古诗词

赠姚亘山

陆陇其

丈夫志四方,此言须细详。zhàng fū zhì sì fāng,cǐ yán xū xì xiáng。
四方虽云乐,何如在家乡。sì fāng suī yún lè,hé rú zài jiā xiāng。
况复多变态,前途更难量。kuàng fù duō biàn tài,qián tú gèng nán liàng。
网罗到处有,不可不慎防。wǎng luó dào chù yǒu,bù kě bù shèn fáng。
所以先圣训,教人善行藏。suǒ yǐ xiān shèng xùn,jiào rén shàn xíng cáng。
进礼退以义,穷达视彼苍。jìn lǐ tuì yǐ yì,qióng dá shì bǐ cāng。
滔滔虽皆是,我必择康庄。tāo tāo suī jiē shì,wǒ bì zé kāng zhuāng。
人生贵知道,岂必登庙廊。rén shēng guì zhī dào,qǐ bì dēng miào láng。
君不见诗人,拳拳十亩桑。jūn bù jiàn shī rén,quán quán shí mǔ sāng。
子陵老布衣,咄咄胜侯王。zi líng lǎo bù yī,duō duō shèng hóu wáng。
尧夫安乐窝,至今仰耿光。yáo fū ān lè wō,zhì jīn yǎng gěng guāng。
此中有真味,难与世人商。cǐ zhōng yǒu zhēn wèi,nán yǔ shì rén shāng。
君诚熟反覆,知吾言不狂。jūn chéng shú fǎn fù,zhī wú yán bù kuáng。

陆陇其

清浙江平湖人,字稼书。康熙九年进士。历官江苏嘉定、直隶灵寿知县、监察御史,时称循吏。学术专宗朱熹,排斥陆、王,时人则推崇吕留良。有《三鱼堂文集》、《困勉录》、《灵寿县志》等。乾隆时,追谥清献。 陆陇其的作品>>

猜您喜欢

田家行

陆陇其

谁云田家苦,田家亦可娱。shuí yún tián jiā kǔ,tián jiā yì kě yú。
上年虽遭水,禾黍多荒芜。shàng nián suī zāo shuǐ,hé shǔ duō huāng wú。
今年小麦熟,妇子尽足哺。jīn nián xiǎo mài shú,fù zi jǐn zú bǔ。
所惧欠官钱,目下便当输。suǒ jù qiàn guān qián,mù xià biàn dāng shū。
昨夜府檄下,兵饷尚未敷。zuó yè fǔ xí xià,bīng xiǎng shàng wèi fū。
里长惊相告,少缓自速辜。lǐ zhǎng jīng xiāng gào,shǎo huǎn zì sù gū。
不怕长吏庭,鞭挞伤肌肤。bù pà zhǎng lì tíng,biān tà shāng jī fū。
但恐上官怒,谓我县令懦。dàn kǒng shàng guān nù,wèi wǒ xiàn lìng nuò。
伤肤犹且可,令懦当改图。shāng fū yóu qiě kě,lìng nuò dāng gǎi tú。
阳春变霜雪,尔悔不迟乎。yáng chūn biàn shuāng xuě,ěr huǐ bù chí hū。
急往富家问,倍息犹胜无。jí wǎng fù jiā wèn,bèi xī yóu shèng wú。
田中青青麦,已是他人租。tián zhōng qīng qīng mài,yǐ shì tā rén zū。
闻说朝廷上,方问民苦荼。wén shuō cháo tíng shàng,fāng wèn mín kǔ tú。
贡赋有常经,谁敢咨且吁。gòng fù yǒu cháng jīng,shuí gǎn zī qiě xū。
不愿议蠲免,但愿缓追呼。bù yuàn yì juān miǎn,dàn yuàn huǎn zhuī hū。