古诗词

哭房师潘瑶圃夫子

陈肇兴

婆娑洋外云蒙蒙,海水流血千里红。pó suō yáng wài yún méng méng,hǎi shuǐ liú xuè qiān lǐ hóng。
朝廷频年拜骠骑,戈船百道趋瀛东。cháo tíng pín nián bài biāo qí,gē chuán bǎi dào qū yíng dōng。
先生落落人中杰,栽花满县肝肠热。xiān shēng luò luò rén zhōng jié,zāi huā mǎn xiàn gān cháng rè。
捧檄偶参鹳鹅军,请缨直到鲲鹏穴。pěng xí ǒu cān guàn é jūn,qǐng yīng zhí dào kūn péng xué。
毒雾飞鸢瘴疠侵,风涛出没几呻吟。dú wù fēi yuān zhàng lì qīn,fēng tāo chū méi jǐ shēn yín。
文渊触热军多死,冯异移营病转深。wén yuān chù rè jūn duō sǐ,féng yì yí yíng bìng zhuǎn shēn。
骑鲸一去风悽恻,满军旌旆黯无色。qí jīng yī qù fēng qī cè,mǎn jūn jīng pèi àn wú sè。
公已天上作神仙,我尚山中拾橡栗。gōng yǐ tiān shàng zuò shén xiān,wǒ shàng shān zhōng shí xiàng lì。
生未迎谒死不知,九州豺虎纷猖披。shēng wèi yíng yè sǐ bù zhī,jiǔ zhōu chái hǔ fēn chāng pī。
昨日故人一书至,闻讣已在黄花时。zuó rì gù rén yī shū zhì,wén fù yǐ zài huáng huā shí。
侧身西望再拜哭,感恩何止歌鸣鹿。cè shēn xī wàng zài bài kū,gǎn ēn hé zhǐ gē míng lù。
伤心独照戴盆冤,易箦犹闻讯空谷。shāng xīn dú zhào dài pén yuān,yì zé yóu wén xùn kōng gǔ。
忆昔妖童赴会初,杞人忧天曾上书。yì xī yāo tóng fù huì chū,qǐ rén yōu tiān céng shàng shū。
妄意夷甫识石勒,谁知张角结封谞。wàng yì yí fǔ shí shí lēi,shuí zhī zhāng jiǎo jié fēng xū。
一朝环海烟尘起,意外风波来万里。yī cháo huán hǎi yān chén qǐ,yì wài fēng bō lái wàn lǐ。
无瑕白璧染成缁,谁信此中有君子。wú xiá bái bì rǎn chéng zī,shuí xìn cǐ zhōng yǒu jūn zi。
先生得信惊且疑,逢人到处询项斯。xiān shēng dé xìn jīng qiě yí,féng rén dào chù xún xiàng sī。
两年薏苡消无影,一纸瑶函告有司。liǎng nián yì yǐ xiāo wú yǐng,yī zhǐ yáo hán gào yǒu sī。
自从丧乱苦兵革,幼安曜卿坐不得。zì cóng sàng luàn kǔ bīng gé,yòu ān yào qīng zuò bù dé。
破产频求博浪锥,飞书屡进绕朝策。pò chǎn pín qiú bó làng zhuī,fēi shū lǚ jìn rào cháo cè。
肉食无谋藿食愁,陈兵还为赋同仇。ròu shí wú móu huò shí chóu,chén bīng hái wèi fù tóng chóu。
手书露布告乡里,不灭黄巾誓不休。shǒu shū lù bù gào xiāng lǐ,bù miè huáng jīn shì bù xiū。
裹疮吮血几征战,臂上长弓腰间箭。guǒ chuāng shǔn xuè jǐ zhēng zhàn,bì shàng zhǎng gōng yāo jiān jiàn。
也知小丑终成擒,争奈先生长不见。yě zhī xiǎo chǒu zhōng chéng qín,zhēng nài xiān shēng zhǎng bù jiàn。
伏波横海又登坛,幕府回头泪不干;fú bō héng hǎi yòu dēng tán,mù fǔ huí tóu lèi bù gàn;
满堂宾客如龙虎,尚恨军中少一韩。mǎn táng bīn kè rú lóng hǔ,shàng hèn jūn zhōng shǎo yī hán。
况我生平感恩谊,出师未遂封侯志;kuàng wǒ shēng píng gǎn ēn yì,chū shī wèi suì fēng hóu zhì;
但识师恩同国恩,敢论有位与无位。dàn shí shī ēn tóng guó ēn,gǎn lùn yǒu wèi yǔ wú wèi。
人生大节君师亲,高堂矧有洗夫人。rén shēng dà jié jūn shī qīn,gāo táng shěn yǒu xǐ fū rén。
温峤绝裾终是孝,班超投笔宁为身。wēn jiào jué jū zhōng shì xiào,bān chāo tóu bǐ níng wèi shēn。
前朝杀贼深山里,知公九原闻必喜;qián cháo shā zéi shēn shān lǐ,zhī gōng jiǔ yuán wén bì xǐ;
今日焚巢浊水滨,知公九原恨无垠。jīn rì fén cháo zhuó shuǐ bīn,zhī gōng jiǔ yuán hèn wú yín。
一喜一乐缘何切,只为千秋重名节;yī xǐ yī lè yuán hé qiè,zhǐ wèi qiān qiū zhòng míng jié;
共夸桃李盛门墙,不使豺狼留窟穴。gòng kuā táo lǐ shèng mén qiáng,bù shǐ chái láng liú kū xué。
地角天涯道路长,可怜丹旐尚他乡;dì jiǎo tiān yá dào lù zhǎng,kě lián dān zhào shàng tā xiāng;
一棺寂寞荒祠外,只有门生吊夕阳。yī guān jì mò huāng cí wài,zhǐ yǒu mén shēng diào xī yáng。

陈肇兴

陈肇兴,字伯康,号陶村。台湾府彰化县治(今彰化市)人。咸丰三年(1853)入庠邑,补廪膳生。从鹿港拔贡廖春波读书于彰化白沙书院,学习四始六义及唐宋明清诗,表现极为突出。和蔡德芳、曾惟精、廖景瀛合称「白沙书院四杰」。咸丰九年(1859)中举,曾建古香楼作为书房及居处,以读书歌咏自娱。同治元年(1862)戴潮春起事,陈肇兴拒绝戴氏之拉拢,遂遁入武西堡(今南投县集集)之牛牯岭山中。是年七月谋刺戴氏不成,几度濒于险境。闰八月避入集集山中,虽身在军旅,夜晚得閒时,往往秉烛赋诗,追悼阵亡战士,详录戴案经过,题为《咄咄吟》,乃台湾重要的历史文献。同治三年(1864)事平,陈肇兴返回乡里,设帐授学,门生有杨馨兰、杨春华、吴德功、许尚贤等,多为俊才之士。著有《陶村诗稿》六卷,并《咄咄吟》二卷合刊。  陈肇兴的《陶村诗稿》写至戴案结束止,由此作可见清代中叶崛起的台湾士子,思想取向与价值判断。不仅有个人心灵世界及理想抱负的抒写,诗作的关怀重心亦往往与生民百姓密切相关。在形式上,陈氏习惯以长篇歌行来抒怀、言志,诗作风格雄健豪迈。门人吴德功在《陶村诗稿》序文中谓,肇兴之诗胎息于杜甫,可视为清中叶台湾文坛之「诗史」。《陶村诗稿》最早由门人林宗衡等校刊,光绪四年(1878)夏季初刻,乙未之役,版毁于兵燹。后彰化人杨珠浦在大正元年(1912)得抄本于书肆,遂于昭和二年(1937)重刊。民国五十一年(1962)台湾文献丛刊本据杨抄本排印;1971年郑喜夫以连横所藏原刊本为底本〖编者按:据连横《台湾诗荟》创刊号〈遗集待刊预告〉云:「彰化陈伯康孝廉著有《陶村诗稿》八卷,版久毁失,印本亦亡。全台仅存二部,一在余处,一为云林黄君丕承所藏。」〗,另以杨氏本、文丛本合校,是为郑校本。1992年龙文出版社据杨珠浦本重印,而将郑氏校本标注于眉批以供参考,编为「台湾先贤诗文集汇刊」第一集第四册。以下作品以杨珠浦版本(以下简称「杨本」)为底本,郑校本(以下简称「郑本」、「郑注」)为辅,进行编校。(施懿琳撰) 陈肇兴的作品>>

猜您喜欢

槟榔

陈肇兴

蒲衣剑佩绿纷披,直干亭亭出短篱。pú yī jiàn pèi lǜ fēn pī,zhí gàn tíng tíng chū duǎn lí。
拔地数弓才展叶,擎天一柱不分枝。bá dì shù gōng cái zhǎn yè,qíng tiān yī zhù bù fēn zhī。
虚心似竹还多节,瘦骨如棕却少丝。xū xīn shì zhú hái duō jié,shòu gǔ rú zōng què shǎo sī。
日暮蛮儿竞猱采,山风吹下子离离。rì mù mán ér jìng náo cǎi,shān fēng chuī xià zi lí lí。

送韦镜秋归赤嵌

陈肇兴

昔年花萼羡连枝,今在磺溪见白眉。xī nián huā è xiàn lián zhī,jīn zài huáng xī jiàn bái méi。
谕蜀已驰司马檄,登楼还起仲宣思。yù shǔ yǐ chí sī mǎ xí,dēng lóu hái qǐ zhòng xuān sī。
恨无宝剑贻良友,只有清樽送故知。hèn wú bǎo jiàn yí liáng yǒu,zhǐ yǒu qīng zūn sòng gù zhī。
明日刺桐花下路,海天无限暮云垂。míng rì cì tóng huā xià lù,hǎi tiān wú xiàn mù yún chuí。

董济亭夫子寿言

陈肇兴

天妃此日降仙家,又见先生福履加。tiān fēi cǐ rì jiàng xiān jiā,yòu jiàn xiān shēng fú lǚ jiā。
论齿初扶灵寿杖,称觞恰趁吉祥花。lùn chǐ chū fú líng shòu zhàng,chēng shāng qià chèn jí xiáng huā。
郎君彩服围朱履,弟子笙歌拥绛纱。láng jūn cǎi fú wéi zhū lǚ,dì zi shēng gē yōng jiàng shā。
最爱春光三月好,满门桃李烂明霞。zuì ài chūn guāng sān yuè hǎo,mǎn mén táo lǐ làn míng xiá。

董济亭夫子寿言

陈肇兴

追随回首十年强,旧雨春风梦寐长。zhuī suí huí shǒu shí nián qiáng,jiù yǔ chūn fēng mèng mèi zhǎng。
视我犹儿兼教养,报公有日只文章。shì wǒ yóu ér jiān jiào yǎng,bào gōng yǒu rì zhǐ wén zhāng。
恩深转觉酬难遂,望重终惭学渐荒。ēn shēn zhuǎn jué chóu nán suì,wàng zhòng zhōng cán xué jiàn huāng。
今日尼山传胜会,介眉愿进紫霞觞。jīn rì ní shān chuán shèng huì,jiè méi yuàn jìn zǐ xiá shāng。

路旁见村女口占

陈肇兴

溪边有女浣新纱,一笑相逢语不哗。xī biān yǒu nǚ huàn xīn shā,yī xiào xiāng féng yǔ bù huā。
蓬鬓乱涂龙舌草,竹钗横插马蹄花。péng bìn luàn tú lóng shé cǎo,zhú chāi héng chā mǎ tí huā。
使君有妇原无羡,夫婿多情各自夸。shǐ jūn yǒu fù yuán wú xiàn,fū xù duō qíng gè zì kuā。
到老不知离别苦,怜渠何幸嫁农家。dào lǎo bù zhī lí bié kǔ,lián qú hé xìng jià nóng jiā。

播种

陈肇兴

谁将粳秫糁东皋,乘屋才闲播谷劳。shuí jiāng jīng shú sǎn dōng gāo,chéng wū cái xián bō gǔ láo。
双手抛来天雨粟,一犁翻起地生毛。shuāng shǒu pāo lái tiān yǔ sù,yī lí fān qǐ dì shēng máo。
寒消稻陇呈春色,暖入油粇动土膏。hán xiāo dào lǒng chéng chūn sè,nuǎn rù yóu kāng dòng tǔ gāo。
为报耕耘从此始,乘时莫惮辟蓬蒿。wèi bào gēng yún cóng cǐ shǐ,chéng shí mò dàn pì péng hāo。

分秧

陈肇兴

春前春后雨初晴,十里风吹叱犊声。chūn qián chūn hòu yǔ chū qíng,shí lǐ fēng chuī chì dú shēng。
不待鸣鸠终日唤,已看秧马带泥行。bù dài míng jiū zhōng rì huàn,yǐ kàn yāng mǎ dài ní xíng。
连畴蔗叶笼烟碧,隔岸桐花映水明。lián chóu zhè yè lóng yān bì,gé àn tóng huā yìng shuǐ míng。
记得当年贤令尹,乐耕门外劝春耕。jì dé dāng nián xián lìng yǐn,lè gēng mén wài quàn chūn gēng。

端阳

陈肇兴

寂寞山斋一事无,偶逢佳节倍清娱。jì mò shān zhāi yī shì wú,ǒu féng jiā jié bèi qīng yú。
榴花照眼霞千树,葛叶延龄酒百壶。liú huā zhào yǎn xiá qiān shù,gé yè yán líng jiǔ bǎi hú。
放学儿童分纸扇,求书村女送桃符。fàng xué ér tóng fēn zhǐ shàn,qiú shū cūn nǚ sòng táo fú。
离骚读罢天难问,肠断怀沙屈大夫。lí sāo dú bà tiān nán wèn,cháng duàn huái shā qū dà fū。

端阳

陈肇兴

几家桃李荐新鲜,艾叶榕枝处处悬。jǐ jiā táo lǐ jiàn xīn xiān,ài yè róng zhī chù chù xuán。
黄茧裹绵装小虎,青蒲粘粽掇鸣蝉。huáng jiǎn guǒ mián zhuāng xiǎo hǔ,qīng pú zhān zòng duō míng chán。
山翁趁午锄灵叶,野客题诗擘彩笺。shān wēng chèn wǔ chú líng yè,yě kè tí shī bāi cǎi jiān。
记得水仙宫畔里,龙船花外放龙船。jì dé shuǐ xiān gōng pàn lǐ,lóng chuán huā wài fàng lóng chuán。

耕田

陈肇兴

一番烟雨入新秧,翠毯平铺万垄长。yī fān yān yǔ rù xīn yāng,cuì tǎn píng pù wàn lǒng zhǎng。
梅子黄时春草长,刺花白后野人忙。méi zi huáng shí chūn cǎo zhǎng,cì huā bái hòu yě rén máng。
扶苗几度锄非种,疾恶伊谁得不稂。fú miáo jǐ dù chú fēi zhǒng,jí è yī shuí dé bù láng。
我笑望风迎大吏,何如植杖跪田旁。wǒ xiào wàng fēng yíng dà lì,hé rú zhí zhàng guì tián páng。

穫稻

陈肇兴

骄阳似火稼如云,随穫随耕力最烦。jiāo yáng shì huǒ jià rú yún,suí huò suí gēng lì zuì fán。
荷担人归黄檨圃,催租客到绿槐村。hé dān rén guī huáng shē pǔ,cuī zū kè dào lǜ huái cūn。
耞声远逐蝉声乱,镰影遥连犊影昏。jiā shēng yuǎn zhú chán shēng luàn,lián yǐng yáo lián dú yǐng hūn。
自是瀛壖多乐土,畬田火米不须论。zì shì yíng ruán duō lè tǔ,shē tián huǒ mǐ bù xū lùn。

秋田四咏播种

陈肇兴

纳稼才完便粪田,农家六月少闲天。nà jià cái wán biàn fèn tián,nóng jiā liù yuè shǎo xián tiān。
西畴乍见生孙稻,南浦还浇种子泉。xī chóu zhà jiàn shēng sūn dào,nán pǔ hái jiāo zhǒng zi quán。
浥露香秧争出水,迎秋翠毯半含烟。yì lù xiāng yāng zhēng chū shuǐ,yíng qiū cuì tǎn bàn hán yān。
何须竞说占城谷,早晚三杯各有年。hé xū jìng shuō zhàn chéng gǔ,zǎo wǎn sān bēi gè yǒu nián。

秋田四咏播种

陈肇兴

不待鸣鸠唤插禾,秋天到处有秧歌。bù dài míng jiū huàn chā hé,qiū tiān dào chù yǒu yāng gē。
田如画罫纵横直,人比承蜩伛偻多。tián rú huà guà zòng héng zhí,rén bǐ chéng tiáo yǔ lóu duō。
万束青分龟壳笠,千畦绿刺鸭头波。wàn shù qīng fēn guī ké lì,qiān qí lǜ cì yā tóu bō。
耕耘自较三春迫,雨夕风晨为筑坡。gēng yún zì jiào sān chūn pò,yǔ xī fēng chén wèi zhù pō。

秋田四咏播种

陈肇兴

绿遍郊原白满溪,趣耘又到柳阴西。lǜ biàn jiāo yuán bái mǎn xī,qù yún yòu dào liǔ yīn xī。
凉风拂地惊秋耨,赤日行天病夏畦。liáng fēng fú dì jīng qiū nòu,chì rì xíng tiān bìng xià qí。
稻过蝉鸣将吐颖,人如蛙跳不离泥。dào guò chán míng jiāng tǔ yǐng,rén rú wā tiào bù lí ní。
伊谁为赋田头鼓,我比欧阳望更迷。yī shuí wèi fù tián tóu gǔ,wǒ bǐ ōu yáng wàng gèng mí。

秋田四咏播种

陈肇兴

黄云重叠亩西东,一岁还逢两稔丰。huáng yún zhòng dié mǔ xī dōng,yī suì hái féng liǎng rěn fēng。
万斛稻粱如阜立,数声耞拂近年终。wàn hú dào liáng rú fù lì,shù shēng jiā fú jìn nián zhōng。
鸡豚满地龙蛇蛰,杵臼通霄木叶空。jī tún mǎn dì lóng shé zhé,chǔ jiù tōng xiāo mù yè kōng。
从此赛神兼饮蜡,田家乐事正无穷。cóng cǐ sài shén jiān yǐn là,tián jiā lè shì zhèng wú qióng。