古诗词

客有问东武名胜者略举示意

刘果

澄鉴决淇白玉堆,青峰插汉五莲开。chéng jiàn jué qí bái yù duī,qīng fēng chā hàn wǔ lián kāi。
春前花满卢敖洞,雨后云封苏子台。chūn qián huā mǎn lú áo dòng,yǔ hòu yún fēng sū zi tái。
夜半琅琊先见日,天晴潮汐书闻雷。yè bàn láng yá xiān jiàn rì,tiān qíng cháo xī shū wén léi。
李斯古篆留清署,为记秦皇览胜来。lǐ sī gǔ zhuàn liú qīng shǔ,wèi jì qín huáng lǎn shèng lái。

刘果

刘果,字毅卿,号木斋,诸城人。顺治戊戌进士,由推官历官江南提学道佥事。有《十柳堂诗集》。 刘果的作品>>

猜您喜欢

赠姜勉中昆仲

刘果

吴门风雨听鸡声,共被君家旧著名。wú mén fēng yǔ tīng jī shēng,gòng bèi jūn jiā jiù zhù míng。
鼓瑟耻为齐处士,传经犹是鲁诸生。gǔ sè chǐ wèi qí chù shì,chuán jīng yóu shì lǔ zhū shēng。
孝能继志由天性,淡以论交见古情。xiào néng jì zhì yóu tiān xìng,dàn yǐ lùn jiāo jiàn gǔ qíng。
一榻东邦三皂帽,幼安千载有同盟。yī tà dōng bāng sān zào mào,yòu ān qiān zài yǒu tóng méng。

山家

刘果

略彴横施磴道偏,棱棱石齿草芊芊。lüè zhuó héng shī dèng dào piān,léng léng shí chǐ cǎo qiān qiān。
溪宽树影遥沈水,云起山峰上接天。xī kuān shù yǐng yáo shěn shuǐ,yún qǐ shān fēng shàng jiē tiān。
尘世莺花浑是梦,烟霞鸡犬尽疑仙。chén shì yīng huā hún shì mèng,yān xiá jī quǎn jǐn yí xiān。
亦知大隐非容易,欲向此中小结廛。yì zhī dà yǐn fēi róng yì,yù xiàng cǐ zhōng xiǎo jié chán。