古诗词

龙眼

吴玉麟

黄里裹冰肤,累累若贯珠。huáng lǐ guǒ bīng fū,lèi lèi ruò guàn zhū。
谁将龙刮目,未许荔称奴。shuí jiāng lóng guā mù,wèi xǔ lì chēng nú。
益智神能健,清心暑可驱。yì zhì shén néng jiàn,qīng xīn shǔ kě qū。
更怜嘉树荫,霜雪总无殊。gèng lián jiā shù yīn,shuāng xuě zǒng wú shū。

吴玉麟

吴玉麟,调凤山,悉心造士。有《素村小草》十二卷。〖参考连横《台湾诗乘》,台银本。〗(施懿琳撰) 吴玉麟的作品>>

猜您喜欢

红石

吴玉麟

灵石秀而丹,玲珑日改观。líng shí xiù ér dān,líng lóng rì gǎi guān。
来从闽海峤,贮以越窑盘。lái cóng mǐn hǎi jiào,zhù yǐ yuè yáo pán。
久别时相忆,他乡续旧欢。jiǔ bié shí xiāng yì,tā xiāng xù jiù huān。
顽然坚确者,未许作衙官。wán rán jiān què zhě,wèi xǔ zuò yá guān。

九日登打鼓山

吴玉麟

野服飘飘葛履轻,登临聊此拟蓬瀛。yě fú piāo piāo gé lǚ qīng,dēng lín liáo cǐ nǐ péng yíng。
重阳节似春光好,三载官如秋气清。zhòng yáng jié shì chūn guāng hǎo,sān zài guān rú qiū qì qīng。
海雾长年迷谷口,山风尽日卷涛声。hǎi wù zhǎng nián mí gǔ kǒu,shān fēng jǐn rì juǎn tāo shēng。
水仙一操真高绝,无复移情客姓成。shuǐ xiān yī cāo zhēn gāo jué,wú fù yí qíng kè xìng chéng。

泛莲花潭同柯绳书

吴玉麟

秋泠万顷夜偏清,小艇凌虚一棹轻。qiū líng wàn qǐng yè piān qīng,xiǎo tǐng líng xū yī zhào qīng。
荷芰凋残香气减,鱼龙寂寞浪花平。hé jì diāo cán xiāng qì jiǎn,yú lóng jì mò làng huā píng。
月侵芦苇如霜白,风洒蒲菰作雨声。yuè qīn lú wěi rú shuāng bái,fēng sǎ pú gū zuò yǔ shēng。
北斗渐低银汉浅,客星犹傍少微明。běi dòu jiàn dī yín hàn qiǎn,kè xīng yóu bàng shǎo wēi míng。

凤山秩满士民谋留任不遂归日送者相属于道感其意留别

吴玉麟

萧鼓纷纷拥彩旟,五年偏不厌迂疏。xiāo gǔ fēn fēn yōng cǎi yú,wǔ nián piān bù yàn yū shū。
只应士类思投辖,何意居民亦卧车。zhǐ yīng shì lèi sī tóu xiá,hé yì jū mín yì wò chē。
借寇难留情已尽,怀清易饱苦同茹。jiè kòu nán liú qíng yǐ jǐn,huái qīng yì bǎo kǔ tóng rú。
定知去后能相忆,指点栖乌说旧庐。dìng zhī qù hòu néng xiāng yì,zhǐ diǎn qī wū shuō jiù lú。

呈黄莘田先生

吴玉麟

弱冠名倾四海豪,小鲜共笑鼓牛刀。ruò guān míng qīng sì hǎi háo,xiǎo xiān gòng xiào gǔ niú dāo。
一行作吏催科拙,十研归耕解组高。yī xíng zuò lì cuī kē zhuō,shí yán guī gēng jiě zǔ gāo。
彩笔梦花传别恨,锦笺香草续离骚。cǎi bǐ mèng huā chuán bié hèn,jǐn jiān xiāng cǎo xù lí sāo。
鹿鸣重宴今犹健,回首秋风白发搔。lù míng zhòng yàn jīn yóu jiàn,huí shǒu qiū fēng bái fā sāo。

初至凤山作

吴玉麟

秉铎才输制锦多,六年七邑笑奔波。bǐng duó cái shū zhì jǐn duō,liù nián qī yì xiào bēn bō。
有狐半为荒城废,无虎因知政畏苛。yǒu hú bàn wèi huāng chéng fèi,wú hǔ yīn zhī zhèng wèi kē。
问字经谁横北面,闲行犬共吠东坡。wèn zì jīng shuí héng běi miàn,xián xíng quǎn gòng fèi dōng pō。
海滨亦是弦歌地,善教其如富庶何。hǎi bīn yì shì xián gē dì,shàn jiào qí rú fù shù hé。

渡海歌

吴玉麟

大嶝门内山蚕丛,大嶝门外海空蒙。dà dèng mén nèi shān cán cóng,dà dèng mén wài hǎi kōng méng。
冯夷无惊涛不怒,扶桑初挂日曈曈。féng yí wú jīng tāo bù nù,fú sāng chū guà rì tóng tóng。
上香酹酒拜妈祖,割牲焚楮开艨艟。shàng xiāng lèi jiǔ bài mā zǔ,gē shēng fén chǔ kāi méng chōng。
桅竿百尺亚班上,布为巾顶箬为篷。wéi gān bǎi chǐ yà bān shàng,bù wèi jīn dǐng ruò wèi péng。
舵工神闲火长喜,罗盘乾巽南与东。duò gōng shén xián huǒ zhǎng xǐ,luó pán qián xùn nán yǔ dōng。
船如箭发樯如马,不觉破浪乘长风。chuán rú jiàn fā qiáng rú mǎ,bù jué pò làng chéng zhǎng fēng。
横洋浩瀚渺无际,琉璃万顷含苍穹。héng yáng hào hàn miǎo wú jì,liú lí wàn qǐng hán cāng qióng。
前有一沟涌赤水,长鲸嘘吸成长虹。qián yǒu yī gōu yǒng chì shuǐ,zhǎng jīng xū xī chéng zhǎng hóng。
乍疑火龙翻地轴,回看眼底尚摇红。zhà yí huǒ lóng fān dì zhóu,huí kàn yǎn dǐ shàng yáo hóng。
复有一沟黑如墨,湍流迅驶更不同。fù yǒu yī gōu hēi rú mò,tuān liú xùn shǐ gèng bù tóng。
日光黯黯惨无色,毒蛇滚滚腥气冲。rì guāng àn àn cǎn wú sè,dú shé gǔn gǔn xīng qì chōng。
海道尝闻此最险,下趋直与尾闾通。hǎi dào cháng wén cǐ zuì xiǎn,xià qū zhí yǔ wěi lǘ tōng。
每遇阴霾天色恶,飓风引去无终穷。měi yù yīn mái tiān sè è,jù fēng yǐn qù wú zhōng qióng。
习坎既出心犹悸,云间忽见白鸟翀。xí kǎn jì chū xīn yóu jì,yún jiān hū jiàn bái niǎo chōng。
澎湖岛屿可指数,排衙六六环葱茏。pēng hú dǎo yǔ kě zhǐ shù,pái yá liù liù huán cōng lóng。
夜景苍凉潮正上,明珠十斛散虚空。yè jǐng cāng liáng cháo zhèng shàng,míng zhū shí hú sàn xū kōng。
星斗低垂银汉近,蛟龙潜伏水晶宫。xīng dòu dī chuí yín hàn jìn,jiāo lóng qián fú shuǐ jīng gōng。
天明水碧变深黑,露晞雾霁薄烟笼。tiān míng shuǐ bì biàn shēn hēi,lù xī wù jì báo yān lóng。
渐而变蓝渐变白,赤嵌仿佛在目中。jiàn ér biàn lán jiàn biàn bái,chì qiàn fǎng fú zài mù zhōng。
鲲身七曲断复续,乍隐乍现微沙虫。kūn shēn qī qū duàn fù xù,zhà yǐn zhà xiàn wēi shā chóng。
片帆纡回向晚入,荡缨遥辨钲鸣铜。piàn fān yū huí xiàng wǎn rù,dàng yīng yáo biàn zhēng míng tóng。
舟人皆言此行好,风力不雌亦不雄。zhōu rén jiē yán cǐ xíng hǎo,fēng lì bù cí yì bù xióng。
十二更洋二日过,邀神之福皆由公。shí èr gèng yáng èr rì guò,yāo shén zhī fú jiē yóu gōng。
诸君之言吾岂敢,济险实赖众和衷。zhū jūn zhī yán wú qǐ gǎn,jì xiǎn shí lài zhòng hé zhōng。
量水下碇傍北线,安平更鼓声逢逢。liàng shuǐ xià dìng bàng běi xiàn,ān píng gèng gǔ shēng féng féng。

傀儡石砚歌

吴玉麟

傀儡之山有美石,小者如掌大如席。guī lěi zhī shān yǒu měi shí,xiǎo zhě rú zhǎng dà rú xí。
生番蟠踞此山中,杀人为雄首充积。shēng fān pán jù cǐ shān zhōng,shā rén wèi xióng shǒu chōng jī。
遂令山下少人行,石亦因之埋沙碛。suì lìng shān xià shǎo rén xíng,shí yì yīn zhī mái shā qì。
傍山之侧有熟番,风俗颇通解唐译。bàng shān zhī cè yǒu shú fān,fēng sú pǒ tōng jiě táng yì。
今年有客贾其中,偶携片石压车轭。jīn nián yǒu kè jiǎ qí zhōng,ǒu xié piàn shí yā chē è。
到家留作捣衣砧,敲扑崩馀仅盈尺。dào jiā liú zuò dǎo yī zhēn,qiāo pū bēng yú jǐn yíng chǐ。
我乍见之心暗惊,乞得归来更护惜。wǒ zhà jiàn zhī xīn àn jīng,qǐ dé guī lái gèng hù xī。
杜门十日亲琢磨,制成一砚方而泽。dù mén shí rì qīn zuó mó,zhì chéng yī yàn fāng ér zé。
环腰痕似火捺红,数点斑如鸲眼碧。huán yāo hén shì huǒ nà hóng,shù diǎn bān rú qú yǎn bì。
致密不燥亦不渗,笔与相安墨莫逆。zhì mì bù zào yì bù shèn,bǐ yǔ xiāng ān mò mò nì。
平生有癖似米颠,蕉叶罗纹宝拱璧。píng shēng yǒu pǐ shì mǐ diān,jiāo yè luó wén bǎo gǒng bì。
此石真堪鼎足分,晨夕相需忍暂释?cǐ shí zhēn kān dǐng zú fēn,chén xī xiāng xū rěn zàn shì?
天涯知己岂偶然,谁向尘中破资格。tiān yá zhī jǐ qǐ ǒu rán,shuí xiàng chén zhōng pò zī gé。
摩挲一度一咨嗟,多少奇材伤弃掷。mó sā yī dù yī zī jiē,duō shǎo qí cái shāng qì zhì。

海树歌

吴玉麟

海中奇树交枝柯,根盘怪石沈洪波。hǎi zhōng qí shù jiāo zhī kē,gēn pán guài shí shěn hóng bō。
渔舟举网偶然得,红若涂朱黑若墨。yú zhōu jǔ wǎng ǒu rán dé,hóng ruò tú zhū hēi ruò mò。
无花无叶自槎枒,石势玲珑缀锦沙。wú huā wú yè zì chá yā,shí shì líng lóng zhuì jǐn shā。
工人知我素好事,馈我两枝实称意。gōng rén zhī wǒ sù hǎo shì,kuì wǒ liǎng zhī shí chēng yì。
遍询父老莫能名,谓是珊瑚变未成。biàn xún fù lǎo mò néng míng,wèi shì shān hú biàn wèi chéng。
养以清水置磁斗,延之几席登座右。yǎng yǐ qīng shuǐ zhì cí dòu,yán zhī jǐ xí dēng zuò yòu。
昔在淤泥浊水居,今参笔砚与图书。xī zài yū ní zhuó shuǐ jū,jīn cān bǐ yàn yǔ tú shū。
世路悠悠多瓦砾,沧海茫茫谁扬激。shì lù yōu yōu duō wǎ lì,cāng hǎi máng máng shuí yáng jī。
不遇深心明眼人,可怜异质委风尘。bù yù shēn xīn míng yǎn rén,kě lián yì zhì wěi fēng chén。
他日相携归故里,闻者来观定如市。tā rì xiāng xié guī gù lǐ,wén zhě lái guān dìng rú shì。
凡物显晦各有时,但令遇合岂嫌迟。fán wù xiǎn huì gè yǒu shí,dàn lìng yù hé qǐ xián chí。
珠玉虽珍难免俗,更阑相对犹烧烛。zhū yù suī zhēn nán miǎn sú,gèng lán xiāng duì yóu shāo zhú。