古诗词

夜饮示家人

徐宗亮

闭门无事坐成晚,正是冬深欲雪天。bì mén wú shì zuò chéng wǎn,zhèng shì dōng shēn yù xuě tiān。
乐趣恒妨儿辈觉,酒怀时愧古人贤。lè qù héng fáng ér bèi jué,jiǔ huái shí kuì gǔ rén xián。
纸窗镫火团圞夜,茅屋松杉八九椽。zhǐ chuāng dèng huǒ tuán luán yè,máo wū sōng shān bā jiǔ chuán。
往事凄凉堪忆否,寒江短景望归船。wǎng shì qī liáng kān yì fǒu,hán jiāng duǎn jǐng wàng guī chuán。

徐宗亮

清安徽桐城人,字晦甫,号椒岑。荫生。游幕数十年,足迹遍四方。晚年居黑龙江三年,对其山川风俗,政治利弊,了解尤深。有《黑龙江述略》、《善思斋文钞》、《归庐谈往录》。 徐宗亮的作品>>

猜您喜欢

赠赵新斋秀才

徐宗亮

年少方多病,亲衰更患贫。nián shǎo fāng duō bìng,qīn shuāi gèng huàn pín。
长途怜作客,生计苦依人。zhǎng tú lián zuò kè,shēng jì kǔ yī rén。
有鹤形同瘦,如龙性未驯。yǒu hè xíng tóng shòu,rú lóng xìng wèi xùn。
相逢悲握手,添与泪痕新。xiāng féng bēi wò shǒu,tiān yǔ lèi hén xīn。

黄鹤楼望雨

徐宗亮

黄鹤楼头鹤不归,隔江云气挟山飞。huáng hè lóu tóu hè bù guī,gé jiāng yún qì xié shān fēi。
盘空急雨垂天下,入望长帆到岸稀。pán kōng jí yǔ chuí tiān xià,rù wàng zhǎng fān dào àn xī。
水鸟带烟投别树,风豚吹浪撼危矶。shuǐ niǎo dài yān tóu bié shù,fēng tún chuī làng hàn wēi jī。
道人移榻西窗近,爱听江声接卧帏。dào rén yí tà xī chuāng jìn,ài tīng jiāng shēng jiē wò wéi。

洪山吊罗罗山布政兼感李迪庵旧帅

徐宗亮

洪山一握征南节,并世孤忠叹百身。hóng shān yī wò zhēng nán jié,bìng shì gū zhōng tàn bǎi shēn。
淮蔡专征谁继志,山河凭吊各伤神。huái cài zhuān zhēng shuí jì zhì,shān hé píng diào gè shāng shén。
多材自古传三楚,儒将当时更几人。duō cái zì gǔ chuán sān chǔ,rú jiāng dāng shí gèng jǐ rén。
寂寞路旁祠庙在,尚闻风雨泣遗民。jì mò lù páng cí miào zài,shàng wén fēng yǔ qì yí mín。

晚过山寺看芍药

徐宗亮

丈室花光照暮天,色香空尽转生妍。zhàng shì huā guāng zhào mù tiān,sè xiāng kōng jǐn zhuǎn shēng yán。
青山何处容吾隐,看到残春又一年。qīng shān hé chù róng wú yǐn,kàn dào cán chūn yòu yī nián。