古诗词

新年作三首一示县中宾僚一怀故乡子侄一寄家兄湖南道中

李宪乔

依依远归棹,几日过湘沅。yī yī yuǎn guī zhào,jǐ rì guò xiāng yuán。
爆竹隔山驿,门符临岸村。bào zhú gé shān yì,mén fú lín àn cūn。
慈亲念游子,儿女话乡园。cí qīn niàn yóu zi,ér nǚ huà xiāng yuán。
八口分三处,此情谁共论。bā kǒu fēn sān chù,cǐ qíng shuí gòng lùn。

李宪乔

清山东高密人,字子乔,号少鹤。乾隆四十一年召试举人,官归顺知州。工诗文。有《少鹤诗钞》、《鹤再南飞集》、《龙城集》、《宾山续集》。 李宪乔的作品>>

猜您喜欢

和王荆公昼寝

李宪乔

百年萧散迹,强半此中居。bǎi nián xiāo sàn jì,qiáng bàn cǐ zhōng jū。
淡意云能学,迟情日不如。dàn yì yún néng xué,chí qíng rì bù rú。
画收四壁静,琴在七弦虚。huà shōu sì bì jìng,qín zài qī xián xū。
自觉清凉甚,非关潦倒余。zì jué qīng liáng shén,fēi guān lǎo dào yú。

冬行书驿壁

李宪乔

寒促腊将半,担囊更别亲。hán cù là jiāng bàn,dān náng gèng bié qīn。
朔风当去马,远雪带行人。shuò fēng dāng qù mǎ,yuǎn xuě dài xíng rén。
野市归常早,山程问不真。yě shì guī cháng zǎo,shān chéng wèn bù zhēn。
自惭书几上,犹作泣歧身。zì cán shū jǐ shàng,yóu zuò qì qí shēn。

都门答客

李宪乔

不是不相惜,其如非故心。bù shì bù xiāng xī,qí rú fēi gù xīn。
出门即歧路,何处著孤吟。chū mén jí qí lù,hé chù zhù gū yín。
城色郁将暝,旅天寒易阴。chéng sè yù jiāng míng,lǚ tiān hán yì yīn。
旧山早晚去,春草未应深。jiù shān zǎo wǎn qù,chūn cǎo wèi yīng shēn。

海上访法迂叟评事

李宪乔

先生临海居,八十意翛如。xiān shēng lín hǎi jū,bā shí yì xiāo rú。
半路中逢鹤,单身外即书。bàn lù zhōng féng hè,dān shēn wài jí shū。
应门童亦拙,绕屋树还疏。yīng mén tóng yì zhuō,rào wū shù hái shū。
潮落暂须住,前滩同钓鱼。cháo luò zàn xū zhù,qián tān tóng diào yú。

新年作三首一示县中宾僚一怀故乡子侄一寄家兄湖南道中

李宪乔

衢巷无贫富,新年足喜声。qú xiàng wú pín fù,xīn nián zú xǐ shēng。
近邻多问索,童稚异心情。jìn lín duō wèn suǒ,tóng zhì yì xīn qíng。
壁网看辰扫,厨镫到晓明。bì wǎng kàn chén sǎo,chú dèng dào xiǎo míng。
谁怜未归客,庭户自凄清。shuí lián wèi guī kè,tíng hù zì qī qīng。

新年作三首一示县中宾僚一怀故乡子侄一寄家兄湖南道中

李宪乔

处处迎年乐,家家馈岁频。chù chù yíng nián lè,jiā jiā kuì suì pín。
泥牛排市小,灶马著墙新。ní niú pái shì xiǎo,zào mǎ zhù qiáng xīn。
镜卜长侵夜,村呼各向晨。jìng bo zhǎng qīn yè,cūn hū gè xiàng chén。
屠苏分饮罢,应感未归人。tú sū fēn yǐn bà,yīng gǎn wèi guī rén。

夜登祝融峰

李宪乔

十载曾经入梦行,茫茫有路记分明。shí zài céng jīng rù mèng xíng,máng máng yǒu lù jì fēn míng。
自看瀑布月初满,直到青天云未生。zì kàn pù bù yuè chū mǎn,zhí dào qīng tiān yún wèi shēng。
列柏俨如玉冠侍,余峰都作水田平。liè bǎi yǎn rú yù guān shì,yú fēng dōu zuò shuǐ tián píng。
退之去后谁来此,不向岩闲自署名。tuì zhī qù hòu shuí lái cǐ,bù xiàng yán xián zì shǔ míng。

首夏斋中示侄孙测

李宪乔

首夏已舒燠,午风草堂前。shǒu xià yǐ shū yù,wǔ fēng cǎo táng qián。
呼童开竹窗,坐见东高原。hū tóng kāi zhú chuāng,zuò jiàn dōng gāo yuán。
下绿柳骈蔚,上翠松孤蟠。xià lǜ liǔ pián wèi,shàng cuì sōng gū pán。
二者所余色,漠漠皆远天。èr zhě suǒ yú sè,mò mò jiē yuǎn tiān。
南亩径缭绕,妇孺携且肩。nán mǔ jìng liáo rào,fù rú xié qiě jiān。
一鹭下南际,天地为旷宽。yī lù xià nán jì,tiān dì wèi kuàng kuān。
子来勤问讯,月令相究研。zi lái qín wèn xùn,yuè lìng xiāng jiū yán。
忻忽若有得,诗成使之观。xīn hū ruò yǒu dé,shī chéng shǐ zhī guān。
此中有真趣,更非诗所传。cǐ zhōng yǒu zhēn qù,gèng fēi shī suǒ chuán。

雪中登五莲山绝顶示颖叔

李宪乔

三日住山不见山,中情有似饥待哺。sān rì zhù shān bù jiàn shān,zhōng qíng yǒu shì jī dài bǔ。
冻霖作雪意已餍,乱山蹙踏琼瑶铺。dòng lín zuò xuě yì yǐ yàn,luàn shān cù tà qióng yáo pù。
依北一峰可见海,峰顶披冒时有无。yī běi yī fēng kě jiàn hǎi,fēng dǐng pī mào shí yǒu wú。
毅然欲往不可挽,掉头岂顾山僧呼。yì rán yù wǎng bù kě wǎn,diào tóu qǐ gù shān sēng hū。
千由万寻那能数,但觉淫汗沾裘襦。qiān yóu wàn xún nà néng shù,dàn jué yín hàn zhān qiú rú。
是时藓乾石齿瘦,砅厓漩滑如脂肤。shì shí xiǎn qián shí chǐ shòu,lì yá xuán huá rú zhī fū。
性命造次怕蹉跌,能变壮士成孱夫。xìng mìng zào cì pà cuō diē,néng biàn zhuàng shì chéng càn fū。
不惜作气鼓俦侣,天生我辇浮云殊。bù xī zuò qì gǔ chóu lǚ,tiān shēng wǒ niǎn fú yún shū。
短长成败合有定,不死应有神明扶。duǎn zhǎng chéng bài hé yǒu dìng,bù sǐ yīng yǒu shén míng fú。
床第岂必尽鲐耇,枉自浪掷千庸愚。chuáng dì qǐ bì jǐn tái gǒu,wǎng zì làng zhì qiān yōng yú。
天风峻绝谁敢庐,攫裂已有残浮图。tiān fēng jùn jué shuí gǎn lú,jué liè yǐ yǒu cán fú tú。
繇来意气不知险,平地仰眙如骇吁。yáo lái yì qì bù zhī xiǎn,píng dì yǎng yí rú hài xū。

与故人季涵论书

李宪乔

季生贸然来,袖出手中字。jì shēng mào rán lái,xiù chū shǒu zhōng zì。
盘辟竞点画,邀我相指似。pán pì jìng diǎn huà,yāo wǒ xiāng zhǐ shì。
我书本无法,敢为对以意。wǒ shū běn wú fǎ,gǎn wèi duì yǐ yì。
观书如相人,神骨当有异。guān shū rú xiāng rén,shén gǔ dāng yǒu yì。
肤立岂能久,中乾固难恃。fū lì qǐ néng jiǔ,zhōng qián gù nán shì。
颜柳苏黄徒,天与君子气。yán liǔ sū huáng tú,tiān yǔ jūn zi qì。
刻轹相耸削,跌宕转严毅。kè lì xiāng sǒng xuē,diē dàng zhuǎn yán yì。
正如冠剑臣,谈笑皆国计。zhèng rú guān jiàn chén,tán xiào jiē guó jì。
粪土弃么璅,空洞见胸次。fèn tǔ qì me suǒ,kōng dòng jiàn xiōng cì。
有时就欹偃,白眼青天醉。yǒu shí jiù yī yǎn,bái yǎn qīng tiān zuì。
却视黄泥人,颠倒灵娲戏。què shì huáng ní rén,diān dào líng wā xì。
以此常自足,穷老无悲喟。yǐ cǐ cháng zì zú,qióng lǎo wú bēi kuì。
有志我未能,敬为吾友遗。yǒu zhì wǒ wèi néng,jìng wèi wú yǒu yí。
双钩与悬腕,暇日请从事。shuāng gōu yǔ xuán wàn,xiá rì qǐng cóng shì。

书石守道诗后

李宪乔

河朔气贞刚,江左语清绮。hé shuò qì zhēn gāng,jiāng zuǒ yǔ qīng qǐ。
由来限天堑,南北风如此。yóu lái xiàn tiān qiàn,nán běi fēng rú cǐ。
忽忽千载间,幻化何穷已。hū hū qiān zài jiān,huàn huà hé qióng yǐ。
高岸为深谷,北人慕南士。gāo àn wèi shēn gǔ,běi rén mù nán shì。
冶冶弄芳泽,举举饰裙屐。yě yě nòng fāng zé,jǔ jǔ shì qún jī。
有声必连琐,有情皆旖旎。yǒu shēng bì lián suǒ,yǒu qíng jiē yǐ nǐ。
不知谁作俑,恐被陈良耻。bù zhī shuí zuò yǒng,kǒng bèi chén liáng chǐ。
我读徂徕诗,中夜为之起。wǒ dú cú lái shī,zhōng yè wèi zhī qǐ。
公言信不错,鲁国一男子。gōng yán xìn bù cuò,lǔ guó yī nán zi。

不朽

李宪乔

古人志不朽,到今朽者半。gǔ rén zhì bù xiǔ,dào jīn xiǔ zhě bàn。
何况本无志,其朽宁须问。hé kuàng běn wú zhì,qí xiǔ níng xū wèn。
少小尚奇伟,盛壮转庸漫。shǎo xiǎo shàng qí wěi,shèng zhuàng zhuǎn yōng màn。
未夕求安寝,才晓思美膳。wèi xī qiú ān qǐn,cái xiǎo sī měi shàn。
不知竟百年,役此得毋倦。bù zhī jìng bǎi nián,yì cǐ dé wú juàn。
喧喧车马会,沸沸丝竹燕。xuān xuān chē mǎ huì,fèi fèi sī zhú yàn。
相看如聚沙,转眼已风散。xiāng kàn rú jù shā,zhuǎn yǎn yǐ fēng sàn。
问我何挟持,中夜常感叹。wèn wǒ hé xié chí,zhōng yè cháng gǎn tàn。
早达输邓禹,固穷愧原宪。zǎo dá shū dèng yǔ,gù qióng kuì yuán xiàn。
不朽藉文字,所托良有限。bù xiǔ jí wén zì,suǒ tuō liáng yǒu xiàn。
若更逐靡靡,已矣何足算。ruò gèng zhú mí mí,yǐ yǐ hé zú suàn。

修堠谣

李宪乔

始安江岸侧,有妇行随夫。shǐ ān jiāng àn cè,yǒu fù xíng suí fū。
担持畚与锸,一身多泥涂。dān chí běn yǔ chā,yī shēn duō ní tú。
我行时借问,夫言妇已叹。wǒ xíng shí jiè wèn,fū yán fù yǐ tàn。
烽堠设何为,使我连村困。fēng hòu shè hé wèi,shǐ wǒ lián cūn kùn。
前夜吏到舍,叱喝府帖下。qián yè lì dào shě,chì hē fǔ tiē xià。
一丁出百砖,十户供万瓦。yī dīng chū bǎi zhuān,shí hù gōng wàn wǎ。
典尽儿女衣,稍具砖瓦资。diǎn jǐn ér nǚ yī,shāo jù zhuān wǎ zī。
更驱自转运,营造不待时。gèng qū zì zhuǎn yùn,yíng zào bù dài shí。
嗟我生为农,舍业从墁工。jiē wǒ shēng wèi nóng,shě yè cóng màn gōng。
田秧虽得插,废弃如枯葑。tián yāng suī dé chā,fèi qì rú kū fēng。
秧枯即绝食,饿死行可必。yāng kū jí jué shí,è sǐ xíng kě bì。
谁言兵卫民,我死彼却逸。shuí yán bīng wèi mín,wǒ sǐ bǐ què yì。
瘦妻何挛挛,甘与同罹患。shòu qī hé luán luán,gān yǔ tóng lí huàn。
犹胜有独在,忍饿为寡鳏。yóu shèng yǒu dú zài,rěn è wèi guǎ guān。
此邦虽边鄙,同是天赤子。cǐ bāng suī biān bǐ,tóng shì tiān chì zi。
乐岁有灾凶,皇天那知此。lè suì yǒu zāi xiōng,huáng tiān nà zhī cǐ。
国家久承平,军剧岂宜轻。guó jiā jiǔ chéng píng,jūn jù qǐ yí qīng。
愿告守土吏,勿使民恨兵。yuàn gào shǒu tǔ lì,wù shǐ mín hèn bīng。

赠王若农

李宪乔

永叔变文体,举俗不胜骂。yǒng shū biàn wén tǐ,jǔ sú bù shèng mà。
尔时免骂者,苶然欻已化。ěr shí miǎn mà zhě,nié rán chuā yǐ huà。
待彼骂稍歇,徐放光焰长。dài bǐ mà shāo xiē,xú fàng guāng yàn zhǎng。
然后无贤愚,无不颂欧阳。rán hòu wú xián yú,wú bù sòng ōu yáng。
始知赵孟贵,所取在一时。shǐ zhī zhào mèng guì,suǒ qǔ zài yī shí。
况本无定见,旋取旋弃之。kuàng běn wú dìng jiàn,xuán qǔ xuán qì zhī。
子羽不由径,伯鸾更燃灶。zi yǔ bù yóu jìng,bó luán gèng rán zào。
二子当初出,宁辞骇与笑。èr zi dāng chū chū,níng cí hài yǔ xiào。
王君笃家学,敦敦求古意。wáng jūn dǔ jiā xué,dūn dūn qiú gǔ yì。
临别乞予言,欲以坚厥志。lín bié qǐ yǔ yán,yù yǐ jiān jué zhì。
众弃君勿弃,众取君勿取。zhòng qì jūn wù qì,zhòng qǔ jūn wù qǔ。
真能空目前,乃可谋身后。zhēn néng kōng mù qián,nǎi kě móu shēn hòu。

岳阳楼玩月示道者南云

李宪乔

洞庭不生月,径可无此楼。dòng tíng bù shēng yuè,jìng kě wú cǐ lóu。
月出渺渺波,我在楼上头。yuè chū miǎo miǎo bō,wǒ zài lóu shàng tóu。
湖为涤我心,月为刷我眸。hú wèi dí wǒ xīn,yuè wèi shuā wǒ móu。
涤刷两无尽,相与成湛秋。dí shuā liǎng wú jǐn,xiāng yǔ chéng zhàn qiū。
月乃对仰卧,似欲载我浮。yuè nǎi duì yǎng wò,shì yù zài wǒ fú。
君山来枕席,手引潇湘流。jūn shān lái zhěn xí,shǒu yǐn xiāo xiāng liú。
澄洞露表里,毫发无潜幽。chéng dòng lù biǎo lǐ,háo fā wú qián yōu。
却顾叫退之,底用多骚愁。què gù jiào tuì zhī,dǐ yòng duō sāo chóu。
希文稍欲遣,果已能乐不。xī wén shāo yù qiǎn,guǒ yǐ néng lè bù。
余子固不记,古今几浮沤。yú zi gù bù jì,gǔ jīn jǐ fú ōu。
道人岂知道,乃能喜我留。dào rén qǐ zhī dào,nǎi néng xǐ wǒ liú。
勉为吐此诗,庶免为楼羞。miǎn wèi tǔ cǐ shī,shù miǎn wèi lóu xiū。
1912