古诗词

仙姑洞

孙锵鸣

万峰高插天,突立如削铁。wàn fēng gāo chā tiān,tū lì rú xuē tiě。
仄径蟠修虬,萦纡出山脊。zè jìng pán xiū qiú,yíng yū chū shān jí。
中逢丛竹林,夕阳漏深碧。zhōng féng cóng zhú lín,xī yáng lòu shēn bì。
石腹呀然开,危楼架岩隙。shí fù ya rán kāi,wēi lóu jià yán xì。
静者白云栖,微听暗溜滴。jìng zhě bái yún qī,wēi tīng àn liū dī。
跨空虹梁横,达傍月牖辟。kuà kōng hóng liáng héng,dá bàng yuè yǒu pì。
古藤纷倒垂,异卉茁如织。gǔ téng fēn dào chuí,yì huì zhuó rú zhī。
锐欲穷幽探,老恨乏足力。ruì yù qióng yōu tàn,lǎo hèn fá zú lì。
诡奇非一状,知是真灵宅。guǐ qí fēi yī zhuàng,zhī shì zhēn líng zhái。
仙姝冰雪姿,来此餐松液。xiān shū bīng xuě zī,lái cǐ cān sōng yè。
遐举在何年,丹灶无遗迹。xiá jǔ zài hé nián,dān zào wú yí jì。
似闻笙鹤声,空山风露夕。shì wén shēng hè shēng,kōng shān fēng lù xī。

孙锵鸣

清浙江瑞安人,字韶甫,号渠田。道光二十一年进士。累迁至侍读学士。年末五十即罢归,主讲金陵、龙门等书院。曾劾穆彰阿为今之秦桧、严嵩。光绪二十六年十二月病卒。有《止庵遗书》。 孙锵鸣的作品>>

猜您喜欢

开岁二日以言事罢官将南归叠三字韵

孙锵鸣

长沙太息未过六,柳下一黜不待三。zhǎng shā tài xī wèi guò liù,liǔ xià yī chù bù dài sān。
我生孤僻俗眼白,人事崄巇鬼面蓝。wǒ shēng gū pì sú yǎn bái,rén shì xiǎn xī guǐ miàn lán。
老踏京华寡俦偶,埋头柱下随史聃。lǎo tà jīng huá guǎ chóu ǒu,mái tóu zhù xià suí shǐ dān。
出入危机历已遍,往往干戈生笑谈。chū rù wēi jī lì yǐ biàn,wǎng wǎng gàn gē shēng xiào tán。
君恩宽大许归去,谴诃虽至犹覆含。jūn ēn kuān dà xǔ guī qù,qiǎn hē suī zhì yóu fù hán。
头颅五十倏将及,文章政事百不堪。tóu lú wǔ shí shū jiāng jí,wén zhāng zhèng shì bǎi bù kān。
何如学道谢忧患,坐听万壑松风酣。hé rú xué dào xiè yōu huàn,zuò tīng wàn hè sōng fēng hān。
一雏堕地才学语,双亲衰鬓况毵毵。yī chú duò dì cái xué yǔ,shuāng qīn shuāi bìn kuàng sān sān。
纵言禄养强颜耳,梦魂多悸神先惭。zòng yán lù yǎng qiáng yán ěr,mèng hún duō jì shén xiān cán。
乱后耕犁行可把,菽水足助含饴甘。luàn hòu gēng lí xíng kě bǎ,shū shuǐ zú zhù hán yí gān。
春水方生江之南,云帆转海如飞骖。chūn shuǐ fāng shēng jiāng zhī nán,yún fān zhuǎn hǎi rú fēi cān。
归心已逐春雁发,一官鸡肋又焉贪。guī xīn yǐ zhú chūn yàn fā,yī guān jī lē yòu yān tān。
誓与老农同击壤,息影不离山中庵。shì yǔ lǎo nóng tóng jī rǎng,xī yǐng bù lí shān zhōng ān。