古诗词

哭房师潘瑶圃夫子

陈肇兴

婆娑洋外云蒙蒙,海水流血千里红。pó suō yáng wài yún méng méng,hǎi shuǐ liú xuè qiān lǐ hóng。
朝廷频年拜骠骑,戈船百道趋瀛东。cháo tíng pín nián bài biāo qí,gē chuán bǎi dào qū yíng dōng。
先生落落人中杰,栽花满县肝肠热。xiān shēng luò luò rén zhōng jié,zāi huā mǎn xiàn gān cháng rè。
捧檄偶参鹳鹅军,请缨直到鲲鹏穴。pěng xí ǒu cān guàn é jūn,qǐng yīng zhí dào kūn péng xué。
毒雾飞鸢瘴疠侵,风涛出没几呻吟。dú wù fēi yuān zhàng lì qīn,fēng tāo chū méi jǐ shēn yín。
文渊触热军多死,冯异移营病转深。wén yuān chù rè jūn duō sǐ,féng yì yí yíng bìng zhuǎn shēn。
骑鲸一去风悽恻,满军旌旆黯无色。qí jīng yī qù fēng qī cè,mǎn jūn jīng pèi àn wú sè。
公已天上作神仙,我尚山中拾橡栗。gōng yǐ tiān shàng zuò shén xiān,wǒ shàng shān zhōng shí xiàng lì。
生未迎谒死不知,九州豺虎纷猖披。shēng wèi yíng yè sǐ bù zhī,jiǔ zhōu chái hǔ fēn chāng pī。
昨日故人一书至,闻讣已在黄花时。zuó rì gù rén yī shū zhì,wén fù yǐ zài huáng huā shí。
侧身西望再拜哭,感恩何止歌鸣鹿。cè shēn xī wàng zài bài kū,gǎn ēn hé zhǐ gē míng lù。
伤心独照戴盆冤,易箦犹闻讯空谷。shāng xīn dú zhào dài pén yuān,yì zé yóu wén xùn kōng gǔ。
忆昔妖童赴会初,杞人忧天曾上书。yì xī yāo tóng fù huì chū,qǐ rén yōu tiān céng shàng shū。
妄意夷甫识石勒,谁知张角结封谞。wàng yì yí fǔ shí shí lēi,shuí zhī zhāng jiǎo jié fēng xū。
一朝环海烟尘起,意外风波来万里。yī cháo huán hǎi yān chén qǐ,yì wài fēng bō lái wàn lǐ。
无瑕白璧染成缁,谁信此中有君子。wú xiá bái bì rǎn chéng zī,shuí xìn cǐ zhōng yǒu jūn zi。
先生得信惊且疑,逢人到处询项斯。xiān shēng dé xìn jīng qiě yí,féng rén dào chù xún xiàng sī。
两年薏苡消无影,一纸瑶函告有司。liǎng nián yì yǐ xiāo wú yǐng,yī zhǐ yáo hán gào yǒu sī。
自从丧乱苦兵革,幼安曜卿坐不得。zì cóng sàng luàn kǔ bīng gé,yòu ān yào qīng zuò bù dé。
破产频求博浪锥,飞书屡进绕朝策。pò chǎn pín qiú bó làng zhuī,fēi shū lǚ jìn rào cháo cè。
肉食无谋藿食愁,陈兵还为赋同仇。ròu shí wú móu huò shí chóu,chén bīng hái wèi fù tóng chóu。
手书露布告乡里,不灭黄巾誓不休。shǒu shū lù bù gào xiāng lǐ,bù miè huáng jīn shì bù xiū。
裹疮吮血几征战,臂上长弓腰间箭。guǒ chuāng shǔn xuè jǐ zhēng zhàn,bì shàng zhǎng gōng yāo jiān jiàn。
也知小丑终成擒,争奈先生长不见。yě zhī xiǎo chǒu zhōng chéng qín,zhēng nài xiān shēng zhǎng bù jiàn。
伏波横海又登坛,幕府回头泪不干;fú bō héng hǎi yòu dēng tán,mù fǔ huí tóu lèi bù gàn;
满堂宾客如龙虎,尚恨军中少一韩。mǎn táng bīn kè rú lóng hǔ,shàng hèn jūn zhōng shǎo yī hán。
况我生平感恩谊,出师未遂封侯志;kuàng wǒ shēng píng gǎn ēn yì,chū shī wèi suì fēng hóu zhì;
但识师恩同国恩,敢论有位与无位。dàn shí shī ēn tóng guó ēn,gǎn lùn yǒu wèi yǔ wú wèi。
人生大节君师亲,高堂矧有洗夫人。rén shēng dà jié jūn shī qīn,gāo táng shěn yǒu xǐ fū rén。
温峤绝裾终是孝,班超投笔宁为身。wēn jiào jué jū zhōng shì xiào,bān chāo tóu bǐ níng wèi shēn。
前朝杀贼深山里,知公九原闻必喜;qián cháo shā zéi shēn shān lǐ,zhī gōng jiǔ yuán wén bì xǐ;
今日焚巢浊水滨,知公九原恨无垠。jīn rì fén cháo zhuó shuǐ bīn,zhī gōng jiǔ yuán hèn wú yín。
一喜一乐缘何切,只为千秋重名节;yī xǐ yī lè yuán hé qiè,zhǐ wèi qiān qiū zhòng míng jié;
共夸桃李盛门墙,不使豺狼留窟穴。gòng kuā táo lǐ shèng mén qiáng,bù shǐ chái láng liú kū xué。
地角天涯道路长,可怜丹旐尚他乡;dì jiǎo tiān yá dào lù zhǎng,kě lián dān zhào shàng tā xiāng;
一棺寂寞荒祠外,只有门生吊夕阳。yī guān jì mò huāng cí wài,zhǐ yǒu mén shēng diào xī yáng。

陈肇兴

陈肇兴,字伯康,号陶村。台湾府彰化县治(今彰化市)人。咸丰三年(1853)入庠邑,补廪膳生。从鹿港拔贡廖春波读书于彰化白沙书院,学习四始六义及唐宋明清诗,表现极为突出。和蔡德芳、曾惟精、廖景瀛合称「白沙书院四杰」。咸丰九年(1859)中举,曾建古香楼作为书房及居处,以读书歌咏自娱。同治元年(1862)戴潮春起事,陈肇兴拒绝戴氏之拉拢,遂遁入武西堡(今南投县集集)之牛牯岭山中。是年七月谋刺戴氏不成,几度濒于险境。闰八月避入集集山中,虽身在军旅,夜晚得閒时,往往秉烛赋诗,追悼阵亡战士,详录戴案经过,题为《咄咄吟》,乃台湾重要的历史文献。同治三年(1864)事平,陈肇兴返回乡里,设帐授学,门生有杨馨兰、杨春华、吴德功、许尚贤等,多为俊才之士。著有《陶村诗稿》六卷,并《咄咄吟》二卷合刊。  陈肇兴的《陶村诗稿》写至戴案结束止,由此作可见清代中叶崛起的台湾士子,思想取向与价值判断。不仅有个人心灵世界及理想抱负的抒写,诗作的关怀重心亦往往与生民百姓密切相关。在形式上,陈氏习惯以长篇歌行来抒怀、言志,诗作风格雄健豪迈。门人吴德功在《陶村诗稿》序文中谓,肇兴之诗胎息于杜甫,可视为清中叶台湾文坛之「诗史」。《陶村诗稿》最早由门人林宗衡等校刊,光绪四年(1878)夏季初刻,乙未之役,版毁于兵燹。后彰化人杨珠浦在大正元年(1912)得抄本于书肆,遂于昭和二年(1937)重刊。民国五十一年(1962)台湾文献丛刊本据杨抄本排印;1971年郑喜夫以连横所藏原刊本为底本〖编者按:据连横《台湾诗荟》创刊号〈遗集待刊预告〉云:「彰化陈伯康孝廉著有《陶村诗稿》八卷,版久毁失,印本亦亡。全台仅存二部,一在余处,一为云林黄君丕承所藏。」〗,另以杨氏本、文丛本合校,是为郑校本。1992年龙文出版社据杨珠浦本重印,而将郑氏校本标注于眉批以供参考,编为「台湾先贤诗文集汇刊」第一集第四册。以下作品以杨珠浦版本(以下简称「杨本」)为底本,郑校本(以下简称「郑本」、「郑注」)为辅,进行编校。(施懿琳撰) 陈肇兴的作品>>

猜您喜欢

哭林氏姊

陈肇兴

满园修竹夕阳明,我带医来汝尚迎。mǎn yuán xiū zhú xī yáng míng,wǒ dài yī lái rǔ shàng yíng。
意外欢逢身顿起,人间讹语鬼皆惊。yì wài huān féng shēn dùn qǐ,rén jiān é yǔ guǐ jiē jīng。
裙钗寂寂空千古,井臼劳劳了一生。qún chāi jì jì kōng qiān gǔ,jǐng jiù láo láo le yī shēng。
嫁得黔娄犹不永,可知薄命是倾城。jià dé qián lóu yóu bù yǒng,kě zhī báo mìng shì qīng chéng。

哭林氏姊

陈肇兴

曾记孩提襁负时,十年鞠鬻杖扶持。céng jì hái tí qiǎng fù shí,shí nián jū yù zhàng fú chí。
生来巧慧偏工绣,爱读闺箴不咏诗。shēng lái qiǎo huì piān gōng xiù,ài dú guī zhēn bù yǒng shī。
泉路同归怜弱女,墓门游戏痛孤儿。quán lù tóng guī lián ruò nǚ,mù mén yóu xì tòng gū ér。
妆奁检点馀香在,破镜残衫剧可悲。zhuāng lián jiǎn diǎn yú xiāng zài,pò jìng cán shān jù kě bēi。

哭林氏姊

陈肇兴

齐眉雅慕孟光贤,椎髻荆钗十五年。qí méi yǎ mù mèng guāng xián,chuí jì jīng chāi shí wǔ nián。
半世劬劳安婿拙,一生聪慧得爷怜。bàn shì qú láo ān xù zhuō,yī shēng cōng huì dé yé lián。
提携忍负当时语,姊弟犹思再世缘。tí xié rěn fù dāng shí yǔ,zǐ dì yóu sī zài shì yuán。
为慰慈闱多不哭,哦诗顿觉泪涟涟。wèi wèi cí wéi duō bù kū,ó shī dùn jué lèi lián lián。

书斋偶兴

陈肇兴

长歌弹铗客无能,一砚相随伴老僧。zhǎng gē dàn jiá kè wú néng,yī yàn xiāng suí bàn lǎo sēng。
糊口只凭三寸舌,问心犹欠十年镫。hú kǒu zhǐ píng sān cùn shé,wèn xīn yóu qiàn shí nián dèng。
诗情渐减缘租吏,世事粗尝畏友朋。shī qíng jiàn jiǎn yuán zū lì,shì shì cū cháng wèi yǒu péng。
谬作人师吾岂好,可怜猿鹤误担簦。miù zuò rén shī wú qǐ hǎo,kě lián yuán hè wù dān dēng。

书斋偶兴

陈肇兴

舐笔和铅学点鸦,年年涂抹作生涯。shì bǐ hé qiān xué diǎn yā,nián nián tú mǒ zuò shēng yá。
挥毫直扫千人阵,握管俄开五色花。huī háo zhí sǎo qiān rén zhèn,wò guǎn é kāi wǔ sè huā。
漫道时文非载道,须知小技亦名家。màn dào shí wén fēi zài dào,xū zhī xiǎo jì yì míng jiā。
诸君莫但贪坊样,平淡由来烂似霞。zhū jūn mò dàn tān fāng yàng,píng dàn yóu lái làn shì xiá。

书斋偶兴

陈肇兴

一龛长日伴维摩,几个獠奴问字过。yī kān zhǎng rì bàn wéi mó,jǐ gè liáo nú wèn zì guò。
诗礼重温文义出,门庭渐广是非多。shī lǐ zhòng wēn wén yì chū,mén tíng jiàn guǎng shì fēi duō。
裁红晕碧春无耐,浅酌低斟兴若何。cái hóng yūn bì chūn wú nài,qiǎn zhuó dī zhēn xīng ruò hé。
却恨风尘空溷迹,十年松桂负岩阿。què hèn fēng chén kōng hùn jì,shí nián sōng guì fù yán ā。

书斋偶兴

陈肇兴

也曾看竹到贫家,风俗随人度岁华。yě céng kàn zhú dào pín jiā,fēng sú suí rén dù suì huá。
一片冰心寄明月,半生风韵爱梅花。yī piàn bīng xīn jì míng yuè,bàn shēng fēng yùn ài méi huā。
江山跌宕才横溢,笔墨消磨砚欲窊。jiāng shān diē dàng cái héng yì,bǐ mò xiāo mó yàn yù wā。
吟遍海天春又晚,阑干闲倚夕阳斜。yín biàn hǎi tiān chūn yòu wǎn,lán gàn xián yǐ xī yáng xié。

古香楼落成,移居即事

陈肇兴

尘中何处可忘机,先世犹存两版扉。chén zhōng hé chù kě wàng jī,xiān shì yóu cún liǎng bǎn fēi。
海燕十年频易主,茅龙三岁一更衣。hǎi yàn shí nián pín yì zhǔ,máo lóng sān suì yī gèng yī。
牵萝补屋功粗定,倚树为巢计不非。qiān luó bǔ wū gōng cū dìng,yǐ shù wèi cháo jì bù fēi。
从此看山欣纵目,海天万里一鹏飞。cóng cǐ kàn shān xīn zòng mù,hǎi tiān wàn lǐ yī péng fēi。

古香楼落成,移居即事

陈肇兴

为藏万卷筑高楼,邺架曹仓次第收。wèi cáng wàn juǎn zhù gāo lóu,yè jià cáo cāng cì dì shōu。
四壁诗笺书五色,一窗灯火照千秋。sì bì shī jiān shū wǔ sè,yī chuāng dēng huǒ zhào qiān qiū。
旧庐乍返乡邻熟,破屋重新鼠雀愁。jiù lú zhà fǎn xiāng lín shú,pò wū zhòng xīn shǔ què chóu。
昔日南村今北郭,此生卜宅总如鸠。xī rì nán cūn jīn běi guō,cǐ shēng bo zhái zǒng rú jiū。

古香楼落成,移居即事

陈肇兴

诛茅谁助草堂钱,卖尽文章又卖田。zhū máo shuí zhù cǎo táng qián,mài jǐn wén zhāng yòu mài tián。
潘岳闲居原奉母,葛洪移宅总游仙。pān yuè xián jū yuán fèng mǔ,gé hóng yí zhái zǒng yóu xiān。
无多别业悲生计,有味书镫忆少年。wú duō bié yè bēi shēng jì,yǒu wèi shū dèng yì shǎo nián。
知否三迁慈训在,未能奋发愧前贤。zhī fǒu sān qiān cí xùn zài,wèi néng fèn fā kuì qián xián。

古香楼落成,移居即事

陈肇兴

百尺元龙寄兴长,图书插架一楼香。bǎi chǐ yuán lóng jì xīng zhǎng,tú shū chā jià yī lóu xiāng。
弟兄共住东西屋,妻子还分上下床。dì xiōng gòng zhù dōng xī wū,qī zi hái fēn shàng xià chuáng。
雨后看山千黛绿,窗前对月半天凉。yǔ hòu kàn shān qiān dài lǜ,chuāng qián duì yuè bàn tiān liáng。
衔杯且把头颅看,未忍终言老是乡。xián bēi qiě bǎ tóu lú kàn,wèi rěn zhōng yán lǎo shì xiāng。

观物、观我八首观物仙

陈肇兴

瑶池何日降琼筵,青鸟西飞竟不旋。yáo chí hé rì jiàng qióng yán,qīng niǎo xī fēi jìng bù xuán。
一粒金丹终误世,几人服食果升天。yī lì jīn dān zhōng wù shì,jǐ rén fú shí guǒ shēng tiān。
蓬莱飘渺疑无地,鸡犬寻常亦有缘。péng lái piāo miǎo yí wú dì,jī quǎn xún cháng yì yǒu yuán。
悟到飞升无用处,华山处士胜彭篯。wù dào fēi shēng wú yòng chù,huá shān chù shì shèng péng jiān。

观物、观我八首观物仙

陈肇兴

谁向空门礼法王,萧梁误尽又南唐。shuí xiàng kōng mén lǐ fǎ wáng,xiāo liáng wù jǐn yòu nán táng。
别开世界宗三宝,坐享金钱累十方。bié kāi shì jiè zōng sān bǎo,zuò xiǎng jīn qián lèi shí fāng。
衣钵传灯原浩渺,香花流弊更猖狂。yī bō chuán dēng yuán hào miǎo,xiāng huā liú bì gèng chāng kuáng。
生天成佛终何事,说与如来也自忘。shēng tiān chéng fú zhōng hé shì,shuō yǔ rú lái yě zì wàng。

观物、观我八首观物仙

陈肇兴

秋坟谁唱鲍家诗,一线灵光倏合离。qiū fén shuí chàng bào jiā shī,yī xiàn líng guāng shū hé lí。
未到轮回应似梦,再来尘世定何时。wèi dào lún huí yīng shì mèng,zài lái chén shì dìng hé shí。
不因杀贼休为厉,莫道称雄或避馗。bù yīn shā zéi xiū wèi lì,mò dào chēng xióng huò bì kuí。
千载恒沙归浩劫,凭依无定我终疑。qiān zài héng shā guī hào jié,píng yī wú dìng wǒ zhōng yí。

观物、观我八首观物仙

陈肇兴

下为河岳上辰星,正气岿然俎豆馨。xià wèi hé yuè shàng chén xīng,zhèng qì kuī rán zǔ dòu xīn。
万古圣王资教化,一时木偶窃威灵。wàn gǔ shèng wáng zī jiào huà,yī shí mù ǒu qiè wēi líng。
村巫作态非非想,妇女何知事事听。cūn wū zuò tài fēi fēi xiǎng,fù nǚ hé zhī shì shì tīng。
不信聪明兼正直,任人游戏似优伶。bù xìn cōng míng jiān zhèng zhí,rèn rén yóu xì shì yōu líng。