古诗词

苏学士南海笠屐图

陈肇兴

乌台诗案从空起,抉摘瑕疵到鱼豕。wū tái shī àn cóng kōng qǐ,jué zhāi xiá cī dào yú shǐ。
阴霾白日昏蔽天,从此诗人无完理。yīn mái bái rì hūn bì tiān,cóng cǐ shī rén wú wán lǐ。
东坡先生诗中豪,挥毫烟云动盈纸。dōng pō xiān shēng shī zhōng háo,huī háo yān yún dòng yíng zhǐ。
一官潦倒落南荒,贬谪连年濒九死。yī guān lǎo dào luò nán huāng,biǎn zhé lián nián bīn jiǔ sǐ。
自署识字耕田人,老向荒郊亲耒耜。zì shǔ shí zì gēng tián rén,lǎo xiàng huāng jiāo qīn lěi sì。
置酒桄榔椰叶山,舣舟蜑户龙冈水。zhì jiǔ guāng láng yē yè shān,yǐ zhōu dàn hù lóng gāng shuǐ。
白须红带意态闲,藤帽棕鞋标格美。bái xū hóng dài yì tài xián,téng mào zōng xié biāo gé měi。
至今相距七百年,生气隆隆图画里。zhì jīn xiāng jù qī bǎi nián,shēng qì lóng lóng tú huà lǐ。
头戴圆笠双蜡屐,依旧春风归杖履。tóu dài yuán lì shuāng là jī,yī jiù chūn fēng guī zhàng lǚ。
想见掀髯吟啸时,万顷波涛生笔底。xiǎng jiàn xiān rán yín xiào shí,wàn qǐng bō tāo shēng bǐ dǐ。
江山有幸留才人,云海何妨老居士。jiāng shān yǒu xìng liú cái rén,yún hǎi hé fáng lǎo jū shì。
足迹到处烟瘴开,肯把山林溷纨绮。zú jì dào chù yān zhàng kāi,kěn bǎ shān lín hùn wán qǐ。
不然我笠彼乘车,他日相逢岂其是。bù rán wǒ lì bǐ chéng chē,tā rì xiāng féng qǐ qí shì。
否则奇癖同阮孚,一生当著几两耳。fǒu zé qí pǐ tóng ruǎn fú,yī shēng dāng zhù jǐ liǎng ěr。
不知先生信天翁,当行则行止则止。bù zhī xiān shēng xìn tiān wēng,dāng xíng zé xíng zhǐ zé zhǐ。
但教饱和渊明诗,讵料老折东山齿。dàn jiào bǎo hé yuān míng shī,jù liào lǎo zhé dōng shān chǐ。
十年踪迹混樵渔,一心梦寐依朝宁。shí nián zōng jì hùn qiáo yú,yī xīn mèng mèi yī cháo níng。
蜉蝣天地寄此身,何者鱼虾何鹿豕。fú yóu tiān dì jì cǐ shēn,hé zhě yú xiā hé lù shǐ。
白鹤峰前煮凤芽,青衣道上烧婪尾。bái hè fēng qián zhǔ fèng yá,qīng yī dào shàng shāo lán wěi。
后来好事强描摹,遂把风流付才子。hòu lái hǎo shì qiáng miáo mó,suì bǎ fēng liú fù cái zi。
我今披图拜道容,一瓣名香敬在此。wǒ jīn pī tú bài dào róng,yī bàn míng xiāng jìng zài cǐ。
千秋仰止峨眉山,海阔天空万馀里。qiān qiū yǎng zhǐ é méi shān,hǎi kuò tiān kōng wàn yú lǐ。

陈肇兴

陈肇兴,字伯康,号陶村。台湾府彰化县治(今彰化市)人。咸丰三年(1853)入庠邑,补廪膳生。从鹿港拔贡廖春波读书于彰化白沙书院,学习四始六义及唐宋明清诗,表现极为突出。和蔡德芳、曾惟精、廖景瀛合称「白沙书院四杰」。咸丰九年(1859)中举,曾建古香楼作为书房及居处,以读书歌咏自娱。同治元年(1862)戴潮春起事,陈肇兴拒绝戴氏之拉拢,遂遁入武西堡(今南投县集集)之牛牯岭山中。是年七月谋刺戴氏不成,几度濒于险境。闰八月避入集集山中,虽身在军旅,夜晚得閒时,往往秉烛赋诗,追悼阵亡战士,详录戴案经过,题为《咄咄吟》,乃台湾重要的历史文献。同治三年(1864)事平,陈肇兴返回乡里,设帐授学,门生有杨馨兰、杨春华、吴德功、许尚贤等,多为俊才之士。著有《陶村诗稿》六卷,并《咄咄吟》二卷合刊。  陈肇兴的《陶村诗稿》写至戴案结束止,由此作可见清代中叶崛起的台湾士子,思想取向与价值判断。不仅有个人心灵世界及理想抱负的抒写,诗作的关怀重心亦往往与生民百姓密切相关。在形式上,陈氏习惯以长篇歌行来抒怀、言志,诗作风格雄健豪迈。门人吴德功在《陶村诗稿》序文中谓,肇兴之诗胎息于杜甫,可视为清中叶台湾文坛之「诗史」。《陶村诗稿》最早由门人林宗衡等校刊,光绪四年(1878)夏季初刻,乙未之役,版毁于兵燹。后彰化人杨珠浦在大正元年(1912)得抄本于书肆,遂于昭和二年(1937)重刊。民国五十一年(1962)台湾文献丛刊本据杨抄本排印;1971年郑喜夫以连横所藏原刊本为底本〖编者按:据连横《台湾诗荟》创刊号〈遗集待刊预告〉云:「彰化陈伯康孝廉著有《陶村诗稿》八卷,版久毁失,印本亦亡。全台仅存二部,一在余处,一为云林黄君丕承所藏。」〗,另以杨氏本、文丛本合校,是为郑校本。1992年龙文出版社据杨珠浦本重印,而将郑氏校本标注于眉批以供参考,编为「台湾先贤诗文集汇刊」第一集第四册。以下作品以杨珠浦版本(以下简称「杨本」)为底本,郑校本(以下简称「郑本」、「郑注」)为辅,进行编校。(施懿琳撰) 陈肇兴的作品>>

猜您喜欢

登镇海楼

陈肇兴

危楼岌嶪接三台,此日登临倦眼开。wēi lóu jí yè jiē sān tái,cǐ rì dēng lín juàn yǎn kāi。
山势欲随双塔去,潮声如控万峰来。shān shì yù suí shuāng tǎ qù,cháo shēng rú kòng wàn fēng lái。
屠龙旧业馀衰草,跃马当年剩故台。tú lóng jiù yè yú shuāi cǎo,yuè mǎ dāng nián shèng gù tái。
满目兴亡增感慨,振衣千仞少人陪。mǎn mù xīng wáng zēng gǎn kǎi,zhèn yī qiān rèn shǎo rén péi。

第一楼观榜

陈肇兴

买棹初从福地游,桂花香满越山秋。mǎi zhào chū cóng fú dì yóu,guì huā xiāng mǎn yuè shān qiū。
文章远溯千馀岁,姓氏高悬第一楼。wén zhāng yuǎn sù qiān yú suì,xìng shì gāo xuán dì yī lóu。
同榜人夸从古少,题名我爱得朋稠。tóng bǎng rén kuā cóng gǔ shǎo,tí míng wǒ ài dé péng chóu。
鲤庭回首黄泉隔,欲写泥金暗泪流。lǐ tíng huí shǒu huáng quán gé,yù xiě ní jīn àn lèi liú。

涌泉寺

陈肇兴

崱屴峰前万木黄,白云沧海两茫茫。zè lì fēng qián wàn mù huáng,bái yún cāng hǎi liǎng máng máng。
千年伏虎留孤寺,一脉来龙认故乡。qiān nián fú hǔ liú gū sì,yī mài lái lóng rèn gù xiāng。
饭鼓斋钟醒客梦,松声潭影绕禅房。fàn gǔ zhāi zhōng xǐng kè mèng,sōng shēng tán yǐng rào chán fáng。
登高眺望多佳趣,石刻挲摩到夕阳。dēng gāo tiào wàng duō jiā qù,shí kè sā mó dào xī yáng。

涌泉寺

陈肇兴

绝壁崔嵬剑削成,扪萝直上旅魂惊。jué bì cuī wéi jiàn xuē chéng,mén luó zhí shàng lǚ hún jīng。
岚光倒映双江净,暑气全收六月晴。lán guāng dào yìng shuāng jiāng jìng,shǔ qì quán shōu liù yuè qíng。
槛外岛藏骑象国,望中烟起铃龙城。kǎn wài dǎo cáng qí xiàng guó,wàng zhōng yān qǐ líng lóng chéng。
紫阳墨迹今犹在,千古谁人续旧铭。zǐ yáng mò jì jīn yóu zài,qiān gǔ shuí rén xù jiù míng。

九日同诸友乌石山登高,用十研老人韵二首

陈肇兴

他乡九日共探幽,塔影岚光一望收。tā xiāng jiǔ rì gòng tàn yōu,tǎ yǐng lán guāng yī wàng shōu。
树色遥连烟市瞑,雁声高叫海门秋。shù sè yáo lián yān shì míng,yàn shēng gāo jiào hǎi mén qiū。
芙蓉四面摽仙掌,霹雳千年护石头。fú róng sì miàn biāo xiān zhǎng,pī lì qiān nián hù shí tóu。
吊古不须怀薛老,残碑断碣满山邱。diào gǔ bù xū huái xuē lǎo,cán bēi duàn jié mǎn shān qiū。

九日同诸友乌石山登高,用十研老人韵二首

陈肇兴

为耽幽胜步徐徐,步步回头胜有馀。wèi dān yōu shèng bù xú xú,bù bù huí tóu shèng yǒu yú。
剔遍悬崖摹石刻,搜残古刹下篮舆。tī biàn xuán yá mó shí kè,sōu cán gǔ shā xià lán yú。
丹萸白菊添幽契,碧藓苍苔见断书。dān yú bái jú tiān yōu qì,bì xiǎn cāng tái jiàn duàn shū。
拟向山僧乞半榻,他年长伴远公居。nǐ xiàng shān sēng qǐ bàn tà,tā nián zhǎng bàn yuǎn gōng jū。

李忠定公墓

陈肇兴

曾从青史仰经纶,才识忠贞两绝伦。céng cóng qīng shǐ yǎng jīng lún,cái shí zhōng zhēn liǎng jué lún。
十事果能回主眷,两宫何至陷胡尘。shí shì guǒ néng huí zhǔ juàn,liǎng gōng hé zhì xiàn hú chén。
金鱼玉带承先帝,神臂长弓走敌人。jīn yú yù dài chéng xiān dì,shén bì zhǎng gōng zǒu dí rén。
底事满朝容不得,暮年流滞瘴江滨。dǐ shì mǎn cháo róng bù dé,mù nián liú zhì zhàng jiāng bīn。

李忠定公墓

陈肇兴

放逐单州又万州,三山垂老竟勾留。fàng zhú dān zhōu yòu wàn zhōu,sān shān chuí lǎo jìng gōu liú。
万言不用书犹上,一赦难邀国可忧。wàn yán bù yòng shū yóu shàng,yī shè nán yāo guó kě yōu。
北使闻名还起敬,南朝搆陷反成仇。běi shǐ wén míng hái qǐ jìng,nán cháo gòu xiàn fǎn chéng chóu。
可怜坐失中兴策,千载魂空绕汴流。kě lián zuò shī zhōng xīng cè,qiān zài hún kōng rào biàn liú。

李忠定公墓

陈肇兴

十年提举洞霄宫,帝座虽遥梦寐通。shí nián tí jǔ dòng xiāo gōng,dì zuò suī yáo mèng mèi tōng。
去国惟闻争许翰,当时原不识陈东。qù guó wéi wén zhēng xǔ hàn,dāng shí yuán bù shí chén dōng。
两河形势烽烟外,万里江山指掌中。liǎng hé xíng shì fēng yān wài,wàn lǐ jiāng shān zhǐ zhǎng zhōng。
如此乾坤甘一掷,伤心苟活是高宗。rú cǐ qián kūn gān yī zhì,shāng xīn gǒu huó shì gāo zōng。

李忠定公墓

陈肇兴

一身去住系苍生,南北同心仰大名。yī shēn qù zhù xì cāng shēng,nán běi tóng xīn yǎng dà míng。
宗、岳有谋偏不用,汪、黄和议究无成。zōng yuè yǒu móu piān bù yòng,wāng huáng hé yì jiū wú chéng。
空闻播越思航海,不见艰虞忆汴京。kōng wén bō yuè sī háng hǎi,bù jiàn jiān yú yì biàn jīng。
今日墓前桐口水,奔流犹作怒潮声。jīn rì mù qián tóng kǒu shuǐ,bēn liú yóu zuò nù cháo shēng。

红菊

陈肇兴

千红万紫尽凋残,秀色东篱绝可餐。qiān hóng wàn zǐ jǐn diāo cán,xiù sè dōng lí jué kě cān。
似为秋容多冷淡,故标秾艳傲严寒。shì wèi qiū róng duō lěng dàn,gù biāo nóng yàn ào yán hán。
妆成西子娇无力,泪洒明妃湿不干。zhuāng chéng xī zi jiāo wú lì,lèi sǎ míng fēi shī bù gàn。
最好纷纷红叶落,晚枫相映一林丹。zuì hǎo fēn fēn hóng yè luò,wǎn fēng xiāng yìng yī lín dān。

红菊

陈肇兴

小阳庭院小篱东,一色斓斑映晚枫。xiǎo yáng tíng yuàn xiǎo lí dōng,yī sè lán bān yìng wǎn fēng。
但保红颜全晚节,何曾薄命怨西风。dàn bǎo hóng yán quán wǎn jié,hé céng báo mìng yuàn xī fēng。
三秋换骨丹砂冷,万卉回头粉黛空。sān qiū huàn gǔ dān shā lěng,wàn huì huí tóu fěn dài kōng。
底事天心怜隐逸,与他富贵殿群红?dǐ shì tiān xīn lián yǐn yì,yǔ tā fù guì diàn qún hóng?

红菊

陈肇兴

别有朱英异国夸,芳名珍重谱桃花。bié yǒu zhū yīng yì guó kuā,fāng míng zhēn zhòng pǔ táo huā。
明明着雨胭脂湿,淡淡凝霜血点加。míng míng zhe yǔ yān zhī shī,dàn dàn níng shuāng xuè diǎn jiā。
老去陶公频中酒,年来屈子亦餐霞。lǎo qù táo gōng pín zhōng jiǔ,nián lái qū zi yì cān xiá。
故园九日多吟趣,好并丹萸插鬓斜。gù yuán jiǔ rì duō yín qù,hǎo bìng dān yú chā bìn xié。

红菊

陈肇兴

独抱丹心老更坚,重阳开到十分妍。dú bào dān xīn lǎo gèng jiān,zhòng yáng kāi dào shí fēn yán。
浓拖残照娇秋日,远映明霞媚晚天。nóng tuō cán zhào jiāo qiū rì,yuǎn yìng míng xiá mèi wǎn tiān。
消瘦容光如静女,蹒跚醉态似狂仙。xiāo shòu róng guāng rú jìng nǚ,pán shān zuì tài shì kuáng xiān。
几回为汝拈彤管,赋就安阳紫菊篇。jǐ huí wèi rǔ niān tóng guǎn,fù jiù ān yáng zǐ jú piān。

白菊

陈肇兴

似嫌秾艳不宜秋,洗尽铅华一色幽。shì xián nóng yàn bù yí qiū,xǐ jǐn qiān huá yī sè yōu。
露滴半阶无处觅,风来三径有香流。lù dī bàn jiē wú chù mì,fēng lái sān jìng yǒu xiāng liú。
当筵合配银为斝,插帽惊看雪满头。dāng yán hé pèi yín wèi jiǎ,chā mào jīng kàn xuě mǎn tóu。
白发他乡还对汝,重阳无限故园愁。bái fā tā xiāng hái duì rǔ,zhòng yáng wú xiàn gù yuán chóu。