古诗词

出都宿杨村作

俞明震

落日下寒沙,征夫犹未息。luò rì xià hán shā,zhēng fū yóu wèi xī。
赢马带西风,行行度平隰。yíng mǎ dài xī fēng,xíng xíng dù píng xí。
岂畏跋涉艰,但忧时事棘。qǐ wèi bá shè jiān,dàn yōu shí shì jí。
土瘠稻粱稀,饥鸟投林急。tǔ jí dào liáng xī,jī niǎo tóu lín jí。
忆昔别家时,凄风入庭室。yì xī bié jiā shí,qī fēng rù tíng shì。
我父病在床,母扶幼弟立。wǒ fù bìng zài chuáng,mǔ fú yòu dì lì。
谓儿将远行,愿儿自爱惜。wèi ér jiāng yuǎn xíng,yuàn ér zì ài xī。
汝舅在闽海,见我恐无日。rǔ jiù zài mǐn hǎi,jiàn wǒ kǒng wú rì。
念我病且衰,见汝心尤切。niàn wǒ bìng qiě shuāi,jiàn rǔ xīn yóu qiè。
弟妹各凄然,回头向暗壁。dì mèi gè qī rán,huí tóu xiàng àn bì。
幼子牵妇衣,呱呱为我泣。yòu zi qiān fù yī,gū gū wèi wǒ qì。
相送各无言,皇皇日将夕。xiāng sòng gè wú yán,huáng huáng rì jiāng xī。
出门从此去,一棹浮空碧。chū mén cóng cǐ qù,yī zhào fú kōng bì。
载涉闽海涛,舟轮御风疾。zài shè mǐn hǎi tāo,zhōu lún yù fēng jí。
登岸见我舅,沐发犹未毕。dēng àn jiàn wǒ jiù,mù fā yóu wèi bì。
遥忆我母容,见舅心滋戚。yáo yì wǒ mǔ róng,jiàn jiù xīn zī qī。
我母齿尽脱,我舅发全白。wǒ mǔ chǐ jǐn tuō,wǒ jiù fā quán bái。
俯仰二十年,悲愉感今昔。fǔ yǎng èr shí nián,bēi yú gǎn jīn xī。
六月到京师,囊空嗟旅食。liù yuè dào jīng shī,náng kōng jiē lǚ shí。
寄生忧患初,冥心赴沉挚。jì shēng yōu huàn chū,míng xīn fù chén zhì。
昨梦到庭闱,慰我久离别。zuó mèng dào tíng wéi,wèi wǒ jiǔ lí bié。
旅思凋华年,春晖警凄魄。lǚ sī diāo huá nián,chūn huī jǐng qī pò。
名场勿自误,去去复何恤。míng chǎng wù zì wù,qù qù fù hé xù。
昨夜始出都,彷徨宿古驿。zuó yè shǐ chū dōu,páng huáng sù gǔ yì。
秉烛理残书,风劲檐霜积。bǐng zhú lǐ cán shū,fēng jìn yán shuāng jī。
偶检旧寒衣,缝纫千针密。ǒu jiǎn jiù hán yī,fèng rèn qiān zhēn mì。
岂必贵此衣,吾母劳筋力。qǐ bì guì cǐ yī,wú mǔ láo jīn lì。
衣痕日以旧,游子尚行役。yī hén rì yǐ jiù,yóu zi shàng xíng yì。
披衣步中庭,一步一凄恻。pī yī bù zhōng tíng,yī bù yī qī cè。
关河多浮云,茫茫天地窄。guān hé duō fú yún,máng máng tiān dì zhǎi。
猜您喜欢

萍乡泛舟至渌口道中作

俞明震

春华不相待,烟草自萋萋。chūn huá bù xiāng dài,yān cǎo zì qī qī。
一棹入溪曲,乱云啼竹鸡。yī zhào rù xī qū,luàn yún tí zhú jī。
归途如梦觉,山影向人低。guī tú rú mèng jué,shān yǐng xiàng rén dī。
落日亭亭下,无愁意亦迷。luò rì tíng tíng xià,wú chóu yì yì mí。

萍乡泛舟至渌口道中作

俞明震

历历江湖晚,幽花只自妍。lì lì jiāng hú wǎn,yōu huā zhǐ zì yán。
乱峰争受月,远水暗生烟。luàn fēng zhēng shòu yuè,yuǎn shuǐ àn shēng yān。
邻火增新感,滩声熟夜眠。lín huǒ zēng xīn gǎn,tān shēng shú yè mián。
忽成秋意思,春梦在愁边。hū chéng qiū yì sī,chūn mèng zài chóu biān。

悲愤

俞明震

痛哭瞻依日,艰难百事磨。tòng kū zhān yī rì,jiān nán bǎi shì mó。
抚棺儿已大,垂死累偏多。fǔ guān ér yǐ dà,chuí sǐ lèi piān duō。
独夜愁风雨,空村掩薜萝。dú yè chóu fēng yǔ,kōng cūn yǎn bì luó。
生平悲菽水,未忍说鸣珂。shēng píng bēi shū shuǐ,wèi rěn shuō míng kē。

寄怀王木斋秀才

俞明震

生死心谁托,艰难道未孤。shēng sǐ xīn shuí tuō,jiān nán dào wèi gū。
沉吟惜遥夜,哀艳满江湖。chén yín xī yáo yè,āi yàn mǎn jiāng hú。
身外闲云堕,愁边一雁呼。shēn wài xián yún duò,chóu biān yī yàn hū。
更谁觅谯秀,凄恻到寒芜。gèng shuí mì qiáo xiù,qī cè dào hán wú。

寄怀王木斋秀才

俞明震

因循不自觉,慷慨一登台。yīn xún bù zì jué,kāng kǎi yī dēng tái。
身世成孤注,寒空但劫灰。shēn shì chéng gū zhù,hán kōng dàn jié huī。
高原如待我,落日有馀哀。gāo yuán rú dài wǒ,luò rì yǒu yú āi。
此意无人见,江天入酒杯。cǐ yì wú rén jiàn,jiāng tiān rù jiǔ bēi。

夜坐寄怀三弟

俞明震

亦无愁可说,庭院坐微阴。yì wú chóu kě shuō,tíng yuàn zuò wēi yīn。
孤露怜渠幼,三年独此心。gū lù lián qú yòu,sān nián dú cǐ xīn。
渐成生世感,悔涉江湖深。jiàn chéng shēng shì gǎn,huǐ shè jiāng hú shēn。
同是离群泪,哀鸿有断音。tóng shì lí qún lèi,āi hóng yǒu duàn yīn。

甲午五月天津感事诗和慕庭先生韵兼示朝鲜使者

俞明震

积水昼冥冥,孤危见一星。jī shuǐ zhòu míng míng,gū wēi jiàn yī xīng。
日光浮地尽,风晕隔河青。rì guāng fú dì jǐn,fēng yūn gé hé qīng。
绝岛天如系,连宵雨不停。jué dǎo tiān rú xì,lián xiāo yǔ bù tíng。
泥中更怜汝,含涕出都亭。ní zhōng gèng lián rǔ,hán tì chū dōu tíng。

甲午五月天津感事诗和慕庭先生韵兼示朝鲜使者

俞明震

更无人击筑,又见鬼含沙。gèng wú rén jī zhù,yòu jiàn guǐ hán shā。
隐约听风树,迟回踏浪花。yǐn yuē tīng fēng shù,chí huí tà làng huā。
万方悲坠叶,一角挽明霞。wàn fāng bēi zhuì yè,yī jiǎo wǎn míng xiá。
长白连秋气,艰难归路赊。zhǎng bái lián qiū qì,jiān nán guī lù shē。

甲午五月天津感事诗和慕庭先生韵兼示朝鲜使者

俞明震

飘忽看生事,无端泣路人。piāo hū kàn shēng shì,wú duān qì lù rén。
悬灯愁照海,收网劝垂纶。xuán dēng chóu zhào hǎi,shōu wǎng quàn chuí lún。
恻恻思全盛,依依望重臣。cè cè sī quán shèng,yī yī wàng zhòng chén。
风云悲郁律,愁见九方歅。fēng yún bēi yù lǜ,chóu jiàn jiǔ fāng yīn。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

灭烛天光入,乾坤绝可怜。miè zhú tiān guāng rù,qián kūn jué kě lián。
独成心皎皎,深坐夜渊渊。dú chéng xīn jiǎo jiǎo,shēn zuò yè yuān yuān。
送日息群动,填胸哀昔贤。sòng rì xī qún dòng,tián xiōng āi xī xián。
搏精尘壒外,暂比入山便。bó jīng chén ài wài,zàn bǐ rù shān biàn。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

寂寞真相喻,宁知范子豪。jì mò zhēn xiāng yù,níng zhī fàn zi háo。
危言伤大隐,一发系吾曹。wēi yán shāng dà yǐn,yī fā xì wú cáo。
激咏物情好,披风众窍劳。jī yǒng wù qíng hǎo,pī fēng zhòng qiào láo。
深心无不在,孤睨一星高。shēn xīn wú bù zài,gū nì yī xīng gāo。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

太息幸馀老,徜徉万劫场。tài xī xìng yú lǎo,cháng yáng wàn jié chǎng。
窅然心不竞,孤处古相偿。yǎo rán xīn bù jìng,gū chù gǔ xiāng cháng。
往者论先德,天心或未亡。wǎng zhě lùn xiān dé,tiān xīn huò wèi wáng。
斯文各深浅,吾道此低昂。sī wén gè shēn qiǎn,wú dào cǐ dī áng。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

久雨荒生事,人烟惨淡中。jiǔ yǔ huāng shēng shì,rén yān cǎn dàn zhōng。
连林答沉响,虚枕引低风。lián lín dá chén xiǎng,xū zhěn yǐn dī fēng。
蝶影移灯入,蜂房隐壁空。dié yǐng yí dēng rù,fēng fáng yǐn bì kōng。
就乾得生理,此意倘吾同。jiù qián dé shēng lǐ,cǐ yì tǎng wú tóng。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

屋角喧新涨,墙阴煮雾茶。wū jiǎo xuān xīn zhǎng,qiáng yīn zhǔ wù chá。
云来失双燕,泥泛没轻花。yún lái shī shuāng yàn,ní fàn méi qīng huā。
四野日光薄,九河风力加。sì yě rì guāng báo,jiǔ hé fēng lì jiā。
近堤农作苦,昨岁已无家。jìn dī nóng zuò kǔ,zuó suì yǐ wú jiā。

甲午天津杂感和姚慕庭先生原韵

俞明震

诙诡人间世,雏夷发尽青。huī guǐ rén jiān shì,chú yí fā jǐn qīng。
愤时终自放,庄语待谁听。fèn shí zhōng zì fàng,zhuāng yǔ dài shuí tīng。
兵气缠蜗角,天声戴鹤翎。bīng qì chán wō jiǎo,tiān shēng dài hè líng。
仙人缈瀛海,如我五霞軿。xiān rén miǎo yíng hǎi,rú wǒ wǔ xiá píng。
1911234567»