古诗词

山中秋夕

吴询

柴门秋色暝,独坐竹林间。chái mén qiū sè míng,dú zuò zhú lín jiān。
白鹤自飞去,暮云时往还。bái hè zì fēi qù,mù yún shí wǎng hái。
弹琴爱流水,学道喜空山。dàn qín ài liú shuǐ,xué dào xǐ kōng shān。
更采东篱菊,归来且闭关。gèng cǎi dōng lí jú,guī lái qiě bì guān。

吴询

吴询,字重约,桐城人。诸生。有《画溪诗集》。 吴询的作品>>

猜您喜欢

送友人

吴询

君弹出塞音,我唱《白头吟》。jūn dàn chū sāi yīn,wǒ chàng bái tóu yín。
挟瑟高堂上,凄凄劳客心。xié sè gāo táng shàng,qī qī láo kè xīn。
关山万里暮,风雨五更深。guān shān wàn lǐ mù,fēng yǔ wǔ gèng shēn。
送尔不能别,看余泪满襟。sòng ěr bù néng bié,kàn yú lèi mǎn jīn。

舟中有怀

吴询

落日泛汀洲,悠悠江水流。luò rì fàn tīng zhōu,yōu yōu jiāng shuǐ liú。
我从襄汉下,今夜宿扬州。wǒ cóng xiāng hàn xià,jīn yè sù yáng zhōu。
雁影随乡梦,箫声动客愁。yàn yǐng suí xiāng mèng,xiāo shēng dòng kè chóu。
有怀郭有道,何事不同舟。yǒu huái guō yǒu dào,hé shì bù tóng zhōu。

对雪有怀

吴询

孤亭收晚翠,大雪满前山。gū tíng shōu wǎn cuì,dà xuě mǎn qián shān。
不见襄阳老,相思空往还。bù jiàn xiāng yáng lǎo,xiāng sī kōng wǎng hái。
琴声随涧远,鹤影共云闲。qín shēng suí jiàn yuǎn,hè yǐng gòng yún xián。
岂拟袁安卧,无人且闭关。qǐ nǐ yuán ān wò,wú rén qiě bì guān。

南行途中作

吴询

恰恰黄鹂鸣远村,凄凄客子暗消魂。qià qià huáng lí míng yuǎn cūn,qī qī kè zi àn xiāo hún。
梨花细雨小寒食,杨柳春风孤店门。lí huā xì yǔ xiǎo hán shí,yáng liǔ chūn fēng gū diàn mén。
不尽长江浮旅梦,无情芳草送王孙。bù jǐn zhǎng jiāng fú lǚ mèng,wú qíng fāng cǎo sòng wáng sūn。
明当匹马摇鞭去,回首天涯是故园。míng dāng pǐ mǎ yáo biān qù,huí shǒu tiān yá shì gù yuán。

送客之蜀

吴询

华阳黑水古扬州,此去潜通江汉流。huá yáng hēi shuǐ gǔ yáng zhōu,cǐ qù qián tōng jiāng hàn liú。
客路猿啼夔子国,花时人上仲宣楼。kè lù yuán tí kuí zi guó,huā shí rén shàng zhòng xuān lóu。
孤帆影落三巴远,匹马风生五丈秋。gū fān yǐng luò sān bā yuǎn,pǐ mǎ fēng shēng wǔ zhàng qiū。
莫向君平问消息,渴来应典鹔鹴裘。mò xiàng jūn píng wèn xiāo xī,kě lái yīng diǎn sù shuāng qiú。

江上晚兴有怀金海住先生

吴询

落日秋江清,潮寒散空碧。luò rì qiū jiāng qīng,cháo hán sàn kōng bì。
江水去悠悠,此夕孤舟客。jiāng shuǐ qù yōu yōu,cǐ xī gū zhōu kè。
遥遥湖上山,粼粼沙中石。yáo yáo hú shàng shān,lín lín shā zhōng shí。
余霞敛复晴,昏烟淡将夕。yú xiá liǎn fù qíng,hūn yān dàn jiāng xī。
天末怀夫君,相思千里隔。tiān mò huái fū jūn,xiāng sī qiān lǐ gé。
秋雁啼凉风,凄凄苇花白。qiū yàn tí liáng fēng,qī qī wěi huā bái。

早春郊行

吴询

正月二日春气微,东风习习吹我衣。zhèng yuè èr rì chūn qì wēi,dōng fēng xí xí chuī wǒ yī。
池中冰泮鱼初戏,林下花开莺始飞。chí zhōng bīng pàn yú chū xì,lín xià huā kāi yīng shǐ fēi。
谁家庭榭且深坐,如此溪山莫漫归。shuí jiā tíng xiè qiě shēn zuò,rú cǐ xī shān mò màn guī。
相看怀抱各自识,休问游人今是非。xiāng kàn huái bào gè zì shí,xiū wèn yóu rén jīn shì fēi。

望罗浮山有怀海屏

吴询

伊人已云逝,山水忆知音。yī rén yǐ yún shì,shān shuǐ yì zhī yīn。
夙志期远游,依依见我心。sù zhì qī yuǎn yóu,yī yī jiàn wǒ xīn。
我心飞上罗浮岛,绿萝花开覆烟草。wǒ xīn fēi shàng luó fú dǎo,lǜ luó huā kāi fù yān cǎo。
鲍靓由来亲隐沦,葛洪于此开怀抱。bào jìng yóu lái qīn yǐn lún,gé hóng yú cǐ kāi huái bào。
遥见飞云跨鹤来,手持白玉荷花杯。yáo jiàn fēi yún kuà hè lái,shǒu chí bái yù hé huā bēi。
尔家仙客五百载,驱鸡已上松风台。ěr jiā xiān kè wǔ bǎi zài,qū jī yǐ shàng sōng fēng tái。
松风台上飞流霞,松风台下沽酒家。sōng fēng tái shàng fēi liú xiá,sōng fēng tái xià gū jiǔ jiā。
可知月落参横夜,惟有寒梅一树花。kě zhī yuè luò cān héng yè,wéi yǒu hán méi yī shù huā。

古剑篇

吴询

海月苍苍照秋水,下有空潭老龙起。hǎi yuè cāng cāng zhào qiū shuǐ,xià yǒu kōng tán lǎo lóng qǐ。
蛟人夜半啼海宫,古剑一声飞万里。jiāo rén yè bàn tí hǎi gōng,gǔ jiàn yī shēng fēi wàn lǐ。
龙泉太阿不敢夸,干将远遁轻镆铘。lóng quán tài ā bù gǎn kuā,gàn jiāng yuǎn dùn qīng mò yé。
空山无人老松下,皎如清水芙蓉花。kōng shān wú rén lǎo sōng xià,jiǎo rú qīng shuǐ fú róng huā。
白虎司秋天气精,伍员庙前秋月生。bái hǔ sī qiū tiān qì jīng,wǔ yuán miào qián qiū yuè shēng。
堂堂正气塞天地,寒光怒起飞涛声。táng táng zhèng qì sāi tiān dì,hán guāng nù qǐ fēi tāo shēng。
吁嗟剑兮光不灭,白虹为气七星穴。xū jiē jiàn xī guāng bù miè,bái hóng wèi qì qī xīng xué。
万古英雄一片心,海风吹断天山雪。wàn gǔ yīng xióng yī piàn xīn,hǎi fēng chuī duàn tiān shān xuě。

乾隆丙戌秋卧疾山园得叔诒咏都中书并忆昨行一首起坐而歌家人叹惋疾为之愈十余年欲答临纸辄废闽中客舍乘兴仿其体和之

吴询

昆仑山头阆风苑,忆昨王母开清宴。kūn lún shān tóu láng fēng yuàn,yì zuó wáng mǔ kāi qīng yàn。
桃花结子三千年,与君共作东方倩。táo huā jié zi sān qiān nián,yǔ jūn gòng zuò dōng fāng qiàn。
世事由来难独擅,人生那得长相见。shì shì yóu lái nán dú shàn,rén shēng nà dé zhǎng xiāng jiàn。
七载风尘跨蹇驴,有如东飞伯劳西飞燕。qī zài fēng chén kuà jiǎn lǘ,yǒu rú dōng fēi bó láo xī fēi yàn。
衔得天涯尺素书,开缄令我沈疴变。xián dé tiān yá chǐ sù shū,kāi jiān lìng wǒ shěn kē biàn。
张仪无舌亦欲吟,子龙有胆终须颤。zhāng yí wú shé yì yù yín,zi lóng yǒu dǎn zhōng xū chàn。
於潜绢,裁为扇。yú qián juàn,cái wèi shàn。
嫁得黔娄失金钏,是时在侧缝针线。jià dé qián lóu shī jīn chuàn,shì shí zài cè fèng zhēn xiàn。
卿有三寸箧中刀,我有一尺床头卷。qīng yǒu sān cùn qiè zhōng dāo,wǒ yǒu yī chǐ chuáng tóu juǎn。
天风吹客海上来,十年又复光如箭。tiān fēng chuī kè hǎi shàng lái,shí nián yòu fù guāng rú jiàn。
借问行人路几千,途中却过丰城县。jiè wèn xíng rén lù jǐ qiān,tú zhōng què guò fēng chéng xiàn。
客舍中宵总不眠,团团海月当窗见。kè shě zhōng xiāo zǒng bù mián,tuán tuán hǎi yuè dāng chuāng jiàn。
把君诗卷长吟遍,使我心似余霞散绮澄江练。bǎ jūn shī juǎn zhǎng yín biàn,shǐ wǒ xīn shì yú xiá sàn qǐ chéng jiāng liàn。
自骑竹马吐狂言,汝南空有先贤传,腐儒破帽何须恋。zì qí zhú mǎ tǔ kuáng yán,rǔ nán kōng yǒu xiān xián chuán,fǔ rú pò mào hé xū liàn。
呜呼破帽真可嗔,生儿却似又工文。wū hū pò mào zhēn kě chēn,shēng ér què shì yòu gōng wén。
文如不贱仍不贫,骑马便作看花人。wén rú bù jiàn réng bù pín,qí mǎ biàn zuò kàn huā rén。