古诗词

金殿

吴仰贤

言寻鹦鹉庵,乃在凤山侧。yán xún yīng wǔ ān,nǎi zài fèng shān cè。
石磴引途长,筠舆穿箐密。shí dèng yǐn tú zhǎng,yún yú chuān qìng mì。
初地峙山门,重关辟香域。chū dì zhì shān mén,zhòng guān pì xiāng yù。
佛亦专城居,崇垣势崱屴。fú yì zhuān chéng jū,chóng yuán shì zè lì。
眼明见花宫,照耀黄金色。yǎn míng jiàn huā gōng,zhào yào huáng jīn sè。
谁凿铜山穴,来构梵王室。shuí záo tóng shān xué,lái gòu fàn wáng shì。
参差万瓦明,磨砻两楹植。cān chà wàn wǎ míng,mó lóng liǎng yíng zhí。
藻井与疏寮,玲珑胜雕刻。zǎo jǐng yǔ shū liáo,líng lóng shèng diāo kè。
中奉武当神,玉座颇莹拭。zhōng fèng wǔ dāng shén,yù zuò pǒ yíng shì。
庭前五丈竿,大旗扬落日。tíng qián wǔ zhàng gān,dà qí yáng luò rì。
居然范金为,非是通帛质。jū rán fàn jīn wèi,fēi shì tōng bó zhì。
穹碑屹两旁,大书夸撰述。qióng bēi yì liǎng páng,dà shū kuā zhuàn shù。
经始万历中,甲辰首载笔。jīng shǐ wàn lì zhōng,jiǎ chén shǒu zài bǐ。
伟哉陈中丞,持节抚南国。wěi zāi chén zhōng chéng,chí jié fǔ nán guó。
勇略伏猓獠,余威詟爨僰。yǒng lüè fú guǒ liáo,yú wēi zhé cuàn bó。
三宣设八关,屯兵备缅贼。sān xuān shè bā guān,tún bīng bèi miǎn zéi。
雄才足筹边,韦李乃其匹。xióng cái zú chóu biān,wéi lǐ nǎi qí pǐ。
惜哉侈心生,未免留口实。xī zāi chǐ xīn shēng,wèi miǎn liú kǒu shí。
铜柱马援置,铜鼓武侯勒。tóng zhù mǎ yuán zhì,tóng gǔ wǔ hóu lēi。
克敌扬天威,岂恃象教力。kè dí yáng tiān wēi,qǐ shì xiàng jiào lì。
况当神庙年,中外困掊克。kuàng dāng shén miào nián,zhōng wài kùn póu kè。
殿工筹度支,矿使遍南北。diàn gōng chóu dù zhī,kuàng shǐ biàn nán běi。
滇中增贡金,数比旧额溢。diān zhōng zēng gòng jīn,shù bǐ jiù é yì。
辇石充山庄,购象备扈跸。niǎn shí chōng shān zhuāng,gòu xiàng bèi hù bì。
要荒肆徵求,帑缗糜千亿。yào huāng sì zhēng qiú,tǎng mín mí qiān yì。
以兹六诏民,愁叹废力穑。yǐ zī liù zhào mín,chóu tàn fèi lì sè。
中丞亦慈祥,宝井役请息。zhōng chéng yì cí xiáng,bǎo jǐng yì qǐng xī。
乞哀一纸疏,读者尚心恻。qǐ āi yī zhǐ shū,dú zhě shàng xīn cè。
奈何侈兴筑,物力不遑恤。nài hé chǐ xīng zhù,wù lì bù huáng xù。
竭此三品金,空为十地饰。jié cǐ sān pǐn jīn,kōng wèi shí dì shì。
即今厄红羊,战场浩荆棘。jí jīn è hóng yáng,zhàn chǎng hào jīng jí。
昆池灰再飞,阿房火未熄。kūn chí huī zài fēi,ā fáng huǒ wèi xī。
兹殿类灵光,巍然可登陟。zī diàn lèi líng guāng,wēi rán kě dēng zhì。
窗轩稍零落,父老为哽恧。chuāng xuān shāo líng luò,fù lǎo wèi gěng nǜ。
醵金累锱铢,鸠工庀堂阈。jù jīn lèi zī zhū,jiū gōng pǐ táng yù。
毋使大厦倾,谓是明神式。wú shǐ dà shà qīng,wèi shì míng shén shì。
我意独不然,狂论众所嫉。wǒ yì dú bù rán,kuáng lùn zhòng suǒ jí。
不见民苦饥,老稚葬沟洫。bù jiàn mín kǔ jī,lǎo zhì zàng gōu xù。
厂废鼓铸穷,那能振万镒。chǎng fèi gǔ zhù qióng,nà néng zhèn wàn yì。
佛开甘露门,断臂且舍得。fú kāi gān lù mén,duàn bì qiě shě dé。
何惜方丈地,借为救荒术。hé xī fāng zhàng dì,jiè wèi jiù huāng shù。
巨炭炽红炉,新模就赤仄。jù tàn chì hóng lú,xīn mó jiù chì zè。
弹指千万缗,散以助耕织。dàn zhǐ qiān wàn mín,sàn yǐ zhù gēng zhī。
鸿嗷得栖迟,鹑衣救凛慄。hóng áo dé qī chí,chún yī jiù lǐn lì。
徐议销兵气,农器铸亦亟。xú yì xiāo bīng qì,nóng qì zhù yì jí。
斯事实便民,余岂贪货殖。sī shì shí biàn mín,yú qǐ tān huò zhí。
神鬼如有灵,罪谪誓不怵。shén guǐ rú yǒu líng,zuì zhé shì bù chù。

吴仰贤

清浙江嘉兴人,字牧驺。咸丰二年进士,历官云南罗次、昆明知县,武定知州,迤东道。以忤上官,称病归。诗浑成典雅。有《小匏庵诗存》、《诗话》等。 吴仰贤的作品>>

猜您喜欢

过孟县渡黄河

吴仰贤

城外黄河河上山,山山回抱作重关。chéng wài huáng hé hé shàng shān,shān shān huí bào zuò zhòng guān。
津船逆渡经三折,星海分流见一湾。jīn chuán nì dù jīng sān zhé,xīng hǎi fēn liú jiàn yī wān。
掉臂嵩门行在望,吟诗洛社几时闲。diào bì sōng mén xíng zài wàng,yín shī luò shè jǐ shí xián。
滔滔南北从兹判,那不临歧泪暗潸。tāo tāo nán běi cóng zī pàn,nà bù lín qí lèi àn shān。

过鸿门坂

吴仰贤

军门开,鼓如雷,两雄高宴谋臣陪。jūn mén kāi,gǔ rú léi,liǎng xióng gāo yàn móu chén péi。
手提佩玦睨不语,鸊鹈对舞锋交摧。shǒu tí pèi jué nì bù yǔ,pì tí duì wǔ fēng jiāo cuī。
居巢老翁不解事,真龙出入无死地。jū cháo lǎo wēng bù jiě shì,zhēn lóng chū rù wú sǐ dì。
但劝项王杀刘季,不谏项王杀义帝。dàn quàn xiàng wáng shā liú jì,bù jiàn xiàng wáng shā yì dì。
九鼎终归大度人,亚父何曾有奇计。jiǔ dǐng zhōng guī dà dù rén,yà fù hé céng yǒu qí jì。

杨忠悯公谏马市劾严嵩两疏稿石刻本

吴仰贤

咸宁拥帅纛,职方不敢争。xián níng yōng shuài dào,zhí fāng bù gǎn zhēng。
分宜据政府,台省噤无声。fēn yí jù zhèng fǔ,tái shěng jìn wú shēng。
壮哉椒山自有胆,霜简上诉天为惊。zhuàng zāi jiāo shān zì yǒu dǎn,shuāng jiǎn shàng sù tiān wèi jīng。
一疏堂堂谏马市,闭关欲绝天骄子。yī shū táng táng jiàn mǎ shì,bì guān yù jué tiān jiāo zi。
一疏谔谔诛奸谋,上方请斩张禹头。yī shū è è zhū jiān móu,shàng fāng qǐng zhǎn zhāng yǔ tóu。
逐臣报国一腔血,姜桂之性老逾烈。zhú chén bào guó yī qiāng xuè,jiāng guì zhī xìng lǎo yú liè。
风吹枷锁香满城,百炼此身都似铁。fēng chuī jiā suǒ xiāng mǎn chéng,bǎi liàn cǐ shēn dōu shì tiě。
公死已与逢龙游,公书可代常山舌。gōng sǐ yǐ yǔ féng lóng yóu,gōng shū kě dài cháng shān shé。
百年手稿藏文孙,蠹鱼潜逃不敢啮。bǎi nián shǒu gǎo cáng wén sūn,dù yú qián táo bù gǎn niè。
笔力瘦硬中藏棱,想见挥毫眦尽裂。bǐ lì shòu yìng zhōng cáng léng,xiǎng jiàn huī háo zì jǐn liè。
磨砻贞石相雕镌,吾友张也审波折。mó lóng zhēn shí xiāng diāo juān,wú yǒu zhāng yě shěn bō zhé。
刻成上嵌银泥墙,咫尺不异大道碣。kè chéng shàng qiàn yín ní qiáng,zhǐ chǐ bù yì dà dào jié。
噫嘻吁!鲁公争坐位,鄂王谢讲和,流传谏草同不磨。yī xī xū!lǔ gōng zhēng zuò wèi,è wáng xiè jiǎng hé,liú chuán jiàn cǎo tóng bù mó。
持此愿作直臣气,数纸岂仅博白鹅。chí cǐ yuàn zuò zhí chén qì,shù zhǐ qǐ jǐn bó bái é。

题文休承画山水

吴仰贤

石壁千仞不可梯,悬崖老树鹘倒栖。shí bì qiān rèn bù kě tī,xuán yá lǎo shù gǔ dào qī。
背岩架壑戍楼出,霜林日射金紫迷。bèi yán jià hè shù lóu chū,shuāng lín rì shè jīn zǐ mí。
尺幅峥嵘得远势,画时气欲吞井西。chǐ fú zhēng róng dé yuǎn shì,huà shí qì yù tūn jǐng xī。
文水道人游霅溪,道场山对官舍低。wén shuǐ dào rén yóu zhà xī,dào chǎng shān duì guān shě dī。
青林红树富秋色,双屐时踏樵径泥。qīng lín hóng shù fù qiū sè,shuāng jī shí tà qiáo jìng ní。
老去坐窗发幽兴,犹能拈笔代杖藜。lǎo qù zuò chuāng fā yōu xīng,yóu néng niān bǐ dài zhàng lí。
尘土扰扰驰轮蹄,高人云卧闻鸟啼。chén tǔ rǎo rǎo chí lún tí,gāo rén yún wò wén niǎo tí。
画中之山傥买得,巾车会当呼小奚。huà zhōng zhī shān tǎng mǎi dé,jīn chē huì dāng hū xiǎo xī。