古诗词

王驸马园林

吴宗爱

画戟凄凉对落晖,园林有愿竟心违。huà jǐ qī liáng duì luò huī,yuán lín yǒu yuàn jìng xīn wéi。
残花带雨依荒砌,老柏参天守故扉。cán huā dài yǔ yī huāng qì,lǎo bǎi cān tiān shǒu gù fēi。
凤去秦楼池苑在,鹤鸣华表市朝非。fèng qù qín lóu chí yuàn zài,hè míng huá biǎo shì cháo fēi。
春来剩有堂前燕,犹向妆台故址飞。chūn lái shèng yǒu táng qián yàn,yóu xiàng zhuāng tái gù zhǐ fēi。

吴宗爱

清浙江永康人,名宗爱。教谕吴士麒女,诸生徐明英妻。貌美工诗画。康熙十三年,耿精忠叛,部将徐尚朝寇浙东,称献绛雪则地方可无事。时明英已死,绛雪为家乡故,从贼行,至三十里坑,投崖死。有《徐烈妇诗钞》。 吴宗爱的作品>>

猜您喜欢

秋日园林即景

吴宗爱

数日无人到,秋风一味凉。shù rì wú rén dào,qiū fēng yī wèi liáng。
虫声疑雨落,蝶翅学花黄。chóng shēng yí yǔ luò,dié chì xué huā huáng。
树老依残砌,藤高出坏墙。shù lǎo yī cán qì,téng gāo chū huài qiáng。
危阑聊倦倚,竹外又斜阳。wēi lán liáo juàn yǐ,zhú wài yòu xié yáng。

楼眺

吴宗爱

几天梅雨后,新水正盈堤。jǐ tiān méi yǔ hòu,xīn shuǐ zhèng yíng dī。
闲爱登楼眺,时闻好鸟啼。xián ài dēng lóu tiào,shí wén hǎo niǎo tí。
雄风吹野阔,雌蜺跨山低。xióng fēng chuī yě kuò,cí ní kuà shān dī。
只惜光阴速,晴莎入望齐。zhǐ xī guāng yīn sù,qíng shā rù wàng qí。

春日怀素闻

吴宗爱

别来愁绪起无端,窄袖轻衫怯晓寒。bié lái chóu xù qǐ wú duān,zhǎi xiù qīng shān qiè xiǎo hán。
原上草薰春盎盎,心中人隔路漫漫。yuán shàng cǎo xūn chūn àng àng,xīn zhōng rén gé lù màn màn。
疏风小圃宜莺粟,细雨新蔬采马兰。shū fēng xiǎo pǔ yí yīng sù,xì yǔ xīn shū cǎi mǎ lán。
想忆无缘教缩地,芳华不共倚阑看。xiǎng yì wú yuán jiào suō dì,fāng huá bù gòng yǐ lán kàn。

舟泊兰江

吴宗爱

久客归心急远旌,黄昏喜见故乡城。jiǔ kè guī xīn jí yuǎn jīng,huáng hūn xǐ jiàn gù xiāng chéng。
帆樯绕郭人音杂,镫火临江夜市明。fān qiáng rào guō rén yīn zá,dèng huǒ lín jiāng yè shì míng。
斜月女墙寒击柝,秋风官渡远鸣钲。xié yuè nǚ qiáng hán jī tuò,qiū fēng guān dù yuǎn míng zhēng。
归家刚值黄花节,促换轻舟趁水程。guī jiā gāng zhí huáng huā jié,cù huàn qīng zhōu chèn shuǐ chéng。

元宵

吴宗爱

佳节金吾全不禁,鳌山处处斗鲜妍。jiā jié jīn wú quán bù jìn,áo shān chù chù dòu xiān yán。
笙歌地觉春如海,镫火人忘月在天。shēng gē dì jué chūn rú hǎi,dèng huǒ rén wàng yuè zài tiān。
醉酒欢声闻比户,抛毬雅戏乐韶年。zuì jiǔ huān shēng wén bǐ hù,pāo qiú yǎ xì lè sháo nián。
归家姊妹馀喧笑,猜谜传来五色笺。guī jiā zǐ mèi yú xuān xiào,cāi mí chuán lái wǔ sè jiān。

翠香二姊将以次子为余嗣志感

吴宗爱

汤饼清欢会九秋,试啼早欲卜英遒。tāng bǐng qīng huān huì jiǔ qiū,shì tí zǎo yù bo yīng qiú。
人言似舅夸无忌,我觉生儿羡莫愁。rén yán shì jiù kuā wú jì,wǒ jué shēng ér xiàn mò chóu。
不是悲愉关骨肉,谁能户牖代绸缪。bù shì bēi yú guān gǔ ròu,shuí néng hù yǒu dài chóu móu。
添丁欲向先夫告,好慰苍凉土一抔。tiān dīng yù xiàng xiān fū gào,hǎo wèi cāng liáng tǔ yī póu。

闻琵琶忆九岁时从先君之秀水于江上闻此曲今十二年矣

吴宗爱

低唱清尊无限情,四弦何处韵凄清。dī chàng qīng zūn wú xiàn qíng,sì xián hé chù yùn qī qīng。
分明暮雨春江上,十二年前倚舫听。fēn míng mù yǔ chūn jiāng shàng,shí èr nián qián yǐ fǎng tīng。

斋居杂咏

吴宗爱

春雨何缠绵,幽闺听不足。chūn yǔ hé chán mián,yōu guī tīng bù zú。
昨夜吐明蟾,清光如可掬。zuó yè tǔ míng chán,qīng guāng rú kě jū。
晨起览窗纱,灼灼明朝旭。chén qǐ lǎn chuāng shā,zhuó zhuó míng cháo xù。
苔色自苍凉,庭柯净如沐。tái sè zì cāng liáng,tíng kē jìng rú mù。
顿复起浓阴,峭寒风断续。dùn fù qǐ nóng yīn,qiào hán fēng duàn xù。
乍雨乍晴天,云霞无定局。zhà yǔ zhà qíng tiān,yún xiá wú dìng jú。
关心数残红,循阑行屈曲。guān xīn shù cán hóng,xún lán xíng qū qū。
一鸟忽飞来,啼破晚烟绿。yī niǎo hū fēi lái,tí pò wǎn yān lǜ。

四季回文诗

吴宗爱

【春】
莺啼岸柳弄春晴,柳弄春晴夜月明。yīng tí àn liǔ nòng chūn qíng,liǔ nòng chūn qíng yè yuè míng。
明月夜晴春弄柳,晴春弄柳岸啼莺。míng yuè yè qíng chūn nòng liǔ,qíng chūn nòng liǔ àn tí yīng。
【夏】
香莲碧水动风凉,水动风凉夏日长。xiāng lián bì shuǐ dòng fēng liáng,shuǐ dòng fēng liáng xià rì zhǎng。
长日夏凉风动水,凉风动水碧莲香。zhǎng rì xià liáng fēng dòng shuǐ,liáng fēng dòng shuǐ bì lián xiāng。
【秋】
秋江楚雁宿沙洲,雁宿沙洲浅水流。qiū jiāng chǔ yàn sù shā zhōu,yàn sù shā zhōu qiǎn shuǐ liú。
流水浅洲沙宿雁,洲沙宿雁楚江秋。liú shuǐ qiǎn zhōu shā sù yàn,zhōu shā sù yàn chǔ jiāng qiū。
【冬】
红炉透炭炙寒风,炭炙寒风御隆冬。hóng lú tòu tàn zhì hán fēng,tàn zhì hán fēng yù lóng dōng。
冬隆御风寒炙炭,风寒炙炭透炉红。dōng lóng yù fēng hán zhì tàn,fēng hán zhì tàn tòu lú hóng。