古诗词

绝句

范淑

我慕水中莲,慕其心独苦。wǒ mù shuǐ zhōng lián,mù qí xīn dú kǔ。
清泉知汝深,相照各无语。qīng quán zhī rǔ shēn,xiāng zhào gè wú yǔ。

范淑

范淑,字性宜,德化人。咸丰壬子举人元亨妹。有《忆秋轩诗》。 范淑的作品>>

猜您喜欢

秋晓

范淑

残叶忽然尽,西风夜入关。cán yè hū rán jǐn,xī fēng yè rù guān。
云无来去意,秋在渺冥间。yún wú lái qù yì,qiū zài miǎo míng jiān。
雨后村烟湿,林疏鸟语闲。yǔ hòu cūn yān shī,lín shū niǎo yǔ xián。
凭高如有悟,久立尚迟还。píng gāo rú yǒu wù,jiǔ lì shàng chí hái。

望夜见月

范淑

亘古留清气,虚空一鉴磨。gèn gǔ liú qīng qì,xū kōng yī jiàn mó。
晚花凉照影,秋水静无波。wǎn huā liáng zhào yǐng,qiū shuǐ jìng wú bō。
不识圆时好,谁怜缺处多。bù shí yuán shí hǎo,shuí lián quē chù duō。
闲云如解得,莫向月前过。xián yún rú jiě dé,mò xiàng yuè qián guò。

落梅

范淑

率意来空圃,无心见落梅。lǜ yì lái kōng pǔ,wú xīn jiàn luò méi。
依依自相惜,恋恋欲空回。yī yī zì xiāng xī,liàn liàn yù kōng huí。
花落枝仍古,篱荒气不衰。huā luò zhī réng gǔ,lí huāng qì bù shuāi。
眼看桃欲放,为汝一徘徊。yǎn kàn táo yù fàng,wèi rǔ yī pái huái。

怀直侯

范淑

思君不得见,见此夕阳寒。sī jūn bù dé jiàn,jiàn cǐ xī yáng hán。
生小多奇志,成人有泪弹。shēng xiǎo duō qí zhì,chéng rén yǒu lèi dàn。
多情因自爱,万苦博心安。duō qíng yīn zì ài,wàn kǔ bó xīn ān。
悟透沧桑事,人间一别难。wù tòu cāng sāng shì,rén jiān yī bié nán。

秋日

范淑

吹风吹雨到秋庭,回合秋声入杳冥。chuī fēng chuī yǔ dào qiū tíng,huí hé qiū shēng rù yǎo míng。
去日艰辛如梦梦,近来心绪亦惺惺。qù rì jiān xīn rú mèng mèng,jìn lái xīn xù yì xīng xīng。
松思护鹤枝常绿,蕉惯听秋叶尚青。sōng sī hù hè zhī cháng lǜ,jiāo guàn tīng qiū yè shàng qīng。
此境十年亲领略,不须感叹说凋零。cǐ jìng shí nián qīn lǐng lüè,bù xū gǎn tàn shuō diāo líng。

忆和城旧舍

范淑

一棹辞归又十霜,梦魂犹忆读书堂。yī zhào cí guī yòu shí shuāng,mèng hún yóu yì dú shū táng。
推窗遥指一江水,卷幔微闻千树香。tuī chuāng yáo zhǐ yī jiāng shuǐ,juǎn màn wēi wén qiān shù xiāng。
既往韶光何太促,未来人事觉犹长。jì wǎng sháo guāng hé tài cù,wèi lái rén shì jué yóu zhǎng。
几回重说儿时事,误道他乡是故乡。jǐ huí zhòng shuō ér shí shì,wù dào tā xiāng shì gù xiāng。

秋晚

范淑

落叶声中下夕阳,草根摇动野风凉。luò yè shēng zhōng xià xī yáng,cǎo gēn yáo dòng yě fēng liáng。
黄昏月上不觉晚,薄暮花开何处香。huáng hūn yuè shàng bù jué wǎn,báo mù huā kāi hé chù xiāng。
一片烟痕山入梦,数声虫语夜生霜。yī piàn yān hén shān rù mèng,shù shēng chóng yǔ yè shēng shuāng。
徘徊渐识秋深意,又见归飞客燕忙。pái huái jiàn shí qiū shēn yì,yòu jiàn guī fēi kè yàn máng。

借斋

范淑

小斋无物足游观,石砚瓷壶一两端。xiǎo zhāi wú wù zú yóu guān,shí yàn cí hú yī liǎng duān。
听雨恰宜千个竹,钞诗合带一分寒。tīng yǔ qià yí qiān gè zhú,chāo shī hé dài yī fēn hán。
静中生意窗前草,悟后心香案上兰。jìng zhōng shēng yì chuāng qián cǎo,wù hòu xīn xiāng àn shàng lán。
好是匡山排闼入,朝朝把作画图看。hǎo shì kuāng shān pái tà rù,cháo cháo bǎ zuò huà tú kàn。

春晴

范淑

云漾晴光水漾波,闲中得句景中哦。yún yàng qíng guāng shuǐ yàng bō,xián zhōng dé jù jǐng zhōng ó。
读书岁月何常永,啼鸟园林渐觉和。dú shū suì yuè hé cháng yǒng,tí niǎo yuán lín jiàn jué hé。
人有奇贫尘事少,诗无险体性情多。rén yǒu qí pín chén shì shǎo,shī wú xiǎn tǐ xìng qíng duō。
盘桓半亩成幽赏,每送黄昏日影过。pán huán bàn mǔ chéng yōu shǎng,měi sòng huáng hūn rì yǐng guò。

忆秋轩葺成和直侯韵

范淑

芦帘纸阁亦何嫌,几费商量夕照天。lú lián zhǐ gé yì hé xián,jǐ fèi shāng liàng xī zhào tiān。
放入花香无隙地,许留明月与千年。fàng rù huā xiāng wú xì dì,xǔ liú míng yuè yǔ qiān nián。
炉烟入妙通禅悟,幽鸟来依亦有缘。lú yān rù miào tōng chán wù,yōu niǎo lái yī yì yǒu yuán。
参透浮生无限事,别离天又小团圆。cān tòu fú shēng wú xiàn shì,bié lí tiān yòu xiǎo tuán yuán。

病中杂诗

范淑

大风遥起不胜悲,久病先灰各样思。dà fēng yáo qǐ bù shèng bēi,jiǔ bìng xiān huī gè yàng sī。
只有夙根愁不断,五更清梦醒来时。zhǐ yǒu sù gēn chóu bù duàn,wǔ gèng qīng mèng xǐng lái shí。
久不窥园蔬菜瘦,又探篱下已残枝。jiǔ bù kuī yuán shū cài shòu,yòu tàn lí xià yǐ cán zhī。
近来事事都思了,想到亲恩泪欲垂。jìn lái shì shì dōu sī le,xiǎng dào qīn ēn lèi yù chuí。

凉夜

范淑

凉夜立前楹,茅檐好风露。liáng yè lì qián yíng,máo yán hǎo fēng lù。
眉月有沈忧,微光隔幽树。méi yuè yǒu shěn yōu,wēi guāng gé yōu shù。

问园杂诗

范淑

高花短树绿萝墙,十载闲居插种忙。gāo huā duǎn shù lǜ luó qiáng,shí zài xián jū chā zhǒng máng。
偶爱数竿青竹好,三年迸笋渐成行。ǒu ài shù gān qīng zhú hǎo,sān nián bèng sǔn jiàn chéng xíng。

问园杂诗

范淑

绿阴铺径茁新芽,堕地春桃雨后加。lǜ yīn pù jìng zhuó xīn yá,duò dì chūn táo yǔ hòu jiā。
记得仲春敷茗碗,风来树树落桃花。jì dé zhòng chūn fū míng wǎn,fēng lái shù shù luò táo huā。

作家书寄直侯旋自焚之

范淑

鲁书将发又旋焚,便觉微生细似尘。lǔ shū jiāng fā yòu xuán fén,biàn jué wēi shēng xì shì chén。
气短自知心力瘁,尚持孤愤寄何人。qì duǎn zì zhī xīn lì cuì,shàng chí gū fèn jì hé rén。
2212