古诗词

送别

吴兰畹

去去不可留,清泪沾胸臆。qù qù bù kě liú,qīng lèi zhān xiōng yì。
今夕斗酒欢,明日分南北。jīn xī dòu jiǔ huān,míng rì fēn nán běi。
君行日以远,我心日以恻。jūn xíng rì yǐ yuǎn,wǒ xīn rì yǐ cè。
岂独离别伤,转念孤征寂。qǐ dú lí bié shāng,zhuǎn niàn gū zhēng jì。
举目童仆亲,搔首骨肉隔。jǔ mù tóng pū qīn,sāo shǒu gǔ ròu gé。
野店孤镫青,轮蹄晓霜白。yě diàn gū dèng qīng,lún tí xiǎo shuāng bái。
念此迫中肠,尽夜难安席。niàn cǐ pò zhōng cháng,jǐn yè nán ān xí。
愿言加餐饭,善保躯金石。yuàn yán jiā cān fàn,shàn bǎo qū jīn shí。

吴兰畹

吴兰畹,字宛之,常熟人。宜兴拔贡、浙江巡抚任道镕室。有《灌香草堂初稿》。 吴兰畹的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

吴兰畹

杜鹃啼遍枝头血。dù juān tí biàn zhī tóu xuè。
伊人惆怅关山别。yī rén chóu chàng guān shān bié。
不信见时难。bù xìn jiàn shí nán。
深宵灯影寒。shēn xiāo dēng yǐng hán。
欲归归不得。yù guī guī bù dé。
耿耿还相忆。gěng gěng hái xiāng yì。
相忆转相怜。xiāng yì zhuǎn xiāng lián。
离愁年复年。lí chóu nián fù nián。

菩萨蛮

吴兰畹

丁香双绾同心缕。dīng xiāng shuāng wǎn tóng xīn lǚ。
绿窗燕子呢喃语。lǜ chuāng yàn zi ne nán yǔ。
萱草满庭芳。xuān cǎo mǎn tíng fāng。
难将忧暂忘。nán jiāng yōu zàn wàng。
绣帘垂永昼。xiù lián chuí yǒng zhòu。
篆缕销金兽。zhuàn lǚ xiāo jīn shòu。
残梦记难真。cán mèng jì nán zhēn。
匆匆日又曛。cōng cōng rì yòu xūn。

长亭怨慢柳线

吴兰畹

是一段、天涯愁绪。shì yī duàn tiān yá chóu xù。
绿遍东风,未飘香絮。lǜ biàn dōng fēng,wèi piāo xiāng xù。
倩影毵毵,陌头摇碎几丝雨。qiàn yǐng sān sān,mò tóu yáo suì jǐ sī yǔ。
送人多矣,休软逐、红尘舞。sòng rén duō yǐ,xiū ruǎn zhú hóng chén wǔ。
愿绾住春光,奈惹得、花飞无主。yuàn wǎn zhù chūn guāng,nài rě dé huā fēi wú zhǔ。
莫误。mò wù。
怕柔痕剪断,错认玉关歧路。pà róu hén jiǎn duàn,cuò rèn yù guān qí lù。
高楼日暮。gāo lóu rì mù。
算蓉镜、翠眉生妒。suàn róng jìng cuì méi shēng dù。
忍看那、尽意缠绵,把无数、闲愁牵住。rěn kàn nà jǐn yì chán mián,bǎ wú shù xián chóu qiān zhù。
听几处、笛声如怨,寸肠千缕。tīng jǐ chù dí shēng rú yuàn,cùn cháng qiān lǚ。

壶中天慢送春

吴兰畹

深深庭院,正绿肥红瘦,几番梅雨。shēn shēn tíng yuàn,zhèng lǜ féi hóng shòu,jǐ fān méi yǔ。
九十韶光都过了,引起离思千缕。jiǔ shí sháo guāng dōu guò le,yǐn qǐ lí sī qiān lǚ。
燕语添愁,莺声做暖,无计留春住。yàn yǔ tiān chóu,yīng shēng zuò nuǎn,wú jì liú chūn zhù。
依稀梦醒,谁将心事低诉。yī xī mèng xǐng,shuí jiāng xīn shì dī sù。
回首芳草天涯,王孙去也,消息知何处。huí shǒu fāng cǎo tiān yá,wáng sūn qù yě,xiāo xī zhī hé chù。
难道东风真有脚,踏碎落红无数。nán dào dōng fēng zhēn yǒu jiǎo,tà suì luò hóng wú shù。
豆蔻歌残,蔷薇香冷,寂寞扃朱户。dòu kòu gē cán,qiáng wēi xiāng lěng,jì mò jiōng zhū hù。
匆匆一别,添人多少情绪。cōng cōng yī bié,tiān rén duō shǎo qíng xù。

贺新郎

吴兰畹

已是伤离别。yǐ shì shāng lí bié。
更那堪、风风雨雨,助人凄切。gèng nà kān fēng fēng yǔ yǔ,zhù rén qī qiè。
宝鼎香寒银烛暗,远梦迷离难觅。bǎo dǐng xiāng hán yín zhú àn,yuǎn mèng mí lí nán mì。
听破晓、流莺声滑,似说金门人待漏,负香衾、一样工愁绝。tīng pò xiǎo liú yīng shēng huá,shì shuō jīn mén rén dài lòu,fù xiāng qīn yī yàng gōng chóu jué。
身千里,寸心折。shēn qiān lǐ,cùn xīn zhé。
天涯驿使迟消息。tiān yá yì shǐ chí xiāo xī。
倚栏杆、腰肢盈握,只应自惜。yǐ lán gān yāo zhī yíng wò,zhǐ yīng zì xī。
三五良宵团圞影,相对可怜遥夕。sān wǔ liáng xiāo tuán luán yǐng,xiāng duì kě lián yáo xī。
算只有、啼痕凝碧。suàn zhǐ yǒu tí hén níng bì。
目极苍茫云树外,料鞭丝、空袅斜阳陌。mù jí cāng máng yún shù wài,liào biān sī kōng niǎo xié yáng mò。
魂消处,共谁说。hún xiāo chù,gòng shuí shuō。

凤凰台上忆吹箫·秋夕

吴兰畹

凉魄孤悬,暗虫低诉,纱笼篆缕空凝。liáng pò gū xuán,àn chóng dī sù,shā lóng zhuàn lǚ kōng níng。
正鹤寥琴寂,絮语馀温。zhèng hè liáo qín jì,xù yǔ yú wēn。
又是商飙做冷。yòu shì shāng biāo zuò lěng。
声声雁,凄断湘滨。shēng shēng yàn,qī duàn xiāng bīn。
阑干倚,新愁旧梦,付与诗魂。lán gàn yǐ,xīn chóu jiù mèng,fù yǔ shī hún。
青青。qīng qīng。
镜中鬓影,瘦损一丝丝,晕上秋痕。jìng zhōng bìn yǐng,shòu sǔn yī sī sī,yūn shàng qiū hén。
只药炉茶鼎,静伴寒灯。zhǐ yào lú chá dǐng,jìng bàn hán dēng。
多少腻红剩绿,恁耐得、风雨朝昏。duō shǎo nì hóng shèng lǜ,nèn nài dé fēng yǔ cháo hūn。
晶帘悄,微吟浅醉,莫道酸辛。jīng lián qiāo,wēi yín qiǎn zuì,mò dào suān xīn。

遣怀

吴兰畹

飘泊忽千里,浮踪鄂渚边。piāo pō hū qiān lǐ,fú zōng è zhǔ biān。
角声寒落月,江气接荒烟。jiǎo shēng hán luò yuè,jiāng qì jiē huāng yān。
鬼哭无新旧,烽飞历岁年。guǐ kū wú xīn jiù,fēng fēi lì suì nián。
承平应有日,泪眼向秋天。chéng píng yīng yǒu rì,lèi yǎn xiàng qiū tiān。

即事

吴兰畹

魏绛和戎策,时危未可论。wèi jiàng hé róng cè,shí wēi wèi kě lùn。
风翻西苑火,尘起禁林昏。fēng fān xī yuàn huǒ,chén qǐ jìn lín hūn。
北极星辰远,南天盗寇尊。běi jí xīng chén yuǎn,nán tiān dào kòu zūn。
安危仗长策,何日转乾坤。ān wēi zhàng zhǎng cè,hé rì zhuǎn qián kūn。

雨夜不寐

吴兰畹

风雨悲摇落,潇潇警客眠。fēng yǔ bēi yáo luò,xiāo xiāo jǐng kè mián。
愁心千里碎,孤梦五更悬。chóu xīn qiān lǐ suì,gū mèng wǔ gèng xuán。
独醒知何恨,馀哀转自怜。dú xǐng zhī hé hèn,yú āi zhuǎn zì lián。
纵横镫下泪,流不到重泉。zòng héng dèng xià lèi,liú bù dào zhòng quán。

雨夜不寐

吴兰畹

幽梦太无凭,伤心独拊膺。yōu mèng tài wú píng,shāng xīn dú fǔ yīng。
沈阴压树黑,残烬背镫凝。shěn yīn yā shù hēi,cán jìn bèi dèng níng。
地下魂应老,人间恨未胜。dì xià hún yīng lǎo,rén jiān hèn wèi shèng。
空馀遗象在,色笑痛难承。kōng yú yí xiàng zài,sè xiào tòng nán chéng。

游玉泉山寺和夫子作

吴兰畹

玉阳多胜事,鹫岭快登临。yù yáng duō shèng shì,jiù lǐng kuài dēng lín。
塔耸风烟古,山空花木深。tǎ sǒng fēng yān gǔ,shān kōng huā mù shēn。
飞泉悬峭壁,清磬答遥岑。fēi quán xuán qiào bì,qīng qìng dá yáo cén。
智者安禅处,莲开月满林。zhì zhě ān chán chù,lián kāi yuè mǎn lín。

游玉泉山寺和夫子作

吴兰畹

万籁肃群虑,苍凉梵宇开。wàn lài sù qún lǜ,cāng liáng fàn yǔ kāi。
高歌动日月,虚壑隐风雷。gāo gē dòng rì yuè,xū hè yǐn fēng léi。
断碣空陈迹,妆楼胜劫灰。duàn jié kōng chén jì,zhuāng lóu shèng jié huī。
灵岩秋寂寂,遗恨没蒿莱。líng yán qiū jì jì,yí hèn méi hāo lái。

游玉泉山寺和夫子作

吴兰畹

搔首涉峰顶,江山一碧浮。sāo shǒu shè fēng dǐng,jiāng shān yī bì fú。
凄凉今夜月,萧瑟故园秋。qī liáng jīn yè yuè,xiāo sè gù yuán qiū。
鹤唳惊残梦,猿啼起暮愁。hè lì jīng cán mèng,yuán tí qǐ mù chóu。
丹砂如可觅,还伴葛仙游。dān shā rú kě mì,hái bàn gé xiān yóu。

秋声

吴兰畹

冷雨敲窗清梦湿,洞庭木落怒涛生。lěng yǔ qiāo chuāng qīng mèng shī,dòng tíng mù luò nù tāo shēng。
疏砧静捣天边月,羌笛愁听塞外声。shū zhēn jìng dǎo tiān biān yuè,qiāng dí chóu tīng sāi wài shēng。
汉上风云寒彭角,江间波浪走蛟鲸。hàn shàng fēng yún hán péng jiǎo,jiāng jiān bō làng zǒu jiāo jīng。
何须更作悲秋客,四壁虫声已不平。hé xū gèng zuò bēi qiū kè,sì bì chóng shēng yǐ bù píng。

寒寺

吴兰畹

萧疏枫叶护云林,萝壁荒凉朔气侵。xiāo shū fēng yè hù yún lín,luó bì huāng liáng shuò qì qīn。
几杵霜钟惊客梦,一龛镫火照禅心。jǐ chǔ shuāng zhōng jīng kè mèng,yī kān dèng huǒ zhào chán xīn。
西风鹤唳空坛冷,残月乌啼曲径深。xī fēng hè lì kōng tán lěng,cán yuè wū tí qū jìng shēn。
雪满山中无蜡屐,掩关寂寂夕阳沈。xuě mǎn shān zhōng wú là jī,yǎn guān jì jì xī yáng shěn。
2312