古诗词

龙洞背

方象瑛

神龙穿石飞,洞壑昼常晦。shén lóng chuān shí fēi,dòng hè zhòu cháng huì。
人乃捷于龙,盘旋出龙背。rén nǎi jié yú lóng,pán xuán chū lóng bèi。
蹑衣入重云,势与风雨会。niè yī rù zhòng yún,shì yǔ fēng yǔ huì。
危崖千万状,不知始何代。wēi yá qiān wàn zhuàng,bù zhī shǐ hé dài。
突兀浮图高,纵横屏幛大。tū wù fú tú gāo,zòng héng píng zhàng dà。
鳞鬣树干章,泉流吐飞沫。lín liè shù gàn zhāng,quán liú tǔ fēi mò。
下注不测溪,沈沈气冥昧。xià zhù bù cè xī,shěn shěn qì míng mèi。
傥燃牛渚犀,百灵宛然在。tǎng rán niú zhǔ xī,bǎi líng wǎn rán zài。
羌山多灵奇,策名此为最。qiāng shān duō líng qí,cè míng cǐ wèi zuì。
何必御风行,旷然天地外。hé bì yù fēng xíng,kuàng rán tiān dì wài。

方象瑛

清浙江遂安人,字渭仁。康熙六年进士。旋试鸿博,授编修。与修《明史》,充四川乡试正考官,迁侍讲。告归家居,号金门大隐。少有文名。有《健松斋诗文集》、《松窗笔乘》、《封长白山记》。 方象瑛的作品>>

猜您喜欢

七盘关

方象瑛

鸡头关前七盘岭,蚓曲蛇蟠才见顶。jī tóu guān qián qī pán lǐng,yǐn qū shé pán cái jiàn dǐng。
氐中又复度七盘,诘屈纡回势相引。dī zhōng yòu fù dù qī pán,jí qū yū huí shì xiāng yǐn。
层崖邃谷路转通,拾级忽见云霞空。céng yá suì gǔ lù zhuǎn tōng,shí jí hū jiàn yún xiá kōng。
却怪顶触前人趾,不知举膝当心胸。què guài dǐng chù qián rén zhǐ,bù zhī jǔ xī dāng xīn xiōng。
宁心息魄诧奇绝,万里山川风气别。níng xīn xī pò chà qí jué,wàn lǐ shān chuān fēng qì bié。
一关中断陇蜀分,羌笛渝歌乍相接。yī guān zhōng duàn lǒng shǔ fēn,qiāng dí yú gē zhà xiāng jiē。
遥望川巴万点明,白云紫雾还纵横。yáo wàng chuān bā wàn diǎn míng,bái yún zǐ wù hái zòng héng。
鳞鳞仿佛峨眉雪,不知何处锦官城。lín lín fǎng fú é méi xuě,bù zhī hé chù jǐn guān chéng。
北望京华南望越,怀人两地情偏切。běi wàng jīng huá nán wàng yuè,huái rén liǎng dì qíng piān qiè。
今朝身入大荒西,凉风古驿中秋月。jīn cháo shēn rù dà huāng xī,liáng fēng gǔ yì zhōng qiū yuè。