古诗词

民军谣

吴妍因

巨炮一声天地骇,黄鹤白云颜色改。jù pào yī shēng tiān dì hài,huáng hè bái yún yán sè gǎi。
民军四起百城开,势如天吴倒沧海。mín jūn sì qǐ bǎi chéng kāi,shì rú tiān wú dào cāng hǎi。
问君何所求,荣封不用万户侯,但为民族争自由。wèn jūn hé suǒ qiú,róng fēng bù yòng wàn hù hóu,dàn wèi mín zú zhēng zì yóu。
问君何所喜,彰身不用百端绮,但使民权奠厥底。wèn jūn hé suǒ xǐ,zhāng shēn bù yòng bǎi duān qǐ,dàn shǐ mín quán diàn jué dǐ。
问君何所欲,食禄不用千钟粟,但愿民生裕以足。wèn jūn hé suǒ yù,shí lù bù yòng qiān zhōng sù,dàn yuàn mín shēng yù yǐ zú。
我家大国踞亚东,山环海抱江河通。wǒ jiā dà guó jù yà dōng,shān huán hǎi bào jiāng hé tōng。
五千馀年文化古,四百兆众风习同。wǔ qiān yú nián wén huà gǔ,sì bǎi zhào zhòng fēng xí tóng。
况秉遗教民为贵,至治一本天下公。kuàng bǐng yí jiào mín wèi guì,zhì zhì yī běn tiān xià gōng。
但得小康亦讲武,守土讵敢怠事功。dàn dé xiǎo kāng yì jiǎng wǔ,shǒu tǔ jù gǎn dài shì gōng。
故能安坐抚戎狄,存亡续绝济困穷。gù néng ān zuò fǔ róng dí,cún wáng xù jué jì kùn qióng。
孰知子孙铸大错,忘却全民恣独乐。shú zhī zi sūn zhù dà cuò,wàng què quán mín zì dú lè。
君权日长民气消,散沙一盘势历落。jūn quán rì zhǎng mín qì xiāo,sàn shā yī pán shì lì luò。
遂用纷纷变于夷,金戈铁马滋侵略。suì yòng fēn fēn biàn yú yí,jīn gē tiě mǎ zī qīn lüè。
篡夺诡称天命归,满洲牧竖亦龙飞。cuàn duó guǐ chēng tiān mìng guī,mǎn zhōu mù shù yì lóng fēi。
南面巍巍圣天子,千牙百爪噬择肥。nán miàn wēi wēi shèng tiān zi,qiān yá bǎi zhǎo shì zé féi。
吁嗟民之肉,日日果其腹。xū jiē mín zhī ròu,rì rì guǒ qí fù。
吁嗟民之皮,夜夜供寝宿。xū jiē mín zhī pí,yè yè gōng qǐn sù。
彼为刀俎民禽犊,婢膝奴颜久觳觫。bǐ wèi dāo zǔ mín qín dú,bì xī nú yán jiǔ hú sù。
君不见民苦饥,彼肉糜,民号寒,彼锦衣。jūn bù jiàn mín kǔ jī,bǐ ròu mí,mín hào hán,bǐ jǐn yī。
民栖荆棘彼金墀,民步艰难彼玉螭。mín qī jīng jí bǐ jīn chí,mín bù jiān nán bǐ yù chī。
利用厚生孰与谋,艰危穷困谁提携。lì yòng hòu shēng shú yǔ móu,jiān wēi qióng kùn shuí tí xié。
尤恨中原窃据久,忝颜视之若固有。yóu hèn zhōng yuán qiè jù jiǔ,tiǎn yán shì zhī ruò gù yǒu。
开门长揖碧眼儿,捉襟不觉辄露肘。kāi mén zhǎng yī bì yǎn ér,zhuō jīn bù jué zhé lù zhǒu。
鸦片战后七十年,全国利权丧八九。yā piàn zhàn hòu qī shí nián,quán guó lì quán sàng bā jiǔ。
罔知更始作新民,但行狙术愚黔首。wǎng zhī gèng shǐ zuò xīn mín,dàn xíng jū shù yú qián shǒu。
爱国志士屡诛锄,黄花新骨积成阜。ài guó zhì shì lǚ zhū chú,huáng huā xīn gǔ jī chéng fù。
自云太阿朕所持,弗与家奴宁赠友。zì yún tài ā zhèn suǒ chí,fú yǔ jiā nú níng zèng yǒu。
嗟我堂堂七尺躯,岂甘久作辕下驹。jiē wǒ táng táng qī chǐ qū,qǐ gān jiǔ zuò yuán xià jū。
脱羁释轭在今夕,奋身不更待须臾。tuō jī shì è zài jīn xī,fèn shēn bù gèng dài xū yú。
碌碌文籍徒,投笔辞草庐。lù lù wén jí tú,tóu bǐ cí cǎo lú。
蚩蚩垄亩夫,辍耕相与俱。chī chī lǒng mǔ fū,chuò gēng xiāng yǔ jù。
工不陈绳墨,贾不较锱铢。gōng bù chén shéng mò,jiǎ bù jiào zī zhū。
更有梁家娘子花家姝,裙腰不系双明珠。gèng yǒu liáng jiā niáng zi huā jiā shū,qún yāo bù xì shuāng míng zhū。
一夫援鼓桴,万众投袂呼。yī fū yuán gǔ fú,wàn zhòng tóu mèi hū。
殒元残骸讵所惜,誓欲北缚南单于。yǔn yuán cán hái jù suǒ xī,shì yù běi fù nán dān yú。
君不见巴黎公社血如雨,民主之旗初以举。jūn bù jiàn bā lí gōng shè xuè rú yǔ,mín zhǔ zhī qí chū yǐ jǔ。
北美独立战八年,共和业绩差可许。běi měi dú lì zhàn bā nián,gòng hé yè jì chà kě xǔ。
接踵继武今其三,尽善尤冀青出蓝。jiē zhǒng jì wǔ jīn qí sān,jǐn shàn yóu jì qīng chū lán。
民族民权与民生,骊龙之珠在必探。mín zú mín quán yǔ mín shēng,lí lóng zhī zhū zài bì tàn。
但愿民之倒悬得解放,存仁取义心所甘。dàn yuàn mín zhī dào xuán dé jiě fàng,cún rén qǔ yì xīn suǒ gān。
亦期功成身勇退,卖刀买犊乐且耽。yì qī gōng chéng shēn yǒng tuì,mài dāo mǎi dú lè qiě dān。
呜呼,民国之民贤于帝国之天子,民之成军旨在此。wū hū,mín guó zhī mín xián yú dì guó zhī tiān zi,mín zhī chéng jūn zhǐ zài cǐ。
我今奋起伸此旨,此旨不伸不如死。wǒ jīn fèn qǐ shēn cǐ zhǐ,cǐ zhǐ bù shēn bù rú sǐ。
猜您喜欢

锡苏火车道中

吴妍因

地缩车初动,山回树疾趋。dì suō chē chū dòng,shān huí shù jí qū。
望亭花闪烁,浒墅水萦迂。wàng tíng huā shǎn shuò,hǔ shù shuǐ yíng yū。
飘瞥千村过,斯须百里逾。piāo piē qiān cūn guò,sī xū bǎi lǐ yú。
虎丘翘一塔,指点到姑苏。hǔ qiū qiào yī tǎ,zhǐ diǎn dào gū sū。

日暮题植园层楼

吴妍因

更上一层楼,题诗自写愁。gèng shàng yī céng lóu,tí shī zì xiě chóu。
意随斜照远,韵逐晚风悠。yì suí xié zhào yuǎn,yùn zhú wǎn fēng yōu。
设色山明媚,敷声竹劲遒。shè sè shān míng mèi,fū shēng zhú jìn qiú。
乱涂鸦点点,大笔塔横秋。luàn tú yā diǎn diǎn,dà bǐ tǎ héng qiū。

龟蒙

吴妍因

龟蒙仍耸峙,螳臂奈之何。guī méng réng sǒng zhì,táng bì nài zhī hé。
白雪空琴操,乌骓徒楚歌。bái xuě kōng qín cāo,wū zhuī tú chǔ gē。
拔山功不竟,蔽鲁障尤多。bá shān gōng bù jìng,bì lǔ zhàng yóu duō。
谁奋愚公力,依然挥斧柯。shuí fèn yú gōng lì,yī rán huī fǔ kē。

答杨卫玉论秦王雄才

吴妍因

位缘娠腹窃,基藉世家开。wèi yuán shēn fù qiè,jī jí shì jiā kāi。
作圣凭多暴,贪天肆独裁。zuò shèng píng duō bào,tān tiān sì dú cái。
祖龙空自喜,秦鹿实堪哀。zǔ lóng kōng zì xǐ,qín lù shí kān āi。
鱼臭沙丘道,雄才安在哉。yú chòu shā qiū dào,xióng cái ān zài zāi。

早发金陵

吴妍因

岸柳悬初旭,江烟锁故城。àn liǔ xuán chū xù,jiāng yān suǒ gù chéng。
人游三日罢,梦带万山行。rén yóu sān rì bà,mèng dài wàn shān xíng。
历历前朝事,依依过客情。lì lì qián cháo shì,yī yī guò kè qíng。
梁台回首处,认识未分明。liáng tái huí shǒu chù,rèn shí wèi fēn míng。

七月二十五日子正生子萍

吴妍因

二年麟两获,尔至叹时非。èr nián lín liǎng huò,ěr zhì tàn shí fēi。
辍乳教兄瘦,加餐使母肥。chuò rǔ jiào xiōng shòu,jiā cān shǐ mǔ féi。
安排居未定,给养禄犹微。ān pái jū wèi dìng,gěi yǎng lù yóu wēi。
但愿如双凤,肩随千仞飞。dàn yuàn rú shuāng fèng,jiān suí qiān rèn fēi。

之南京入大学院任事

吴妍因

更无容足地,稛载赴京畿。gèng wú róng zú dì,kǔn zài fù jīng jī。
未抗匡衡疏,聊驱曼倩饥。wèi kàng kuāng héng shū,liáo qū màn qiàn jī。
江山供涉猎,城郭且凭依。jiāng shān gōng shè liè,chéng guō qiě píng yī。
岂似当春雨,沾花沛九圻。qǐ shì dāng chūn yǔ,zhān huā pèi jiǔ qí。

湘乡道中

吴妍因

乍从南岳下,到此有馀情。zhà cóng nán yuè xià,dào cǐ yǒu yú qíng。
百里枫林晚,一江涟水清。bǎi lǐ fēng lín wǎn,yī jiāng lián shuǐ qīng。
山低峰转秀,魄显月微明。shān dī fēng zhuǎn xiù,pò xiǎn yuè wēi míng。
客路弹棋局,心中尚不平。kè lù dàn qí jú,xīn zhōng shàng bù píng。

新居

吴妍因

国破家多难,危巢底事营?guó pò jiā duō nán,wēi cháo dǐ shì yíng?
长怜阴恶木,辄患燹佳兵。zhǎng lián yīn è mù,zhé huàn xiǎn jiā bīng。
飘泊半生过,饥寒一路并。piāo pō bàn shēng guò,jī hán yī lù bìng。
奈何还作茧,忧乐遽忘情。nài hé hái zuò jiǎn,yōu lè jù wàng qíng。

新居既成有谤之者作此自遣

吴妍因

江雨连萧寺,山村傍覆舟。jiāng yǔ lián xiāo sì,shān cūn bàng fù zhōu。
佣书人侧目,筑室道为谋。yōng shū rén cè mù,zhù shì dào wèi móu。
六代皆空梦,一椽曾几秋?liù dài jiē kōng mèng,yī chuán céng jǐ qiū?
鸱鸮休喋喋,华屋总荒邱。chī xiāo xiū dié dié,huá wū zǒng huāng qiū。

闻双因小筑被毁于寇二首

吴妍因

而今真毁室,不敢更听鹃。ér jīn zhēn huǐ shì,bù gǎn gèng tīng juān。
空忆鸳鸯侣,同栖玳瑁椽。kōng yì yuān yāng lǚ,tóng qī dài mào chuán。
镜鸾犹入梦,海燕断无缘。jìng luán yóu rù mèng,hǎi yàn duàn wú yuán。
小筑依危幕,当时已惘然。xiǎo zhù yī wēi mù,dāng shí yǐ wǎng rán。

闻双因小筑被毁于寇二首

吴妍因

我本甘飘泊,何图结宇新?wǒ běn gān piāo pō,hé tú jié yǔ xīn?
江山嬗六代,门第署双因。jiāng shān shàn liù dài,mén dì shǔ shuāng yīn。
国破家焉计,庐黔谤未泯。guó pò jiā yān jì,lú qián bàng wèi mǐn。
还期平寇日,归去吊荒堙。hái qī píng kòu rì,guī qù diào huāng yīn。

居青木关关口病臂

吴妍因

避寇巴山里,仍多风鹤猜。bì kòu bā shān lǐ,réng duō fēng hè cāi。
阴氛侵病骨,顽瘴妒诗才。yīn fēn qīn bìng gǔ,wán zhàng dù shī cái。
入室与蚊斗,编篱防豹来。rù shì yǔ wén dòu,biān lí fáng bào lái。
已荒松菊径,犹梦凤凰台。yǐ huāng sōng jú jìng,yóu mèng fèng huáng tái。

病中

吴妍因

孱躯深累妇,老病未辞官。càn qū shēn lèi fù,lǎo bìng wèi cí guān。
懒与蝇争食,瘦堪蚊作餐?lǎn yǔ yíng zhēng shí,shòu kān wén zuò cān?
力难胜蜀锦,衣已破吴纨。lì nán shèng shǔ jǐn,yī yǐ pò wú wán。
地僻名医少,炎时感岁寒。dì pì míng yī shǎo,yán shí gǎn suì hán。

酬吕凤子二首

吴妍因

四海知名久,三吴睹画先。sì hǎi zhī míng jiǔ,sān wú dǔ huà xiān。
如闻夫子叹,欲得美人怜。rú wén fū zi tàn,yù dé měi rén lián。
红豆叨君赠,青山为我妍。hóng dòu dāo jūn zèng,qīng shān wèi wǒ yán。
巴渝流沛地,相见各华颠。bā yú liú pèi dì,xiāng jiàn gè huá diān。
2991234567»