古诗词

挽顾亚蘧其一

秦树声

死生有海沦甘蔗,穷达无天补女娲。sǐ shēng yǒu hǎi lún gān zhè,qióng dá wú tiān bǔ nǚ wā。
乱世故人如落叶,清时言路漫含沙。luàn shì gù rén rú luò yè,qīng shí yán lù màn hán shā。
志蜍误国诚堪惜,婴鼢同朝孰不瑕。zhì chú wù guó chéng kān xī,yīng fén tóng cháo shú bù xiá。
况复翠微可将息,破甑何事种何芽。kuàng fù cuì wēi kě jiāng xī,pò zèng hé shì zhǒng hé yá。

秦树声

秦树声,字宥横,一字晦鸣,号乖庵,固始人。光绪丙戌进士,授工部主事,召试经济特科,历官广东提学使。 秦树声的作品>>

猜您喜欢

题朱古微同年霜腴图

秦树声

战胜萧辰道自肥,其如百卉已云腓。zhàn shèng xiāo chén dào zì féi,qí rú bǎi huì yǐ yún féi。
倚语私恨灰心晚,舞镜终疑惜羽非。yǐ yǔ sī hèn huī xīn wǎn,wǔ jìng zhōng yí xī yǔ fēi。
凿齿大风同日月,腥鳞涎甲满裳衣。záo chǐ dà fēng tóng rì yuè,xīng lín xián jiǎ mǎn shang yī。
夏黄公亦岁寒侣,收肃琼明一钓矶。xià huáng gōng yì suì hán lǚ,shōu sù qióng míng yī diào jī。

述怀

秦树声

羞将蝉翼博千钧,牢落乾坤兀此身。xiū jiāng chán yì bó qiān jūn,láo luò qián kūn wù cǐ shēn。
梁国物情真吓鼠,鲁郊吾道未伤麟。liáng guó wù qíng zhēn xià shǔ,lǔ jiāo wú dào wèi shāng lín。
谅无肝胆酬斯世,薄有襟裾拂古人。liàng wú gān dǎn chóu sī shì,báo yǒu jīn jū fú gǔ rén。
若道干戈堪养拙,夜吟无可百篇新。ruò dào gàn gē kān yǎng zhuō,yè yín wú kě bǎi piān xīn。

为曹纕蘅书扇

秦树声

乌咽中江入海流,知君清坐不胜愁。wū yàn zhōng jiāng rù hǎi liú,zhī jūn qīng zuò bù shèng chóu。
鲁戈过眼空三舍,宋铁伤心尽九州。lǔ gē guò yǎn kōng sān shě,sòng tiě shāng xīn jǐn jiǔ zhōu。
自古武夫避黄发,于今吾道属苍头。zì gǔ wǔ fū bì huáng fā,yú jīn wú dào shǔ cāng tóu。
人间合有蟾蜍寿,书剑临风涕未收。rén jiān hé yǒu chán chú shòu,shū jiàn lín fēng tì wèi shōu。

赵次珊馆长重葺舫斋用朱椒堂韵自述属和

秦树声

议兵尺籍亦空虚,莫愧荆卿剑术疏。yì bīng chǐ jí yì kōng xū,mò kuì jīng qīng jiàn shù shū。
楚国丘墟留宋赋,汉家忠孝属班书。chǔ guó qiū xū liú sòng fù,hàn jiā zhōng xiào shǔ bān shū。
朔风忽送高斋雁,斜日微噞浊水鱼。shuò fēng hū sòng gāo zhāi yàn,xié rì wēi yǎn zhuó shuǐ yú。
羡杀昔贤悲夜雨,寂无情感到胥馀。xiàn shā xī xián bēi yè yǔ,jì wú qíng gǎn dào xū yú。

赵次珊馆长重葺舫斋用朱椒堂韵自述属和

秦树声

壮心耻作嬖人奢,投老佣书两鬓华。zhuàng xīn chǐ zuò bì rén shē,tóu lǎo yōng shū liǎng bìn huá。
许我千秋惭刻鹄,负公一事是涂鸦。xǔ wǒ qiān qiū cán kè gǔ,fù gōng yī shì shì tú yā。
荒凉寓县元和志,汗漫星河博望槎。huāng liáng yù xiàn yuán hé zhì,hàn màn xīng hé bó wàng chá。
景范以还无述缀,未知敝帚在谁家。jǐng fàn yǐ hái wú shù zhuì,wèi zhī bì zhǒu zài shuí jiā。

挽顾亚蘧其二

秦树声

猿跳象掷竟纷纷,正始遗音可复闻。yuán tiào xiàng zhì jìng fēn fēn,zhèng shǐ yí yīn kě fù wén。
羽扇中流失元帝,金徽一世误文君。yǔ shàn zhōng liú shī yuán dì,jīn huī yī shì wù wén jūn。
女萝山鬼幽修语,渴鹿摩尼习气熏。nǚ luó shān guǐ yōu xiū yǔ,kě lù mó ní xí qì xūn。
赢得屠门留故步,侍郎排闼是杨云。yíng dé tú mén liú gù bù,shì láng pái tà shì yáng yún。

为人题画兰其二

秦树声

有人亦自芳,岂必恋空谷。yǒu rén yì zì fāng,qǐ bì liàn kōng gǔ。
弃置乃偶然,天命期无辱。qì zhì nǎi ǒu rán,tiān mìng qī wú rǔ。

为人题画兰其二

秦树声

寒花有晚节,犹伤天地秋。hán huā yǒu wǎn jié,yóu shāng tiān dì qiū。
虽各一时秀,论心耻与俦。suī gè yī shí xiù,lùn xīn chǐ yǔ chóu。

赵次珊馆长重葺舫斋用朱椒堂韵自述属和其三

秦树声

薄持愿力即天魔,十载经楼枉杜多。báo chí yuàn lì jí tiān mó,shí zài jīng lóu wǎng dù duō。
差喜羽陵留蠹简,不愁钓渚起微波。chà xǐ yǔ líng liú dù jiǎn,bù chóu diào zhǔ qǐ wēi bō。
寸阴鼎鼎驹隙,一适悠豕渡河。cùn yīn dǐng dǐng jū xì,yī shì yōu shǐ dù hé。
莫道陆沈赢老泪,要分一掬点吟窝。mò dào lù shěn yíng lǎo lèi,yào fēn yī jū diǎn yín wō。

为人题画兰其一

秦树声

裛露不掩骨,临风忽断肠。yì lù bù yǎn gǔ,lín fēng hū duàn cháng。
王者久不作,知君为谁香。wáng zhě jiǔ bù zuò,zhī jūn wèi shuí xiāng。