古诗词

悲命诗

何桂枝

六月六夜雨声急,有女不眠悲思集。liù yuè liù yè yǔ shēng jí,yǒu nǚ bù mián bēi sī jí。
侧耳东方人睡酣,倚床低首罗巾湿。cè ěr dōng fāng rén shuì hān,yǐ chuáng dī shǒu luó jīn shī。
有恨无可伸,有语向谁陈?坐对中宵雨,长嗟薄命身。yǒu hèn wú kě shēn,yǒu yǔ xiàng shuí chén?zuò duì zhōng xiāo yǔ,zhǎng jiē báo mìng shēn。
我本广西城里女,此处爷娘非我亲。wǒ běn guǎng xī chéng lǐ nǚ,cǐ chù yé niáng fēi wǒ qīn。
暗想八九年前事,寸心耿耿独伤神。àn xiǎng bā jiǔ nián qián shì,cùn xīn gěng gěng dú shāng shén。
忆我六七岁,父母双抛弃。yì wǒ liù qī suì,fù mǔ shuāng pāo qì。
寄养向贫亲,贫亲无好意。jì yǎng xiàng pín qīn,pín qīn wú hǎo yì。
浔梧将军门下客,一时假虎烈威势。xún wú jiāng jūn mén xià kè,yī shí jiǎ hǔ liè wēi shì。
与得金钱知几何,甘心鬻我作人婢。yǔ dé jīn qián zhī jǐ hé,gān xīn yù wǒ zuò rén bì。
尔时幼小只从他,薄命飘零可若何。ěr shí yòu xiǎo zhǐ cóng tā,báo mìng piāo líng kě ruò hé。
当年携到扬州地,山程水程万里多。dāng nián xié dào yáng zhōu dì,shān chéng shuǐ chéng wàn lǐ duō。
扬州一入主翁宅,年复一年谁爱惜。yáng zhōu yī rù zhǔ wēng zhái,nián fù yī nián shuí ài xī。
朝捧茶饭暮捧汤,寒缺衣裳饥缺食。cháo pěng chá fàn mù pěng tāng,hán quē yī shang jī quē shí。
主翁有时稍见怜,主母鞭棰那禁得。zhǔ wēng yǒu shí shāo jiàn lián,zhǔ mǔ biān chuí nà jìn dé。
忽然年来情意改,当作亲生女儿待。hū rán nián lái qíng yì gǎi,dāng zuò qīn shēng nǚ ér dài。
许我呼爷与呼娘,梳头裹足勤劳倍。xǔ wǒ hū yé yǔ hū niáng,shū tóu guǒ zú qín láo bèi。
不知奸计险于坑,漫道厚恩深似海。bù zhī jiān jì xiǎn yú kēng,màn dào hòu ēn shēn shì hǎi。
箫管琵琶学已终,牙牌双陆亦教通。xiāo guǎn pí pá xué yǐ zhōng,yá pái shuāng lù yì jiào tōng。
才延李姐传歌曲,又向张姑习绣工。cái yán lǐ jiě chuán gē qū,yòu xiàng zhāng gū xí xiù gōng。
事事求全勤督责,朝谋夜议谁能测。shì shì qiú quán qín dū zé,cháo móu yè yì shuí néng cè。
春来春去时忽忽,道我长大好颜色。chūn lái chūn qù shí hū hū,dào wǒ zhǎng dà hǎo yán sè。
嫁得富翁贵公子,终身享用无尽极。jià dé fù wēng guì gōng zi,zhōng shēn xiǎng yòng wú jǐn jí。
昨朝客到敞华堂,逼我堂前见客忙。zuó cháo kè dào chǎng huá táng,bī wǒ táng qián jiàn kè máng。
不识谁家轻薄子,周身上下细端相。bù shí shuí jiā qīng báo zi,zhōu shēn shàng xià xì duān xiāng。
但见爷娘喜满面,我正无颜归绣房。dàn jiàn yé niáng xǐ mǎn miàn,wǒ zhèng wú yán guī xiù fáng。
惊猜不敢问,自知徒自恨。jīng cāi bù gǎn wèn,zì zhī tú zì hèn。
耳闻堂上言,赢得心中闷。ěr wén táng shàng yán,yíng dé xīn zhōng mèn。
方知堂上宾,乃是浙中人。fāng zhī táng shàng bīn,nǎi shì zhè zhōng rén。
工科给事官名重,六十无儿娶妾新。gōng kē gěi shì guān míng zhòng,liù shí wú ér qǔ qiè xīn。
岂是寻常行礼节,只闻次第讲金银。qǐ shì xún cháng xíng lǐ jié,zhǐ wén cì dì jiǎng jīn yín。
怪杀爷娘心惨绝,千金百金争未歇。guài shā yé niáng xīn cǎn jué,qiān jīn bǎi jīn zhēng wèi xiē。
我生时日我不知,朦胧造作与人说。wǒ shēng shí rì wǒ bù zhī,méng lóng zào zuò yǔ rén shuō。
初五聘定初七嫁,却道行程图快捷。chū wǔ pìn dìng chū qī jià,què dào xíng chéng tú kuài jié。
可怜我貌空如花,可怜我命真如叶。kě lián wǒ mào kōng rú huā,kě lián wǒ mìng zhēn rú yè。
今日人家呼作儿,来日人家呼作妾。jīn rì rén jiā hū zuò ér,lái rì rén jiā hū zuò qiè。
以此伤心怨复嗟,夜深掩涕肝肠裂。yǐ cǐ shāng xīn yuàn fù jiē,yè shēn yǎn tì gān cháng liè。
早知粉面换黄金,悔不当年堕江月。zǎo zhī fěn miàn huàn huáng jīn,huǐ bù dāng nián duò jiāng yuè。
已矣哉,且莫哀。yǐ yǐ zāi,qiě mò āi。
不见扬州旧风俗,亲生儿女嫁天涯。bù jiàn yáng zhōu jiù fēng sú,qīn shēng ér nǚ jià tiān yá。
天涯复海角,骨肉之间豺虎恶,我复何须泪零落。tiān yá fù hǎi jiǎo,gǔ ròu zhī jiān chái hǔ è,wǒ fù hé xū lèi líng luò。
泪零落,情未休。lèi líng luò,qíng wèi xiū。
长江之水无西流,风俗不改古人愁。zhǎng jiāng zhī shuǐ wú xī liú,fēng sú bù gǎi gǔ rén chóu。
寄语红颜绿发闺中女,来生誓莫生扬州。jì yǔ hóng yán lǜ fā guī zhōng nǚ,lái shēng shì mò shēng yáng zhōu。

何桂枝

何桂枝,桂林人。 何桂枝的作品>>

猜您喜欢