古诗词

春风

吴观域

才解寒冰蹙细鳞,还来陌上度芳尘。cái jiě hán bīng cù xì lín,hái lái mò shàng dù fāng chén。
香生帘幕人如醉,暖过园林绿渐匀。xiāng shēng lián mù rén rú zuì,nuǎn guò yuán lín lǜ jiàn yún。
麦陇晴中吹浪远,柳阴浓处送歌频。mài lǒng qíng zhōng chuī làng yuǎn,liǔ yīn nóng chù sòng gē pín。
年年二十四番信,幻出繁华刺眼新。nián nián èr shí sì fān xìn,huàn chū fán huá cì yǎn xīn。

吴观域

吴观域,浙江钱塘人。清康熙四十七年(1708)恩赐举人,四十八年(1709)进士。知南安县,颇有政绩,尤得士望。康熙五十九年(1720)任台湾县知县。调任台湾甫一月,遇朱一贵事件。平定之后,被议。〖参考刘良璧《重修福建台湾府志》〈职官〉。〗(黄美娥撰) 吴观域的作品>>

猜您喜欢

二赞行桥

吴观域

竹溪双渡涨溪流,草绿寒烟拂拳头。zhú xī shuāng dù zhǎng xī liú,cǎo lǜ hán yān fú quán tóu。
马足欲前还又却,数湾春水冷于秋。mǎ zú yù qián hái yòu què,shù wān chūn shuǐ lěng yú qiū。

新绿

吴观域

春老红将瘦,柔芳黛色涵。chūn lǎo hóng jiāng shòu,róu fāng dài sè hán。
密疑和露染,高渐与天参。mì yí hé lù rǎn,gāo jiàn yǔ tiān cān。
接叶迷三径,浓阴锁一龛。jiē yè mí sān jìng,nóng yīn suǒ yī kān。
半帘风力细,深院雨声酣。bàn lián fēng lì xì,shēn yuàn yǔ shēng hān。
暖映溶溶水,遥添叠叠岚。nuǎn yìng róng róng shuǐ,yáo tiān dié dié lán。
云来还衬白,烟过欲拖蓝。yún lái hái chèn bái,yān guò yù tuō lán。
鸟弄枝间语,鱼游影里潭。niǎo nòng zhī jiān yǔ,yú yóu yǐng lǐ tán。
霭生书幌润,翠滴袷衣湛。ǎi shēng shū huǎng rùn,cuì dī jiá yī zhàn。
颇觉良辰好,因思往事谙。pǒ jué liáng chén hǎo,yīn sī wǎng shì ān。
碧纱窗绕槛,金勒马停骖。bì shā chuāng rào kǎn,jīn lēi mǎ tíng cān。
望远高楼倚,寻幽近郭探。wàng yuǎn gāo lóu yǐ,xún yōu jìn guō tàn。
凤城极目处,频唱忆江南。fèng chéng jí mù chù,pín chàng yì jiāng nán。