古诗词

将归绵州留别岳池诸同好(二首)

孙桐生

万书堆里拥青毡,面壁常参苦乐禅。wàn shū duī lǐ yōng qīng zhān,miàn bì cháng cān kǔ lè chán。
空涸蛟龙思得水,飞腾鸡犬竟升天。kōng hé jiāo lóng sī dé shuǐ,fēi téng jī quǎn jìng shēng tiān。
闲情空对冯驩铗,壮志犹思祖逖鞭。xián qíng kōng duì féng huān jiá,zhuàng zhì yóu sī zǔ tì biān。
此处偶留鸿爪迹,再来或恐化云烟。cǐ chù ǒu liú hóng zhǎo jì,zài lái huò kǒng huà yún yān。

孙桐生

孙桐生,今仅辑得遗诗二十首。 孙桐生的作品>>

猜您喜欢

拙宦

孙桐生

拙宦谁如我,三年滞楚游。zhuō huàn shuí rú wǒ,sān nián zhì chǔ yóu。
投荒御魑魅,抱影息蛮陬。tóu huāng yù chī mèi,bào yǐng xī mán zōu。
命以文章累,身为簪组囚。mìng yǐ wén zhāng lèi,shēn wèi zān zǔ qiú。
何时脱尘鞅,安稳泛归舟。hé shí tuō chén yāng,ān wěn fàn guī zhōu。

阅明史感东林,复社诸贤事(二首)

孙桐生

世已无廉耻,吾宁自蹈之。shì yǐ wú lián chǐ,wú níng zì dǎo zhī。
不图中国运,竟赋下泉诗。bù tú zhōng guó yùn,jìng fù xià quán shī。
气节销难尽,干戈定几时。qì jié xiāo nán jǐn,gàn gē dìng jǐ shí。
可怜天帝醉,问亦不能知。kě lián tiān dì zuì,wèn yì bù néng zhī。

阅明史感东林,复社诸贤事(二首)

孙桐生

城狐与社鼠,砺爪更磨牙。chéng hú yǔ shè shǔ,lì zhǎo gèng mó yá。
日暗鬼行市,风腥血染花。rì àn guǐ xíng shì,fēng xīng xuè rǎn huā。
先生且休矣,吾道或非耶。xiān shēng qiě xiū yǐ,wú dào huò fēi yé。
一掬忧时泪,难禁落暮笳。yī jū yōu shí lèi,nán jìn luò mù jiā。

合州

孙桐生

扁舟遥指钓鱼城,黛色波光一带横。biǎn zhōu yáo zhǐ diào yú chéng,dài sè bō guāng yī dài héng。
漫说奇才推琎璞,最难下士有公卿。màn shuō qí cái tuī jìn pú,zuì nán xià shì yǒu gōng qīng。
缘坡荞麦油油长,近水渔灯个个明。yuán pō qiáo mài yóu yóu zhǎng,jìn shuǐ yú dēng gè gè míng。
欲上高楼吊陈迹,长江犹作怒涛声。yù shàng gāo lóu diào chén jì,zhǎng jiāng yóu zuò nù tāo shēng。

夔府漫兴

孙桐生

此地曾经两度过,浮生飘泊意如何。cǐ dì céng jīng liǎng dù guò,fú shēng piāo pō yì rú hé。
山川有险夔门壮,风鹤无端战垒多。shān chuān yǒu xiǎn kuí mén zhuàng,fēng hè wú duān zhàn lěi duō。
塞上烟云连雉堞,江边灯火唱渔歌。sāi shàng yān yún lián zhì dié,jiāng biān dēng huǒ chàng yú gē。
欲将硬语盘空写,百尺雄崖尚可磨。yù jiāng yìng yǔ pán kōng xiě,bǎi chǐ xióng yá shàng kě mó。

将归绵州留别岳池诸同好(二首)

孙桐生

一载和溪作寓公,全家真类寄居虫。yī zài hé xī zuò yù gōng,quán jiā zhēn lèi jì jū chóng。
屠龙漫有胸中志,失马翻成塞上翁。tú lóng màn yǒu xiōng zhōng zhì,shī mǎ fān chéng sāi shàng wēng。
山长头衔今日卸,英雄末路古来同。shān zhǎng tóu xián jīn rì xiè,yīng xióng mò lù gǔ lái tóng。
秋风惹我归心急,不忆莼鲈忆海棕。qiū fēng rě wǒ guī xīn jí,bù yì chún lú yì hǎi zōng。

家书

孙桐生

不见盘中伯玉书,故园风景近何如。bù jiàn pán zhōng bó yù shū,gù yuán fēng jǐng jìn hé rú。
缄愁久盼双双燕,寄恨须凭六六鱼。jiān chóu jiǔ pàn shuāng shuāng yàn,jì hèn xū píng liù liù yú。
织锦诗成应病后,画眉人去忆春初。zhī jǐn shī chéng yīng bìng hòu,huà méi rén qù yì chūn chū。
最怜香冷芙蓉幕,好梦惊回一枕馀。zuì lián xiāng lěng fú róng mù,hǎo mèng jīng huí yī zhěn yú。

长沙杂感其八

孙桐生

先生不让广文贫,尘海茫茫剩此身。xiān shēng bù ràng guǎng wén pín,chén hǎi máng máng shèng cǐ shēn。
一第早应成废物,千秋谁定作传人。yī dì zǎo yīng chéng fèi wù,qiān qiū shuí dìng zuò chuán rén。
莫将文字惊流俗,也有奇愁动鬼神。mò jiāng wén zì jīng liú sú,yě yǒu qí chóu dòng guǐ shén。
满眼风波极天表,更从何处问迷津。mǎn yǎn fēng bō jí tiān biǎo,gèng cóng hé chù wèn mí jīn。

述怀

孙桐生

当年踪迹住蓬莱,九万罡风坠劫灰。dāng nián zōng jì zhù péng lái,jiǔ wàn gāng fēng zhuì jié huī。
人说通天宜有路,我甘画地愧无才。rén shuō tōng tiān yí yǒu lù,wǒ gān huà dì kuì wú cái。
学仙雅抱峥嵘骨,入世羞寻利禄媒。xué xiān yǎ bào zhēng róng gǔ,rù shì xiū xún lì lù méi。
要与梅花斗清艳,岁寒先盼一枝开。yào yǔ méi huā dòu qīng yàn,suì hán xiān pàn yī zhī kāi。

凄江述怀

孙桐生

独立苍茫百感并,仰观天地岂无情。dú lì cāng máng bǎi gǎn bìng,yǎng guān tiān dì qǐ wú qíng。
人来湘浦含秋气,诗带离骚有怨声。rén lái xiāng pǔ hán qiū qì,shī dài lí sāo yǒu yuàn shēng。
万事累身因吃著,一生难学是逢迎。wàn shì lèi shēn yīn chī zhù,yī shēng nán xué shì féng yíng。
等闲白眼谁能识,我是穷途阮步兵。děng xián bái yǎn shuí néng shí,wǒ shì qióng tú ruǎn bù bīng。

家人生日

孙桐生

廿年春梦太悠扬,曲曲重弹陌上桑。niàn nián chūn mèng tài yōu yáng,qū qū zhòng dàn mò shàng sāng。
愧我但成官傀儡,怜卿犹著嫁衣裳。kuì wǒ dàn chéng guān guī lěi,lián qīng yóu zhù jià yī shang。
画来眉妩怜京兆,守定斋期学太常。huà lái méi wǔ lián jīng zhào,shǒu dìng zhāi qī xué tài cháng。
莫对碧桃怨萧瑟,安排三十六鸳鸯。mò duì bì táo yuàn xiāo sè,ān pái sān shí liù yuān yāng。

闲写

孙桐生

疗贫痴欲借榆钱,乞米闲临帖一篇。liáo pín chī yù jiè yú qián,qǐ mǐ xián lín tiē yī piān。
红雨消残花外劫,黄梁熟透梦中缘。hóng yǔ xiāo cán huā wài jié,huáng liáng shú tòu mèng zhōng yuán。
琴心静似嵇中散,诗味清于沈下贤。qín xīn jìng shì jī zhōng sàn,shī wèi qīng yú shěn xià xián。
拟砍湘江一竿竹,东津归钓缩头鳊。nǐ kǎn xiāng jiāng yī gān zhú,dōng jīn guī diào suō tóu biān。

剑阁铭

孙桐生

剑门设重险,巨石磨锋铦。jiàn mén shè zhòng xiǎn,jù shí mó fēng xiān。
扪藓读铭词,古藻秋霜严。mén xiǎn dú míng cí,gǔ zǎo qiū shuāng yán。
溯维柳柳州,亦越欧阳詹。sù wéi liǔ liǔ zhōu,yì yuè ōu yáng zhān。
览古复垂戒,字字罗箴砭。lǎn gǔ fù chuí jiè,zì zì luó zhēn biān。
吁嗟乎,前蜀刘禅后孟昶,国无人兮道已丧。xū jiē hū,qián shǔ liú chán hòu mèng chǎng,guó wú rén xī dào yǐ sàng。
阴平自有裹毡人,如此雄关空复壮。yīn píng zì yǒu guǒ zhān rén,rú cǐ xióng guān kōng fù zhuàng。

薄刀岭

孙桐生

一岭撑危脊,孤高仄径悬。yī lǐng chēng wēi jí,gū gāo zè jìng xuán。
路如抛白刃,人疑上青天。lù rú pāo bái rèn,rén yí shàng qīng tiān。
律崒群峰拱,逍遥一线牵。lǜ zú qún fēng gǒng,xiāo yáo yī xiàn qiān。
端详方著脚,莫漫触锋铦。duān xiáng fāng zhù jiǎo,mò màn chù fēng xiān。

江上人家

孙桐生

春水腻如油,春树绿于染。chūn shuǐ nì rú yóu,chūn shù lǜ yú rǎn。
可怜小桃花,临水照春脸。kě lián xiǎo táo huā,lín shuǐ zhào chūn liǎn。
人家在何处,茅屋枕孤崦。rén jiā zài hé chù,máo wū zhěn gū yān。
麦苗郁青青,菜花飞点点。mài miáo yù qīng qīng,cài huā fēi diǎn diǎn。
比户事耕桑,高风足勤俭。bǐ hù shì gēng sāng,gāo fēng zú qín jiǎn。
儿童放学归,一笑柴扉掩。ér tóng fàng xué guī,yī xiào chái fēi yǎn。
古来黄绮风,即此应无忝。gǔ lái huáng qǐ fēng,jí cǐ yīng wú tiǎn。
何当早卜邻,永辞仕路险。hé dāng zǎo bo lín,yǒng cí shì lù xiǎn。
1912