古诗词

登燕子矶俯江亭作歌

邹炳泰

我骑白鼋浮江回,江云荡出千蓬莱。wǒ qí bái yuán fú jiāng huí,jiāng yún dàng chū qiān péng lái。
一峰斜掠落江外,飞潮倒泻横江来。yī fēng xié lüè luò jiāng wài,fēi cháo dào xiè héng jiāng lái。
乃知石燕啄江涘,化作危矶屹如此。nǎi zhī shí yàn zhuó jiāng sì,huà zuò wēi jī yì rú cǐ。
涛头激突势更奇,三面㟏岈不能舣。tāo tóu jī tū shì gèng qí,sān miàn hán yá bù néng yǐ。
是时八月暑气收,山色在水秋江秋。shì shí bā yuè shǔ qì shōu,shān sè zài shuǐ qiū jiāng qiū。
归舟一一点天末,吴中吾友今来不。guī zhōu yī yī diǎn tiān mò,wú zhōng wú yǒu jīn lái bù。
须臾涛涌天地愁,江妃十队漫江游。xū yú tāo yǒng tiān dì chóu,jiāng fēi shí duì màn jiāng yóu。
琉璃堆破银山浮,巉崖失势惨欲流。liú lí duī pò yín shān fú,chán yá shī shì cǎn yù liú。
坐客不语声啾啾,欲下不下牵衣留。zuò kè bù yǔ shēng jiū jiū,yù xià bù xià qiān yī liú。
我登绝顶逸兴发,一饮千钟未肯歇。wǒ dēng jué dǐng yì xīng fā,yī yǐn qiān zhōng wèi kěn xiē。
危途立足自深稳,气与风涛两冲突。wēi tú lì zú zì shēn wěn,qì yǔ fēng tāo liǎng chōng tū。
俯窥岩洞窈复深,解衣欲探蛟螭窟。fǔ kuī yán dòng yǎo fù shēn,jiě yī yù tàn jiāo chī kū。
此地谁知别有天,渔子江潭自出没。cǐ dì shuí zhī bié yǒu tiān,yú zi jiāng tán zì chū méi。
桃花何必问桃源,携竿坐待山头月。táo huā hé bì wèn táo yuán,xié gān zuò dài shān tóu yuè。
江潭幽绝共忘机,残芦风定白鸥飞。jiāng tán yōu jué gòng wàng jī,cán lú fēng dìng bái ōu fēi。
他年重证结邻约,起看烟水笼渔矶。tā nián zhòng zhèng jié lín yuē,qǐ kàn yān shuǐ lóng yú jī。

邹炳泰

清江苏无锡人,字仲文,号晓屏。乾隆三十七年进士。官至协办大学士,以兼顺天府尹,未能事先觉察林清之变,降官。嗜古书画,收藏甚富。有《午风堂丛谈》。 邹炳泰的作品>>

猜您喜欢

登岱

邹炳泰

苍崖回合磴千重,直上天门紫气浓。cāng yá huí hé dèng qiān zhòng,zhí shàng tiān mén zǐ qì nóng。
绝顶无云生下界,深宵迎日自中峰。jué dǐng wú yún shēng xià jiè,shēn xiāo yíng rì zì zhōng fēng。
玉苔阴润悬淙涧,仙佩朝鸣偃岫松。yù tái yīn rùn xuán cóng jiàn,xiān pèi cháo míng yǎn xiù sōng。
经峪幔亭颓落尽,不须高唱溯登封。jīng yù màn tíng tuí luò jǐn,bù xū gāo chàng sù dēng fēng。

还山吟

邹炳泰

秋色正萧洒,我行归故山。qiū sè zhèng xiāo sǎ,wǒ xíng guī gù shān。
南山山深断行路,白云去去何时还。nán shān shān shēn duàn xíng lù,bái yún qù qù hé shí hái。
秋岩幽绝瑶草碧,绿萝缘洞不可以径攀。qiū yán yōu jué yáo cǎo bì,lǜ luó yuán dòng bù kě yǐ jìng pān。
长风吹落岭头月,流光倒入长林间。zhǎng fēng chuī luò lǐng tóu yuè,liú guāng dào rù zhǎng lín jiān。
手持赤城杖,飞度苍霞嶂。shǒu chí chì chéng zhàng,fēi dù cāng xiá zhàng。
金仙一笑导我饮,一杯未竟已神王。jīn xiān yī xiào dǎo wǒ yǐn,yī bēi wèi jìng yǐ shén wáng。
手解青囊所服之素书,但见朱文绿字纷殊状。shǒu jiě qīng náng suǒ fú zhī sù shū,dàn jiàn zhū wén lǜ zì fēn shū zhuàng。
我问灵修笑不语,海日欲出天鸡唱。wǒ wèn líng xiū xiào bù yǔ,hǎi rì yù chū tiān jī chàng。
嗟予落拓作人羞,此生常作名山游。jiē yǔ luò tuò zuò rén xiū,cǐ shēng cháng zuò míng shān yóu。
幽涧鸣泉绕石室,便拟一叶凌沧洲。yōu jiàn míng quán rào shí shì,biàn nǐ yī yè líng cāng zhōu。

登三宿岩

邹炳泰

人言寺在山,兹独山藏寺。rén yán sì zài shān,zī dú shān cáng sì。
玲峰何嵌空,旧日江涛致。líng fēng hé qiàn kōng,jiù rì jiāng tāo zhì。
岩名号三宿,胜地雍公次。yán míng hào sān sù,shèng dì yōng gōng cì。
忆昔海陵骄,采石百万帜。yì xī hǎi líng jiāo,cǎi shí bǎi wàn zhì。
晨炊玉麟堂,权潜忠未至。chén chuī yù lín táng,quán qián zhōng wèi zhì。
犒师非督师,转败出人意。kào shī fēi dū shī,zhuǎn bài chū rén yì。
不生裴度忠,临安恐终觊。bù shēng péi dù zhōng,lín ān kǒng zhōng jì。
翩然文武才,贞哉社稷志。piān rán wén wǔ cái,zhēn zāi shè jì zhì。
江帆一夕收,千载题名字。jiāng fān yī xī shōu,qiān zài tí míng zì。
杰阁阅兴亡,双塔经移置。jié gé yuè xīng wáng,shuāng tǎ jīng yí zhì。
游人石磴还,尚说前朝事。yóu rén shí dèng hái,shàng shuō qián cháo shì。
静海起钟声,江鸥没沙际。jìng hǎi qǐ zhōng shēng,jiāng ōu méi shā jì。

杨建斋寓居玉泉山西盛言流泉之美惠一小瓯作诗谢之

邹炳泰

郊畿品名泉,玉泉乃第一。jiāo jī pǐn míng quán,yù quán nǎi dì yī。
由来天上味,茗笈未殚述。yóu lái tiān shàng wèi,míng jí wèi dān shù。
支流分小勺,甘冽疗宿疾。zhī liú fēn xiǎo sháo,gān liè liáo sù jí。
君住玉山西,茶香销永日。jūn zhù yù shān xī,chá xiāng xiāo yǒng rì。
见我啧啧称,一啜或过七。jiàn wǒ zé zé chēng,yī chuài huò guò qī。
我本二泉人,几载绾京秩。wǒ běn èr quán rén,jǐ zài wǎn jīng zhì。
诗肠枯似稿,谈口胶如漆。shī cháng kū shì gǎo,tán kǒu jiāo rú qī。
著屐拟寻山,十约九仍失。zhù jī nǐ xún shān,shí yuē jiǔ réng shī。
咿轧小车来,隔巷疲驴叱。yī yà xiǎo chē lái,gé xiàng pí lǘ chì。
携将春瓮月,贮此幽人室。xié jiāng chūn wèng yuè,zhù cǐ yōu rén shì。
虽无竹炉煎,沙缶松涛溢。suī wú zhú lú jiān,shā fǒu sōng tāo yì。
新凉回角枕,清味蕴缃帙。xīn liáng huí jiǎo zhěn,qīng wèi yùn xiāng zhì。
归梦到山房,僧来话禅律。guī mèng dào shān fáng,sēng lái huà chán lǜ。