古诗词

桔槔叹

张象津

城中祷雨城外晴,城外祷雨赭云生。chéng zhōng dǎo yǔ chéng wài qíng,chéng wài dǎo yǔ zhě yún shēng。
赭云散尽暮天碧,城外遍起桔槔声。zhě yún sàn jǐn mù tiān bì,chéng wài biàn qǐ jú gāo shēng。
桔槔彻夜声不停,判将身手与天争。jú gāo chè yè shēng bù tíng,pàn jiāng shēn shǒu yǔ tiān zhēng。
天公仁闵覆苍生,百神司命周八纮。tiān gōng rén mǐn fù cāng shēng,bǎi shén sī mìng zhōu bā hóng。
雨师唤云云不应,雷公鞭鼓鼓不鸣。yǔ shī huàn yún yún bù yīng,léi gōng biān gǔ gǔ bù míng。
付与桔槔自作程,桔槔非人水不行。fù yǔ jú gāo zì zuò chéng,jú gāo fēi rén shuǐ bù xíng。
鹤俯鹳啄尻首并,汗流渍与井干平。hè fǔ guàn zhuó kāo shǒu bìng,hàn liú zì yǔ jǐng gàn píng。
畦中依然水不盈,苗稀散作鱼尾赪。qí zhōng yī rán shuǐ bù yíng,miáo xī sàn zuò yú wěi chēng。
夜阑气尽声不尽,隐隐倦力相支撑。yè lán qì jǐn shēng bù jǐn,yǐn yǐn juàn lì xiāng zhī chēng。
此时肃肃晓风清,城中达官梦初醒。cǐ shí sù sù xiǎo fēng qīng,chéng zhōng dá guān mèng chū xǐng。
美人素绠汲银瓶,辘轳却向雕阑听。měi rén sù gěng jí yín píng,lù lú què xiàng diāo lán tīng。

张象津

张象津,字汉渡,山东新城人。乾隆庚子举人,官济宁学正。有《白云山房诗集》。 张象津的作品>>

猜您喜欢

忆临朐山居

张象津

三载秋风劳梦魂,曾经采药入烟村。sān zài qiū fēng láo mèng hún,céng jīng cǎi yào rù yān cūn。
四山红叶客双屐,一坞白云家半门。sì shān hóng yè kè shuāng jī,yī wù bái yún jiā bàn mén。
宿果收完芳树老,名花开尽石床温。sù guǒ shōu wán fāng shù lǎo,míng huā kāi jǐn shí chuáng wēn。
武陵旧事凭谁问,拟殖田庐长子孙。wǔ líng jiù shì píng shuí wèn,nǐ zhí tián lú zhǎng zi sūn。

柳下

张象津

柳下听鸣蝉,微阴驱薄暑。liǔ xià tīng míng chán,wēi yīn qū báo shǔ。
岸阔蓼花风,石净绿萝雨。àn kuò liǎo huā fēng,shí jìng lǜ luó yǔ。
泛泛水禽嬉,波上久容与。fàn fàn shuǐ qín xī,bō shàng jiǔ róng yǔ。
怅然念远人,日夕渺何许。chàng rán niàn yuǎn rén,rì xī miǎo hé xǔ。

登楼

张象津

晨起日色昏,村落隐轻雾。chén qǐ rì sè hūn,cūn luò yǐn qīng wù。
相将楼上来,豁然乾坤露。xiāng jiāng lóu shàng lái,huō rán qián kūn lù。
晴高大岘云,秋远济阴树。qíng gāo dà xiàn yún,qiū yuǎn jì yīn shù。
海山何处归,万里如可步。hǎi shān hé chù guī,wàn lǐ rú kě bù。

云若筑室颜曰寄斋索诗为赋此

张象津

风轮转大千,一尘缘飞坠。fēng lún zhuǎn dà qiān,yī chén yuán fēi zhuì。
坱然升降中,生物息相吹。yǎng rán shēng jiàng zhōng,shēng wù xī xiāng chuī。
遐睇尽寰宇,俯仰缅身世。xiá dì jǐn huán yǔ,fǔ yǎng miǎn shēn shì。
稊粟落大瀛,狭钜两不异。tí sù luò dà yíng,xiá jù liǎng bù yì。
形骸寄须臾,况又寄所寄。xíng hái jì xū yú,kuàng yòu jì suǒ jì。
彼哉愦愦者,瑶璇起平地。bǐ zāi kuì kuì zhě,yáo xuán qǐ píng dì。
所居仅容膝,胡为劳远致。suǒ jū jǐn róng xī,hú wèi láo yuǎn zhì。
深谋裕千载,展转无终既。shēn móu yù qiān zài,zhǎn zhuǎn wú zhōng jì。
会见瓦砾场,离离长秋穗。huì jiàn wǎ lì chǎng,lí lí zhǎng qiū suì。
始藏孟尝君,终下雍门泪。shǐ cáng mèng cháng jūn,zhōng xià yōng mén lèi。
爰有达生人,空洞无物累。yuán yǒu dá shēng rén,kōng dòng wú wù lèi。
一室羲皇前,嗒焉齐醒醉。yī shì xī huáng qián,dā yān qí xǐng zuì。
而以寄名斋,谓与斋相值。ér yǐ jì míng zhāi,wèi yǔ zhāi xiāng zhí。
有寄即有归,若归于何庇。yǒu jì jí yǒu guī,ruò guī yú hé bì。
君言归何有,神马意为辔。jūn yán guī hé yǒu,shén mǎ yì wèi pèi。
当其意尽时,万缘风云彗。dāng qí yì jǐn shí,wàn yuán fēng yún huì。
寄无归亦无,言寄乃非伪。jì wú guī yì wú,yán jì nǎi fēi wěi。
人事渺无穷,纷营无愚智。rén shì miǎo wú qióng,fēn yíng wú yú zhì。
道术亦各出,深岩难拟议。dào shù yì gè chū,shēn yán nán nǐ yì。
孰为楚庄周,孰为鲁展季。shú wèi chǔ zhuāng zhōu,shú wèi lǔ zhǎn jì。
援笔为赋此,略见山枢意。yuán bǐ wèi fù cǐ,lüè jiàn shān shū yì。
后来者谁与,勿谓斯言戏。hòu lái zhě shuí yǔ,wù wèi sī yán xì。