古诗词

登翠微亭

董威

蹑石攀条上,天空豁醉眸。niè shí pān tiáo shàng,tiān kōng huō zuì móu。
瀑飞双峡雨,云冷一亭秋。pù fēi shuāng xiá yǔ,yún lěng yī tíng qiū。
老树得幽赏,空山生暮愁。lǎo shù dé yōu shǎng,kōng shān shēng mù chóu。
溪清人不见,流水自悠悠。xī qīng rén bù jiàn,liú shuǐ zì yōu yōu。

董威

董威,字剑秋,武进人。有《一沤集》。 董威的作品>>

猜您喜欢

孟城山怀古

董威

一峰突兀大江横,有客登临感慨生。yī fēng tū wù dà jiāng héng,yǒu kè dēng lín gǎn kǎi shēng。
云出终输归岫好,泉流不比在山清。yún chū zhōng shū guī xiù hǎo,quán liú bù bǐ zài shān qīng。
微官已夺当年节,隐士空留万古名。wēi guān yǐ duó dāng nián jié,yǐn shì kōng liú wàn gǔ míng。
浑似终南旧蹊径,参军枉自负幽情。hún shì zhōng nán jiù qī jìng,cān jūn wǎng zì fù yōu qíng。

秋草

董威

一抹荒烟锁夕阳,马蹄鞭影总苍凉。yī mǒ huāng yān suǒ xī yáng,mǎ tí biān yǐng zǒng cāng liáng。
可怜无限东风力,不敌西风一夜霜。kě lián wú xiàn dōng fēng lì,bù dí xī fēng yī yè shuāng。