古诗词

感秋

李雯

遂有矜秋意,空庭落小凉。suì yǒu jīn qiū yì,kōng tíng luò xiǎo liáng。
晚花浓刺日,病叶堕先霜。wǎn huā nóng cì rì,bìng yè duò xiān shuāng。
爽动宜雕鹗,骄腾问犬羊。shuǎng dòng yí diāo è,jiāo téng wèn quǎn yáng。
郊原最愁寂,沥酒对苍茫。jiāo yuán zuì chóu jì,lì jiǔ duì cāng máng。

李雯

李雯,字舒章,江南青浦(今上海)人。少与陈子龙、宋征舆齐名,合称“云间三子”。明崇祯十五年(1642)举人。清军入关时,李雯正在京城,因而被清朝政府羁留,并被推荐授官为内阁中书舍人,充顺天乡试同考官。顺治三年(1646)南归葬父,第二年在返京途中染病,后不治而亡。著有《蓼斋集》四十七卷、《蓼斋后集》五卷。 李雯的作品>>

猜您喜欢

玉楼春·秋思

李雯

西园剩有黄花蝶,南浦惊飞红杜叶。xī yuán shèng yǒu huáng huā dié,nán pǔ jīng fēi hóng dù yè。
秋来独自怕登楼,闲却吴绫双素袜。qiū lái dú zì pà dēng lóu,xián què wú líng shuāng sù wà。
乱鸦啼起愁时节,料峭西风浑未歇。luàn yā tí qǐ chóu shí jié,liào qiào xī fēng hún wèi xiē。
两行银雁十三弦,弹破梧桐梢上月。liǎng xíng yín yàn shí sān xián,dàn pò wú tóng shāo shàng yuè。

玉楼春·代客答女郎

李雯

角声初展愁云暮,乱柳萧萧难去住。jiǎo shēng chū zhǎn chóu yún mù,luàn liǔ xiāo xiāo nán qù zhù。
舴艋舟前流恨波,鸳鸯浦上相思路。zé měng zhōu qián liú hèn bō,yuān yāng pǔ shàng xiāng sī lù。
生分红绶无人处,半晌金樽容易度。shēng fēn hóng shòu wú rén chù,bàn shǎng jīn zūn róng yì dù。
惜别身随南浦潮,断肠人似潇湘雨。xī bié shēn suí nán pǔ cháo,duàn cháng rén shì xiāo xiāng yǔ。

玉楼春·苦雨旅怀

李雯

千山染就朦胧碧,杜宇惊人啼怨魄。qiān shān rǎn jiù méng lóng bì,dù yǔ jīng rén tí yuàn pò。
绿窗长日守芭蕉,帘额沈沈无燕入。lǜ chuāng zhǎng rì shǒu bā jiāo,lián é shěn shěn wú yàn rù。
湿云底死连朝夕,不管相如犹倦客。shī yún dǐ sǐ lián cháo xī,bù guǎn xiāng rú yóu juàn kè。
好将单枕画潇湘,梦到巫山■里隔。hǎo jiāng dān zhěn huà xiāo xiāng,mèng dào wū shān lǐ gé。

玉楼春·美人午睡

李雯

绿阴掩过屏山叠,玉子弹棋浑倦歇。lǜ yīn yǎn guò píng shān dié,yù zi dàn qí hún juàn xiē。
碧绡正好贮行云,花骨闲支随梦蝶。bì xiāo zhèng hǎo zhù xíng yún,huā gǔ xián zhī suí mèng dié。
流黄水簟冰肌贴,午院亭亭兰气彻。liú huáng shuǐ diàn bīng jī tiē,wǔ yuàn tíng tíng lán qì chè。
半钩罗袜笼湘裙,疑是纤纤波底月。bàn gōu luó wà lóng xiāng qún,yí shì xiān xiān bō dǐ yuè。

步蟾宫·晏起

李雯

沉香漫爇青丝帐,看睡醒、红潮初漾。chén xiāng màn ruò qīng sī zhàng,kàn shuì xǐng hóng cháo chū yàng。
花深雾重不如眠,把合锁、窗儿推上。huā shēn wù zhòng bù rú mián,bǎ hé suǒ chuāng ér tuī shàng。
床前鹦鹉无心想,弄足上、金绳频响。chuáng qián yīng wǔ wú xīn xiǎng,nòng zú shàng jīn shéng pín xiǎng。
这回浑是不成酣,且喜得、温存一晌。zhè huí hún shì bù chéng hān,qiě xǐ dé wēn cún yī shǎng。

虞美人·春雨

李雯

廉织断送荼蘼架,衣润笼香罢。lián zhī duàn sòng tú mí jià,yī rùn lóng xiāng bà。
鹧鸪啼处不开门,生怕落花时候近黄昏。zhè gū tí chù bù kāi mén,shēng pà luò huā shí hòu jìn huáng hūn。
艳阳惯被东君妒,吹雨无朝暮。yàn yáng guàn bèi dōng jūn dù,chuī yǔ wú cháo mù。
丝丝只欲傍妆台,欲作一春红泪满金杯。sī sī zhǐ yù bàng zhuāng tái,yù zuò yī chūn hóng lèi mǎn jīn bēi。

虞美人·孟夏停吴氏馆见桂花开雨中寄调赋之

李雯

谁偷月下金丝缕,开向黄梅雨。shuí tōu yuè xià jīn sī lǚ,kāi xiàng huáng méi yǔ。
宁馨爱近石榴红,为怕年来憔悴见秋风。níng xīn ài jìn shí liú hóng,wèi pà nián lái qiáo cuì jiàn qiū fēng。
数枝先缀蟾宫玉,芳影排如粟。shù zhī xiān zhuì chán gōng yù,fāng yǐng pái rú sù。
不劳珠露拂清凉,自有生绡帐子笼温香。bù láo zhū lù fú qīng liáng,zì yǒu shēng xiāo zhàng zi lóng wēn xiāng。

翻香令·本意

李雯

微翻朱火暖金猊,绿烟斜上玉窗低。wēi fān zhū huǒ nuǎn jīn ní,lǜ yān xié shàng yù chuāng dī。
龙香透、云英薄,近流苏、常自整罗衣。lóng xiāng tòu yún yīng báo,jìn liú sū cháng zì zhěng luó yī。
轻分麝月指痕齐,博山馀篆润丹泥。qīng fēn shè yuè zhǐ hén qí,bó shān yú zhuàn rùn dān ní。
只赢得、笼儿热,但灰成、心字少人知。zhǐ yíng dé lóng ér rè,dàn huī chéng xīn zì shǎo rén zhī。

一斛珠

李雯

雨痕新过,回廊月影青林度。yǔ hén xīn guò,huí láng yuè yǐng qīng lín dù。
有情院子无情坐。yǒu qíng yuàn zi wú qíng zuò。
槛外吟蛩,先把秋声做。kǎn wài yín qióng,xiān bǎ qiū shēng zuò。
天涯有客凭栏语,山空水落凉千树。tiān yá yǒu kè píng lán yǔ,shān kōng shuǐ luò liáng qiān shù。
梵钟不警愁来处,踏破苍林,肃肃惊飞羽。fàn zhōng bù jǐng chóu lái chù,tà pò cāng lín,sù sù jīng fēi yǔ。

踏莎行·立春

李雯

芳草回心,平沙转翠。fāng cǎo huí xīn,píng shā zhuǎn cuì。
胧胧晓树如新醉。lóng lóng xiǎo shù rú xīn zuì。
萦烟初系玉楼人,钗头空带宜春字。yíng yān chū xì yù lóu rén,chāi tóu kōng dài yí chūn zì。
青鸟衔还,银幡传至。qīng niǎo xián hái,yín fān chuán zhì。
石华裙上东风细。shí huá qún shàng dōng fēng xì。
开帘镇日待春来,春来浑是无情思。kāi lián zhèn rì dài chūn lái,chūn lái hún shì wú qíng sī。

踏莎行·秋雨

李雯

闵馆清深,巧云迷散。mǐn guǎn qīng shēn,qiǎo yún mí sàn。
丝丝不断如春线。sī sī bù duàn rú chūn xiàn。
伤心无奈急回风,枝枝暗落无人见。shāng xīn wú nài jí huí fēng,zhī zhī àn luò wú rén jiàn。
香稻低天,芙蓉疏岸。xiāng dào dī tiān,fú róng shū àn。
离离又湿江南雁。lí lí yòu shī jiāng nán yàn。
芭蕉清听历空阶,情人似隔潇湘远。bā jiāo qīng tīng lì kōng jiē,qíng rén shì gé xiāo xiāng yuǎn。

踏莎行·子规

李雯

花岛沉红,香溪绿染。huā dǎo chén hóng,xiāng xī lǜ rǎn。
无端啼破斜阳岸。wú duān tí pò xié yáng àn。
王孙春草遍天涯,凭君一语频频唤。wáng sūn chūn cǎo biàn tiān yá,píng jūn yī yǔ pín pín huàn。
五月江深,三更月半。wǔ yuè jiāng shēn,sān gèng yuè bàn。
相思一夜惊千遍。xiāng sī yī yè jīng qiān biàn。
有情莫向异乡啼,飞归巫峡何曾远。yǒu qíng mò xiàng yì xiāng tí,fēi guī wū xiá hé céng yuǎn。

小重山·咏别

李雯

江浦潮生紫楝花。jiāng pǔ cháo shēng zǐ liàn huā。
垂杨移素艇、暮云遮。chuí yáng yí sù tǐng mù yún zhē。
真珠小泪滴窗纱。zhēn zhū xiǎo lèi dī chuāng shā。
春山蹙,楼外欲栖鸦。chūn shān cù,lóu wài yù qī yā。
犹记鬓云斜。yóu jì bìn yún xié。
枕痕红润玉、笼朝霞。zhěn hén hóng rùn yù lóng cháo xiá。
自从相送六萌车。zì cóng xiāng sòng liù méng chē。
金跳脱,松似那时些。jīn tiào tuō,sōng shì nà shí xiē。

小重山·除夕

李雯

楼上低垂翡翠帘。lóu shàng dī chuí fěi cuì lián。
玉钩红袖内、隐春纤。yù gōu hóng xiù nèi yǐn chūn xiān。
绣额初教彩燕添。xiù é chū jiào cǎi yàn tiān。
梅信早,点检鬓云边。méi xìn zǎo,diǎn jiǎn bìn yún biān。
香幕水沉烟。xiāng mù shuǐ chén yān。
灯花凝绛蜡、不成眠。dēng huā níng jiàng là bù chéng mián。
明朝春色上眉尖。míng cháo chūn sè shàng méi jiān。
须好梦、随意卜金钿。xū hǎo mèng suí yì bo jīn diàn。

临江仙·春潮

李雯

一曲画桥春水急,绿帆远挂斜阳。yī qū huà qiáo chūn shuǐ jí,lǜ fān yuǎn guà xié yáng。
谁家艇子近垂杨。shuí jiā tǐng zi jìn chuí yáng。
杏花新雨后,初浴两鸳鸯。xìng huā xīn yǔ hòu,chū yù liǎng yuān yāng。
暮暮朝朝来信准,教人无奈横塘。mù mù cháo cháo lái xìn zhǔn,jiào rén wú nài héng táng。
新愁恰与此平量。xīn chóu qià yǔ cǐ píng liàng。
惯随明月上,更弄柳丝长。guàn suí míng yuè shàng,gèng nòng liǔ sī zhǎng。
1111234567»