yì guì xiāng,qī bàng shān rén wēi gǔ duò。
五陵年少重金刀,谁从兰若寻荒碣。wǔ líng nián shǎo zhòng jīn dāo,shuí cóng lán ruò xún huāng jié。
惜乎古器就湮灭,有如献璧连遭刖。xī hū gǔ qì jiù yān miè,yǒu rú xiàn bì lián zāo yuè。
刮苔涤垢露光晶,天然岂用施劘劂。guā tái dí gòu lù guāng jīng,tiān rán qǐ yòng shī mó jué。
波臣水族群躨跜,夏奡秦丁难挠抇。bō chén shuǐ zú qún kuí ní,xià ào qín dīng nán náo hú。
承光相望接堆云,安得如汝寿,汉京铜仙应愧艴。chéng guāng xiāng wàng jiē duī yún,ān dé rú rǔ shòu,hàn jīng tóng xiān yīng kuì fú。

乾隆

即爱新觉罗·弘历。清朝皇帝。世宗第四子。雍正十一年封和硕宝亲王。十三年八月嗣位,次年改元乾隆。即位后驱逐在内廷行走之僧道;释放被幽禁之允(胤)禵等,恢复允(胤)禵等宗室身份;又将宗室诸王所属旗人,均改为“公中佐领”,即归皇帝掌握。对汉族知识分子,采用笼络与惩罚并行手段,既于乾隆元年开博学鸿词科,三十八年开《四库全书》馆;又大兴文字狱,前后大案不下数十起,并借修书之便,销毁或窜改大量书籍。对西北方面,平定准噶尔部,消灭大小和卓木势力,解决康、雍以来遗留问题。在位时六次南巡,多次进行镇压土司叛乱、农民起事战争,耗费大量钱财。晚年任用和珅,吏治腐败;陶醉于“十全武功”,自称十全老人,对敢于指斥时弊之官吏,常严加斥责。同时,对各省亏空严重、督抚多不洁身自爱之状,知之甚详。五十八年,接见英国特使马嘎尔尼,拒绝英国所提出之侵略性要求,然并未引起任何警惕之心。六十年,宣布明年禅位皇十五子颙琰。次年正月,举行授受大典,自称太上皇帝,仍掌实权。在位六十年。谥纯皇帝。 乾隆的作品>>

猜您喜欢

赐蔡新

乾隆

年老君臣似老朋,归来前席喜诚应。nián lǎo jūn chén shì lǎo péng,guī lái qián xí xǐ chéng yīng。
九龄风度于今罕,彦国精神较昔增。jiǔ líng fēng dù yú jīn hǎn,yàn guó jīng shén jiào xī zēng。
儿辈重瞻绛纱帐,时流都凝玉壶冰。ér bèi zhòng zhān jiàng shā zhàng,shí liú dōu níng yù hú bīng。
殷勤问过称无过,曰信斯之吾未能。yīn qín wèn guò chēng wú guò,yuē xìn sī zhī wú wèi néng。

趁凉

乾隆

谁云广厦不知暑,偶陟高台亦趁凉。shuí yún guǎng shà bù zhī shǔ,ǒu zhì gāo tái yì chèn liáng。
竹解纳风还蔽日,心存无逸却非忙。zhú jiě nà fēng hái bì rì,xīn cún wú yì què fēi máng。
收来荷露堪烹茗,伏出燕雏才下梁。shōu lái hé lù kān pēng míng,fú chū yàn chú cái xià liáng。
赢得昼长何所事,重翻旧稿一商量。yíng dé zhòu zhǎng hé suǒ shì,zhòng fān jiù gǎo yī shāng liàng。

遇闰

乾隆

遇闰深山秋益深,每因趁暖一幽寻。yù rùn shēn shān qiū yì shēn,měi yīn chèn nuǎn yī yōu xún。
松盘岭复苍中翠,叶落波心静里沉。sōng pán lǐng fù cāng zhōng cuì,yè luò bō xīn jìng lǐ chén。
鹿度岩边看活画,禽鸣林际听仙音。lù dù yán biān kàn huó huà,qín míng lín jì tīng xiān yīn。
养生自是斯间好,勤政名轩敢忘钦。yǎng shēng zì shì sī jiān hǎo,qín zhèng míng xuān gǎn wàng qīn。

塞上山

乾隆

层峰高矗觉天低,蔚绿萦丹霁景䨑。céng fēng gāo chù jué tiān dī,wèi lǜ yíng dān jì jǐng tí。
树列周崖成鹿柴,花披乱锦点霜蹊。shù liè zhōu yá chéng lù chái,huā pī luàn jǐn diǎn shuāng qī。
经时几欲忘龙塞,佳处还教迟马蹄。jīng shí jǐ yù wàng lóng sāi,jiā chù hái jiào chí mǎ tí。
自古诗人多未到,独留生面待谁题。zì gǔ shī rén duō wèi dào,dú liú shēng miàn dài shuí tí。

新正重华宫侍皇太后宴

乾隆

元正大礼贺慈宁,翌日重华凤辇停。yuán zhèng dà lǐ hè cí níng,yì rì zhòng huá fèng niǎn tíng。
左右承颜娱永昼,曾元绕膝乐家庭。zuǒ yòu chéng yán yú yǒng zhòu,céng yuán rào xī lè jiā tíng。
盆中茂树万年柏,阶际才舒两叶蓂。pén zhōng mào shù wàn nián bǎi,jiē jì cái shū liǎng yè míng。
小部梨园呈法曲,致辞总是祝修龄。xiǎo bù lí yuán chéng fǎ qū,zhì cí zǒng shì zhù xiū líng。

题文津阁

乾隆

四阁书城四库藏,再三不碍校雠详。sì gé shū chéng sì kù cáng,zài sān bù ài xiào chóu xiáng。
今兼荟要核以就,此则问津到每常。jīn jiān huì yào hé yǐ jiù,cǐ zé wèn jīn dào měi cháng。
摘咏唯公经拣择,立言那肯涉荒唐。zhāi yǒng wéi gōng jīng jiǎn zé,lì yán nà kěn shè huāng táng。
简明目录从头阅,向若已惊徒盳洋。jiǎn míng mù lù cóng tóu yuè,xiàng ruò yǐ jīng tú wàng yáng。

题木刻屏风

乾隆

谁氏园林择胜开,山环抱复水潆洄。shuí shì yuán lín zé shèng kāi,shān huán bào fù shuǐ yíng huí。
川横桥喜路不断,岸转船如峰自回。chuān héng qiáo xǐ lù bù duàn,àn zhuǎn chuán rú fēng zì huí。
意入敞亭趣有永,目游高阁望无埃。yì rù chǎng tíng qù yǒu yǒng,mù yóu gāo gé wàng wú āi。
分明层叠浅深处,欲问丹青能是哉?fēn míng céng dié qiǎn shēn chù,yù wèn dān qīng néng shì zāi?

题史可法像

乾隆

纪文已识一篇笃,予谥仍留两字芳。jì wén yǐ shí yī piān dǔ,yǔ shì réng liú liǎng zì fāng。
凡此无非励臣节,监兹可不慎君纲。fán cǐ wú fēi lì chén jié,jiān zī kě bù shèn jūn gāng。
象斯睹矣牍斯抚,月与霁而风与光。xiàng sī dǔ yǐ dú sī fǔ,yuè yǔ jì ér fēng yǔ guāng。
井命复书书卷内,千秋忠迹表维扬。jǐng mìng fù shū shū juǎn nèi,qiān qiū zhōng jì biǎo wéi yáng。

题刘宗周黄道周集

乾隆

搜罗四库事磨研,去取其间公道传。sōu luó sì kù shì mó yán,qù qǔ qí jiān gōng dào chuán。
人各抒忠斯可录,言虽触讳忍从捐。rén gè shū zhōng sī kě lù,yán suī chù huì rěn cóng juān。
宁同仲达吠尧日,不愧观文报宋年。níng tóng zhòng dá fèi yáo rì,bù kuì guān wén bào sòng nián。
平日犯颜急尽节,如之二者实堪怜。píng rì fàn yán jí jǐn jié,rú zhī èr zhě shí kān lián。

题张宗苍惠山图

乾隆

每值南巡春仲月,轻舟必先溯梁溪。měi zhí nán xún chūn zhòng yuè,qīng zhōu bì xiān sù liáng xī。
无端一展石渠卷,陡忆群瞻跸路蹊。wú duān yī zhǎn shí qú juǎn,dǒu yì qún zhān bì lù qī。
过去江乡已渺渺,看来春霭尚凄凄。guò qù jiāng xiāng yǐ miǎo miǎo,kàn lái chūn ǎi shàng qī qī。
宗苍那往惠山在,一例如同古画题。zōng cāng nà wǎng huì shān zài,yī lì rú tóng gǔ huà tí。

题盘谷寺

乾隆

乘闲策马款禅扉,流丽千林扬晓辉。chéng xián cè mǎ kuǎn chán fēi,liú lì qiān lín yáng xiǎo huī。
铺谷轻烟白如絮,落崖飞瀑响于徽。pù gǔ qīng yān bái rú xù,luò yá fēi pù xiǎng yú huī。
寺犹法性风幡动,室岂维摩花雨霏。sì yóu fǎ xìng fēng fān dòng,shì qǐ wéi mó huā yǔ fēi。
不是济源经考证,至今假藉未知非。bù shì jì yuán jīng kǎo zhèng,zhì jīn jiǎ jí wèi zhī fēi。

黛螺顶

乾隆

峦回谷抱自重重,螺顶左邻据别峰。luán huí gǔ bào zì zhòng zhòng,luó dǐng zuǒ lín jù bié fēng。
云栈屈盘历霄汉,花宫独涌现芙蓉。yún zhàn qū pán lì xiāo hàn,huā gōng dú yǒng xiàn fú róng。
窗前东海初升日,阶下千年不老松。chuāng qián dōng hǎi chū shēng rì,jiē xià qiān nián bù lǎo sōng。
供养五台曼殊象,阇黎疑未识真宗。gōng yǎng wǔ tái màn shū xiàng,dū lí yí wèi shí zhēn zōng。

《日下旧闻考》题辞

乾隆

重考彝尊书以成,七言权当序而行。zhòng kǎo yí zūn shū yǐ chéng,qī yán quán dāng xù ér xíng。
名因日下荀鸣鹤,迹逮春明孙北平。míng yīn rì xià xún míng hè,jì dǎi chūn míng sūn běi píng。
挂漏岂无补所阙,淆讹时有校从精。guà lòu qǐ wú bǔ suǒ quē,xiáo é shí yǒu xiào cóng jīng。
百年熙皞繁文物,似胜三都及两京。bǎi nián xī hào fán wén wù,shì shèng sān dōu jí liǎng jīng。

《日下旧闻考》题辞

乾隆

曾赋皇都与帝都,若兹形胜古今无。céng fù huáng dōu yǔ dì dōu,ruò zī xíng shèng gǔ jīn wú。
金迁元复其久矣,明筑清修滋盛乎。jīn qiān yuán fù qí jiǔ yǐ,míng zhù qīng xiū zī shèng hū。
御园法宫诚富此,返淳还朴益殷吾。yù yuán fǎ gōng chéng fù cǐ,fǎn chún hái pǔ yì yīn wú。
论成知过渊衷写,更励聪听奕叶图。lùn chéng zhī guò yuān zhōng xiě,gèng lì cōng tīng yì yè tú。

坐冰床至悦心殿

乾隆

筠冲锡宴有余闲,琼岛韶光暖镜间。yún chōng xī yàn yǒu yú xián,qióng dǎo sháo guāng nuǎn jìng jiān。
尚可翠鸾轻舵试,徐过玉蝀一桥弯。shàng kě cuì luán qīng duò shì,xú guò yù dōng yī qiáo wān。
冻酥岸觉看波漾,春到物知听雁还。dòng sū àn jué kàn bō yàng,chūn dào wù zhī tīng yàn hái。
今日悦心真恰当,窗凭积素慰开颜。jīn rì yuè xīn zhēn qià dāng,chuāng píng jī sù wèi kāi yán。