古诗词

游西山

多敏

徘徊向西崦,曲径非一曲。pái huái xiàng xī yān,qū jìng fēi yī qū。
诸峰送寒青,远树拂轻縠。zhū fēng sòng hán qīng,yuǎn shù fú qīng hú。
回望高崖云,无心远相逐。huí wàng gāo yá yún,wú xīn yuǎn xiāng zhú。
时有微风来,吹雨洒幽竹。shí yǒu wēi fēng lái,chuī yǔ sǎ yōu zhú。
久立石级寒,秋色益苍肃。jiǔ lì shí jí hán,qiū sè yì cāng sù。
树杪澈清梵,经堂见幽麓。shù miǎo chè qīng fàn,jīng táng jiàn yōu lù。
稍自理蜡屐,行将悟金栗。shāo zì lǐ là jī,xíng jiāng wù jīn lì。
萧然空尘思,四顾悄山绿。xiāo rán kōng chén sī,sì gù qiāo shān lǜ。

多敏

多敏,喜塔腊氏,字惠如,满洲旗人。漕运总督松椿室,宝康母。有《逸茜阁遗诗》。 多敏的作品>>

猜您喜欢

冬日即事

多敏

寒色逼虚幌,深闺暮掩门。hán sè bī xū huǎng,shēn guī mù yǎn mén。
堕来凉月影,写出晚愁痕。duò lái liáng yuè yǐng,xiě chū wǎn chóu hén。
永夜镫疑雪,微烟夕敛昏。yǒng yè dèng yí xuě,wēi yān xī liǎn hūn。
不须嗟缟袂,金鸭手重温。bù xū jiē gǎo mèi,jīn yā shǒu zhòng wēn。

春日有感

多敏

赢得春如许,窗环六扇纱。yíng dé chūn rú xǔ,chuāng huán liù shàn shā。
眉痕纤月影,病意小桃花。méi hén xiān yuè yǐng,bìng yì xiǎo táo huā。
纸样裁衣薄,珠华亚鬓斜。zhǐ yàng cái yī báo,zhū huá yà bìn xié。
闲中看露叶,弱影不胜鸦。xián zhōng kàn lù yè,ruò yǐng bù shèng yā。

三月十五日

多敏

夜色凉如水,杏花寒不寒。yè sè liáng rú shuǐ,xìng huā hán bù hán。
诗魂牵一缕,绕遍曲阑干。shī hún qiān yī lǚ,rào biàn qū lán gàn。
衣薄秋同样,窗虚月共看。yī báo qiū tóng yàng,chuāng xū yuè gòng kàn。
小鬟闲偶语,似亦怅春残。xiǎo huán xián ǒu yǔ,shì yì chàng chūn cán。

过永定河

多敏

晓日风尘暗,披襟乍觉寒。xiǎo rì fēng chén àn,pī jīn zhà jué hán。
关山诗句瘦,风水客行难。guān shān shī jù shòu,fēng shuǐ kè xíng nán。
波影自明灭,烟痕故曲盘。bō yǐng zì míng miè,yān hén gù qū pán。
长安回首望,云树渺无端。zhǎng ān huí shǒu wàng,yún shù miǎo wú duān。

高邮道中

多敏

甓社湖边路,舟行一叶深。pì shè hú biān lù,zhōu xíng yī yè shēn。
药炉谙病骨,经卷忏愁心。yào lú ān bìng gǔ,jīng juǎn chàn chóu xīn。
水国牵幽梦,山灵笑苦吟。shuǐ guó qiān yōu mèng,shān líng xiào kǔ yín。
隔花声细细,对面有春禽。gé huā shēng xì xì,duì miàn yǒu chūn qín。

小摩诃馆闲坐

多敏

摩诃闲馆静,吟咏意何慵。mó hē xián guǎn jìng,yín yǒng yì hé yōng。
山石围三径,秋云幻数峰。shān shí wéi sān jìng,qiū yún huàn shù fēng。
瘦疑花是侣,寒促酒先浓。shòu yí huā shì lǚ,hán cù jiǔ xiān nóng。
满眼蘅芜色,扑人翠影重。mǎn yǎn héng wú sè,pū rén cuì yǐng zhòng。

苦热

多敏

池荷送香气,露坐判微凉。chí hé sòng xiāng qì,lù zuò pàn wēi liáng。
归鸟急高树,幽花明夕阳。guī niǎo jí gāo shù,yōu huā míng xī yáng。
室霉搜蠹简,草细蔓蛇床。shì méi sōu dù jiǎn,cǎo xì màn shé chuáng。
辟暑愁无计,难寻冰雪方。pì shǔ chóu wú jì,nán xún bīng xuě fāng。

与素芳女弟子论诗

多敏

何必论唐宋,诗原写性灵。hé bì lùn táng sòng,shī yuán xiě xìng líng。
遣怀明似月,落管灿于星。qiǎn huái míng shì yuè,luò guǎn càn yú xīng。
语夺千山绿,思灯一水青。yǔ duó qiān shān lǜ,sī dēng yī shuǐ qīng。
只今谁作者,空缅旧仪型。zhǐ jīn shuí zuò zhě,kōng miǎn jiù yí xíng。

深秋感怀

多敏

西风将夜气,秋夕一何长。xī fēng jiāng yè qì,qiū xī yī hé zhǎng。
月渡鹅儿水,诗吟燕子霜。yuè dù é ér shuǐ,shī yín yàn zi shuāng。
衣轻妨砌露,帘细隔炉香。yī qīng fáng qì lù,lián xì gé lú xiāng。
萧瑟芙蓉渚,离怀感欲伤。xiāo sè fú róng zhǔ,lí huái gǎn yù shāng。

秋夜即事

多敏

罗衣脆薄水天凉,小阁寒团一夜霜。luó yī cuì báo shuǐ tiān liáng,xiǎo gé hán tuán yī yè shuāng。
曲径竹阴频闪月,疏帘花气暗添香。qū jìng zhú yīn pín shǎn yuè,shū lián huā qì àn tiān xiāng。
倚窗梦短凭秋续,剪烛书慵况夜长。yǐ chuāng mèng duǎn píng qiū xù,jiǎn zhú shū yōng kuàng yè zhǎng。
病怯东风了无寐,漫随镫影绕回廊。bìng qiè dōng fēng le wú mèi,màn suí dèng yǐng rào huí láng。

微山湖夜泊

多敏

一枝柔橹渡蜻蜓,酒畔《离骚》读未停。yī zhī róu lǔ dù qīng tíng,jiǔ pàn lí sāo dú wèi tíng。
明月欲残偎树白,湖山破晓入船青。míng yuè yù cán wēi shù bái,hú shān pò xiǎo rù chuán qīng。
自怜病骨禁宵坐,最怕春寒袭梦醒。zì lián bìng gǔ jìn xiāo zuò,zuì pà chūn hán xí mèng xǐng。
试取瑶琴弹一曲,恍疑篷底有龙听。shì qǔ yáo qín dàn yī qū,huǎng yí péng dǐ yǒu lóng tīng。

游金山作

多敏

水晶帘外绝尘气,铃语随风下界闻。shuǐ jīng lián wài jué chén qì,líng yǔ suí fēng xià jiè wén。
小阁窗寒微有树,长江天远不留云。xiǎo gé chuāng hán wēi yǒu shù,zhǎng jiāng tiān yuǎn bù liú yún。
春衫罗薄依松静,秋舫镫明隔水分。chūn shān luó báo yī sōng jìng,qiū fǎng dèng míng gé shuǐ fēn。
拈笔刻厓记游迹,下山归径入斜曛。niān bǐ kè yá jì yóu jì,xià shān guī jìng rù xié xūn。

夜坐梅花下口占

多敏

吟魂直欲化秋烟,瘦到梅花骨亦仙。yín hún zhí yù huà qiū yān,shòu dào méi huā gǔ yì xiān。
扶病不禁春似水,耽诗却爱夜如年。fú bìng bù jìn chūn shì shuǐ,dān shī què ài yè rú nián。
雨沈水阁虫吟老,木落吴江月影圆。yǔ shěn shuǐ gé chóng yín lǎo,mù luò wú jiāng yuè yǐng yuán。
贪看一枝斜入画,剪镫裁句不成眠。tān kàn yī zhī xié rù huà,jiǎn dèng cái jù bù chéng mián。

春雨

多敏

晓来霏细雨,苔藓晕寒青。xiǎo lái fēi xì yǔ,tái xiǎn yūn hán qīng。
凉意围罗幕,幽人愁未醒。liáng yì wéi luó mù,yōu rén chóu wèi xǐng。

八月十三日坐密倩精舍

多敏

月华如水凉,庭阶花叶警。yuè huá rú shuǐ liáng,tíng jiē huā yè jǐng。
夜风泠然来,零乱海棠影。yè fēng líng rán lái,líng luàn hǎi táng yǐng。
35123