古诗词

晚泊有怀

段昕

野平万象宽,天外愁相赴。yě píng wàn xiàng kuān,tiān wài chóu xiāng fù。
况在秋水上,浮云归薄暮。kuàng zài qiū shuǐ shàng,fú yún guī báo mù。
斜日挂远村,沙鸟争烟树。xié rì guà yuǎn cūn,shā niǎo zhēng yān shù。
邻樯竞欲先,欸乃不能住。lín qiáng jìng yù xiān,āi nǎi bù néng zhù。
寄身风波里,万里念亲故。jì shēn fēng bō lǐ,wàn lǐ niàn qīn gù。
华发冷沧洲,有怀共谁赋。huá fā lěng cāng zhōu,yǒu huái gòng shuí fù。
东望月初生,照我梦中路。dōng wàng yuè chū shēng,zhào wǒ mèng zhōng lù。

段昕

清云南安宁人,字玉川。康熙三十九年进士,官户部主事。喜游览,由滇入燕,所至有诗。有《皆山堂诗集》。 段昕的作品>>

猜您喜欢

安顺除夕

段昕

半身犹逆旅,尘鬓拂霜花。bàn shēn yóu nì lǚ,chén bìn fú shuāng huā。
枥寄嘶风马,棱寒绕树鸦。lì jì sī fēng mǎ,léng hán rào shù yā。
残杯分岁尽,破壁缀镫斜。cán bēi fēn suì jǐn,pò bì zhuì dèng xié。
检点还乡梦,栖栖天一涯。jiǎn diǎn hái xiāng mèng,qī qī tiān yī yá。

华阳馆

段昕

燕丹愤激报秦耻,壮士悲歌感知己。yàn dān fèn jī bào qín chǐ,zhuàng shì bēi gē gǎn zhī jǐ。
美人呜咽马无声,惨白衣冠寒易水。měi rén wū yàn mǎ wú shēng,cǎn bái yī guān hán yì shuǐ。
侥幸之谋虽不成,绕柱断襟惊欲死。jiǎo xìng zhī móu suī bù chéng,rào zhù duàn jīn jīng yù sǐ。
人谓此举速燕亡,燕即帝秦亡一耳。rén wèi cǐ jǔ sù yàn wáng,yàn jí dì qín wáng yī ěr。
但惜华阳馆,不如黄金台。dàn xī huá yáng guǎn,bù rú huáng jīn tái。
黄金一筑骏马来,三齐锁钥朝燕开。huáng jīn yī zhù jùn mǎ lái,sān qí suǒ yào cháo yàn kāi。
华阳馆,荆榛满。huá yáng guǎn,jīng zhēn mǎn。
镯镂空误樊将军,黄沙一望斜阳晚。zhuó lòu kōng wù fán jiāng jūn,huáng shā yī wàng xié yáng wǎn。

渡荆江

段昕

大江鼓雷霆,天堑一水划。dà jiāng gǔ léi tíng,tiān qiàn yī shuǐ huà。
三峡荡其势,东海关其宅。sān xiá dàng qí shì,dōng hǎi guān qí zhái。
阴晦神灵号,苍茫虚空白。yīn huì shén líng hào,cāng máng xū kōng bái。
妖豚吹浪来,恍惚乾坤折。yāo tún chuī làng lái,huǎng hū qián kūn zhé。
扬帆趁风过,危哉利名客。yáng fān chèn fēng guò,wēi zāi lì míng kè。

过武城谒言子祠

段昕

舟晓雨初晴,岿然见城垒。zhōu xiǎo yǔ chū qíng,kuī rán jiàn chéng lěi。
江流环断烟,人家秋树里。jiāng liú huán duàn yān,rén jiā qiū shù lǐ。
枳棘有高枝,鸾凤暂栖止。zhǐ jí yǒu gāo zhī,luán fèng zàn qī zhǐ。
圣贤天下心,所至无不理。shèng xián tiān xià xīn,suǒ zhì wú bù lǐ。
至今弦歌声,汤汤在流水。zhì jīn xián gē shēng,tāng tāng zài liú shuǐ。