古诗词

齐天乐·蝉

曹景芝

庭梧摇曳栖难稳,高吟乍闻林杪。tíng wú yáo yè qī nán wěn,gāo yín zhà wén lín miǎo。
咽露身轻,受风翅薄,唱出凄声多少。yàn lù shēn qīng,shòu fēng chì báo,chàng chū qī shēng duō shǎo。
新愁未了。xīn chóu wèi le。
想叶底轻翻,暗惊秋早。xiǎng yè dǐ qīng fān,àn jīng qiū zǎo。
一碧无情,哀音断续正清晓。yī bì wú qíng,āi yīn duàn xù zhèng qīng xiǎo。
琐窗人梦唤醒,吟魂飞不定,添我幽抱。suǒ chuāng rén mèng huàn xǐng,yín hún fēi bù dìng,tiān wǒ yōu bào。
秦树斜阳,齐宫旧事,几许伊凉谁道。qín shù xié yáng,qí gōng jiù shì,jǐ xǔ yī liáng shuí dào。
空成赋稿。kōng chéng fù gǎo。
只嘒嘒传来,危枝苦调。zhǐ huì huì chuán lái,wēi zhī kǔ diào。
镜里相看,鬓丝愁更老。jìng lǐ xiāng kàn,bìn sī chóu gèng lǎo。

曹景芝

曹景芝,字宜仙,吴县人,同邑陆元第室。毓秀、毓英胞姊,均工词。毓秀有《桐花馆词》,毓英有《锄梅馆词》,汇刻为《花萼联咏集》。 曹景芝的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·清明

曹景芝

静掩妆楼不踏青。jìng yǎn zhuāng lóu bù tà qīng。
断肠时节是清明。duàn cháng shí jié shì qīng míng。
又听墙外卖饧声。yòu tīng qiáng wài mài táng shēng。
杨柳有情常怨别,桃花命薄易飘零。yáng liǔ yǒu qíng cháng yuàn bié,táo huā mìng báo yì piāo líng。
依人燕子尚多情。yī rén yàn zi shàng duō qíng。

菩萨蛮·素姊去后怆然有感

曹景芝

相逢又是匆匆别,留君无计心如结。xiāng féng yòu shì cōng cōng bié,liú jūn wú jì xīn rú jié。
未去泪痕多。wèi qù lèi hén duō。
去时将奈何。qù shí jiāng nài hé。
倚栏人已去,独自和愁语。yǐ lán rén yǐ qù,dú zì hé chóu yǔ。
料得小眉峰。liào dé xiǎo méi fēng。
也添愁一重。yě tiān chóu yī zhòng。

浪淘沙·听雨怀素芝

曹景芝

夜雨打疏寮。yè yǔ dǎ shū liáo。
不住潇潇。bù zhù xiāo xiāo。
一灯红瘦不禁挑。yī dēng hóng shòu bù jìn tiāo。
脉脉怀人愁独坐,坐又无聊。mài mài huái rén chóu dú zuò,zuò yòu wú liáo。
听尽漏迢迢。tīng jǐn lòu tiáo tiáo。
心字香消。xīn zì xiāng xiāo。
相思人远梦都遥。xiāng sī rén yuǎn mèng dōu yáo。
何日西窗同剪烛,絮语深宵。hé rì xī chuāng tóng jiǎn zhú,xù yǔ shēn xiāo。

凤凰台上忆吹箫·题徐芍兰五月落梅图

曹景芝

花径尘封,苔枝玉瘦,东风啼遍红鹃。huā jìng chén fēng,tái zhī yù shòu,dōng fēng tí biàn hóng juān。
有芳魂缥缈,来吊春妍。yǒu fāng hún piāo miǎo,lái diào chūn yán。
听彻江城细雨,心酸透、有泪无言。tīng chè jiāng chéng xì yǔ,xīn suān tòu yǒu lèi wú yán。
难留住、香消粉褪,薄命如烟。nán liú zhù xiāng xiāo fěn tuì,báo mìng rú yān。
凄然。qī rán。
美人去远,便梦到罗浮,蝶也无缘。měi rén qù yuǎn,biàn mèng dào luó fú,dié yě wú yuán。
只萧条纸帐,依约当年。zhǐ xiāo tiáo zhǐ zhàng,yī yuē dāng nián。
添尽相思一缕,凭栏处、处处生怜。tiān jǐn xiāng sī yī lǚ,píng lán chù chù chù shēng lián。
还痴想,佩环来也,月下灯前。hái chī xiǎng,pèi huán lái yě,yuè xià dēng qián。

金缕曲·重九忆亡妹掌珠

曹景芝

最是关心处,算年年、重阳时节,凄风苦雨。zuì shì guān xīn chù,suàn nián nián zhòng yáng shí jié,qī fēng kǔ yǔ。
一自三秋分雁字,忍把茱萸重数。yī zì sān qiū fēn yàn zì,rěn bǎ zhū yú zhòng shù。
便剪纸、招魂来否。biàn jiǎn zhǐ zhāo hún lái fǒu。
寂寞夜台尘土隔,问黄泉、可有悲凉句。jì mò yè tái chén tǔ gé,wèn huáng quán kě yǒu bēi liáng jù。
参不破,幽明路。cān bù pò,yōu míng lù。
眼前事事添愁绪。yǎn qián shì shì tiān chóu xù。
况天边、几行征雁,雁声凄楚。kuàng tiān biān jǐ xíng zhēng yàn,yàn shēng qī chǔ。
触景伤情双泪落,不道此生难聚。chù jǐng shāng qíng shuāng lèi luò,bù dào cǐ shēng nán jù。
更不道、梦魂无据。gèng bù dào mèng hún wú jù。
转眼红颜成白骨,冷清清、一片埋愁土。zhuǎn yǎn hóng yán chéng bái gǔ,lěng qīng qīng yī piàn mái chóu tǔ。
惟此恨,足千古。wéi cǐ hèn,zú qiān gǔ。

浣溪沙·题李静芳女史墨梅小影

曹景芝

不用胭脂点染新。bù yòng yān zhī diǎn rǎn xīn。
墨花落纸自生春。mò huā luò zhǐ zì shēng chūn。
好凭毫素见精神。hǎo píng háo sù jiàn jīng shén。
合共诗人留小影,拟来姑射是前身。hé gòng shī rén liú xiǎo yǐng,nǐ lái gū shè shì qián shēn。
超超风格两无伦。chāo chāo fēng gé liǎng wú lún。

采桑子·月夜忆素芝、娄东,次元韵

曹景芝

凌波立尽花阴月,窗掩文纱。líng bō lì jǐn huā yīn yuè,chuāng yǎn wén shā。
衣卷轻纱。yī juǎn qīng shā。
一树梧桐影又斜。yī shù wú tóng yǐng yòu xié。
姮娥可解侬心事,汝怕云遮。héng é kě jiě nóng xīn shì,rǔ pà yún zhē。
侬怕愁遮。nóng pà chóu zhē。
只恨伊人在水涯。zhǐ hèn yī rén zài shuǐ yá。

虞美人·蟋蟀

曹景芝

墙根篱下声凄切。qiáng gēn lí xià shēng qī qiè。
冷露深宵咽。lěng lù shēn xiāo yàn。
凄凉已是可怜秋。qī liáng yǐ shì kě lián qiū。
还要劳伊絮絮、诉离愁。hái yào láo yī xù xù sù lí chóu。
深秋落叶深更雨。shēn qiū luò yè shēn gèng yǔ。
并作愁如许。bìng zuò chóu rú xǔ。
便无离恨已销魂。biàn wú lí hèn yǐ xiāo hún。
试问愁人禁得、几黄昏。shì wèn chóu rén jìn dé jǐ huáng hūn。

浪淘沙·丙辰九月十四夜,同素姊、实甫、紫荃两弟联句

曹景芝

灯火小红楼。dēng huǒ xiǎo hóng lóu。
未下帘钩。wèi xià lián gōu。
清风掠竹响飕飕。qīng fēng lüè zhú xiǎng sōu sōu。
何处凭栏人擪笛,句起新愁。hé chù píng lán rén yè dí,jù qǐ xīn chóu。
萧瑟况经秋。xiāo sè kuàng jīng qiū。
霜满枝头。shuāng mǎn zhī tóu。
年华奈与水同流。nián huá nài yǔ shuǐ tóng liú。
明月易残花易谢,何计能留。míng yuè yì cán huā yì xiè,hé jì néng liú。

高阳台·芝姊去后,忽忽不乐,谱此寄之。

曹景芝

小阁灯明,琐窗人去,眼前事事凄清。xiǎo gé dēng míng,suǒ chuāng rén qù,yǎn qián shì shì qī qīng。
曾记前宵,联床细诉离情。céng jì qián xiāo,lián chuáng xì sù lí qíng。
那堪吟到伤心句。nà kān yín dào shāng xīn jù。
泪模糊、惨绝临行。lèi mó hú cǎn jué lín xíng。
料如今,冷雨酸风,两地愁生。liào rú jīn,lěng yǔ suān fēng,liǎng dì chóu shēng。
沉沉玉漏更深矣,听凄声何处,云雁哀鸣。chén chén yù lòu gèng shēn yǐ,tīng qī shēng hé chù,yún yàn āi míng。
欲讳情痴,人前强忍啼声。yù huì qíng chī,rén qián qiáng rěn tí shēng。
明知憔悴原同调,转愁伊、比我飘零。míng zhī qiáo cuì yuán tóng diào,zhuǎn chóu yī bǐ wǒ piāo líng。
劝知心,努力加餐,好记丁宁。quàn zhī xīn,nǔ lì jiā cān,hǎo jì dīng níng。

苏幕遮·忆素芝姊

曹景芝

为多情,双眉蹙。wèi duō qíng,shuāng méi cù。
记得当时、有个人如玉。jì dé dāng shí yǒu gè rén rú yù。
同倚小栏干一曲。tóng yǐ xiǎo lán gàn yī qū。
对月联吟,还把新诗续。duì yuè lián yín,hái bǎ xīn shī xù。
到而今,愁万斛,无限酸心、独背人前哭。dào ér jīn,chóu wàn hú,wú xiàn suān xīn dú bèi rén qián kū。
不道清才多命薄。bù dào qīng cái duō mìng báo。
如此年华,撇我缘何速。rú cǐ nián huá,piē wǒ yuán hé sù。

忆旧游·春草

曹景芝

看香痕零乱,翠色轻遮。kàn xiāng hén líng luàn,cuì sè qīng zhē。
烟雾蒙蒙。yān wù méng méng。
六曲阑干侧,剩蘼芜一剪,软衬残红。liù qū lán gàn cè,shèng mí wú yī jiǎn,ruǎn chèn cán hóng。
蝴蝶翩翩飞过,犹自恋蒙茸。hú dié piān piān fēi guò,yóu zì liàn méng rōng。
更绿满阶前,清清冷冷,恨煞西风。gèng lǜ mǎn jiē qián,qīng qīng lěng lěng,hèn shā xī fēng。
芳踪。fāng zōng。
渺何处,恁多少凄迷,寻到墙东。miǎo hé chù,nèn duō shǎo qī mí,xún dào qiáng dōng。
不见伶仃影,只苔纹几点,浅印弓弓。bù jiàn líng dīng yǐng,zhǐ tái wén jǐ diǎn,qiǎn yìn gōng gōng。
生怕个侬遗迹,又被土花封。shēng pà gè nóng yí jì,yòu bèi tǔ huā fēng。
正触景伤心,飞英似雪埋一重。zhèng chù jǐng shāng xīn,fēi yīng shì xuě mái yī zhòng。

卜算子

曹景芝

明月照纱窗,可似当时景。míng yuè zhào shā chuāng,kě shì dāng shí jǐng。
几度思量欲见君,没处寻君影。jǐ dù sī liàng yù jiàn jūn,méi chù xún jūn yǐng。
独坐更无聊,掩上菱花镜。dú zuò gèng wú liáo,yǎn shàng líng huā jìng。
只为思君不见君,添我恹恹病。zhǐ wèi sī jūn bù jiàn jūn,tiān wǒ yān yān bìng。

蝶恋花

曹景芝

谢了玉梅花一树。xiè le yù méi huā yī shù。
犹有馀香,悄向帘栊度。yóu yǒu yú xiāng,qiāo xiàng lián lóng dù。
明月不谙离别苦。míng yuè bù ān lí bié kǔ。
清光偏照飞英处。qīng guāng piān zhào fēi yīng chù。
心上愁丝萦万缕。xīn shàng chóu sī yíng wàn lǚ。
未觉春来,怎负春光去。wèi jué chūn lái,zěn fù chūn guāng qù。
窗外几声啼杜宇。chuāng wài jǐ shēng tí dù yǔ。
惊残好梦浑无据。jīng cán hǎo mèng hún wú jù。

菩萨蛮

曹景芝

东风摇曳金铃索。dōng fēng yáo yè jīn líng suǒ。
海棠小折猩红萼。hǎi táng xiǎo zhé xīng hóng è。
帘外雨如丝。lián wài yǔ rú sī。
新寒燕子知。xīn hán yàn zi zhī。
落梅庭院悄。luò méi tíng yuàn qiāo。
又是黄昏了。yòu shì huáng hūn le。
无计遣春愁,熏香倚一篝。wú jì qiǎn chūn chóu,xūn xiāng yǐ yī gōu。
1912