古诗词

感秋

李雯

遂有矜秋意,空庭落小凉。suì yǒu jīn qiū yì,kōng tíng luò xiǎo liáng。
晚花浓刺日,病叶堕先霜。wǎn huā nóng cì rì,bìng yè duò xiān shuāng。
爽动宜雕鹗,骄腾问犬羊。shuǎng dòng yí diāo è,jiāo téng wèn quǎn yáng。
郊原最愁寂,沥酒对苍茫。jiāo yuán zuì chóu jì,lì jiǔ duì cāng máng。

李雯

李雯,字舒章,江南青浦(今上海)人。少与陈子龙、宋征舆齐名,合称“云间三子”。明崇祯十五年(1642)举人。清军入关时,李雯正在京城,因而被清朝政府羁留,并被推荐授官为内阁中书舍人,充顺天乡试同考官。顺治三年(1646)南归葬父,第二年在返京途中染病,后不治而亡。著有《蓼斋集》四十七卷、《蓼斋后集》五卷。 李雯的作品>>

猜您喜欢

生查子·生叩红

李雯

云鬟素袖低,口齿清如雪。yún huán sù xiù dī,kǒu chǐ qīng rú xuě。
不异沈郎腰,为卿更深折。bù yì shěn láng yāo,wèi qīng gèng shēn zhé。
思思姓字通,草草生辰说。sī sī xìng zì tōng,cǎo cǎo shēng chén shuō。
凭将连理心,寄与丁香舌。píng jiāng lián lǐ xīn,jì yǔ dīng xiāng shé。

临江仙·酬和

李雯

墙角清阴花月静,一联秀句双成。qiáng jiǎo qīng yīn huā yuè jìng,yī lián xiù jù shuāng chéng。
不须红叶更流情。bù xū hóng yè gèng liú qíng。
风吹修竹响,传得凤凰声。fēng chuī xiū zhú xiǎng,chuán dé fèng huáng shēng。
好影隔来心自语,碧云细点春星。hǎo yǐng gé lái xīn zì yǔ,bì yún xì diǎn chūn xīng。
小桃枝下听分明。xiǎo táo zhī xià tīng fēn míng。
消魂酬五字,清露越三更。xiāo hún chóu wǔ zì,qīng lù yuè sān gèng。

定风波·佛会

李雯

贝页宣声动法筵,月华灯影照婵娟。bèi yè xuān shēng dòng fǎ yán,yuè huá dēng yǐng zhào chán juān。
半是伤春眉黛敛。bàn shì shāng chūn méi dài liǎn。
无限,泪珠常近粉痕边。wú xiàn,lèi zhū cháng jìn fěn hén biān。
七宝幡成红绶带,人在温柔、乡畔白云天。qī bǎo fān chéng hóng shòu dài,rén zài wēn róu xiāng pàn bái yún tiān。
总是玉人看不了。zǒng shì yù rén kàn bù le。
烦恼,楞伽无语静炉烟。fán nǎo,léng gā wú yǔ jìng lú yān。

清平乐·惠明赍书

李雯

风生云袖,袖底蛟龙骤。fēng shēng yún xiù,xiù dǐ jiāo lóng zhòu。
一幅吓蛮书在手,正是护花星斗。yī fú xià mán shū zài shǒu,zhèng shì hù huā xīng dòu。
朱旗远望潼关,麻鞋踏上青山。zhū qí yuǎn wàng tóng guān,má xié tà shàng qīng shān。
且看锦囊飞度,便教红线周旋。qiě kàn jǐn náng fēi dù,biàn jiào hóng xiàn zhōu xuán。

踏莎行·请宴

李雯

粉傅何郎,香薰荀令,帽檐低亚花枝并。fěn fù hé láng,xiāng xūn xún lìng,mào yán dī yà huā zhī bìng。
频将宜称问双鬓,画帘吹动风流影。pín jiāng yí chēng wèn shuāng bìn,huà lián chuī dòng fēng liú yǐng。
鹊尾银屏,龙涎金鼎,乘鸾指刻成佳倩。què wěi yín píng,lóng xián jīn dǐng,chéng luán zhǐ kè chéng jiā qiàn。
春阴立尽海棠东,合欢心事从头整。chūn yīn lì jǐn hǎi táng dōng,hé huān xīn shì cóng tóu zhěng。

河满子·听琴

李雯

杨柳风吹鬓影,琅玕竹映回廊。yáng liǔ fēng chuī bìn yǐng,láng gān zhú yìng huí láng。
半叠屏山千里隔,琴心只傍西厢。bàn dié píng shān qiān lǐ gé,qín xīn zhǐ bàng xī xiāng。
今日求凰司马,几时跨凤萧郎。jīn rì qiú huáng sī mǎ,jǐ shí kuà fèng xiāo láng。
膝上情传玉轸,花前泪浥香囊。xī shàng qíng chuán yù zhěn,huā qián lèi yì xiāng náng。
靠损冰肌双跳脱,不知月过东墙。kào sǔn bīng jī shuāng tiào tuō,bù zhī yuè guò dōng qiáng。
唤起两边幽恨,何消一曲清商。huàn qǐ liǎng biān yōu hèn,hé xiāo yī qū qīng shāng。

苏幕遮·探病

李雯

紫苔深,薇帐掩。zǐ tái shēn,wēi zhàng yǎn。
独自支琴,剩得相思顩。dú zì zhī qín,shèng dé xiāng sī yǎn。
此日文园真命短。cǐ rì wén yuán zhēn mìng duǎn。
愁杀东风,总道无人管。chóu shā dōng fēng,zǒng dào wú rén guǎn。
念东床,和梦远。niàn dōng chuáng,hé mèng yuǎn。
犹喜青衣,见我曾心懦。yóu xǐ qīng yī,jiàn wǒ céng xīn nuò。
莫说相如消渴浅。mò shuō xiāng rú xiāo kě qiǎn。
玉露金茎,人在鸾帏畔。yù lù jīn jīng,rén zài luán wéi pàn。

解佩令·寄诗

李雯

蛮笺细襞,墨花轻染,一声声、愁红初断。mán jiān xì bì,mò huā qīng rǎn,yī shēng shēng chóu hóng chū duàn。
字押相思,才离了、狼毫斑管。zì yā xiāng sī,cái lí le láng háo bān guǎn。
早去怜、香绡雪腕。zǎo qù lián xiāng xiāo xuě wàn。
前宵琴曲,那宵玉盏,这衷怀、不堪重转。qián xiāo qín qū,nà xiāo yù zhǎn,zhè zhōng huái bù kān zhòng zhuǎn。
寄语青鸾,倘若是、风悽云暗。jì yǔ qīng luán,tǎng ruò shì fēng qī yún àn。
怎能胜、蜂吟蝶怨。zěn néng shèng fēng yín dié yuàn。

青玉案·得信

李雯

菱花看罢晨妆了,天外信传青鸟。líng huā kàn bà chén zhuāng le,tiān wài xìn chuán qīng niǎo。
蹙损眉尖双叶小。cù sǔn méi jiān shuāng yè xiǎo。
鸳鸯谱上,金针初到,怕有人知道。yuān yāng pǔ shàng,jīn zhēn chū dào,pà yǒu rén zhī dào。
尝将密意输春草,消息通时又烦恼。cháng jiāng mì yì shū chūn cǎo,xiāo xī tōng shí yòu fán nǎo。
谁识银钩真字好,微持薄怒,已曾心照,照见和衣倒。shuí shí yín gōu zhēn zì hǎo,wēi chí báo nù,yǐ céng xīn zhào,zhào jiàn hé yī dào。

唐多令·越墙

李雯

银砌粉围墙,栖鸦淡月黄。yín qì fěn wéi qiáng,qī yā dàn yuè huáng。
做蜂儿、飞度也扬扬。zuò fēng ér fēi dù yě yáng yáng。
错抱花枝羞整帽,更小立,听鸣珰。cuò bào huā zhī xiū zhěng mào,gèng xiǎo lì,tīng míng dāng。
弹指玉纤长,轻纨映晚妆。dàn zhǐ yù xiān zhǎng,qīng wán yìng wǎn zhuāng。
对春风、无语不焚香。duì chūn fēng wú yǔ bù fén xiāng。
几叶芭蕉连曲槛,看几尺,近高唐。jǐ yè bā jiāo lián qū kǎn,kàn jǐ chǐ,jìn gāo táng。

眼儿媚·幽会

李雯

葳蕤金锁启春风,人在明月中。wēi ruí jīn suǒ qǐ chūn fēng,rén zài míng yuè zhōng。
那时相见,犹将罗袖,半掩芙蓉。nà shí xiāng jiàn,yóu jiāng luó xiù,bàn yǎn fú róng。
鸾衾整顿和香屑,温玉小窗东。luán qīn zhěng dùn hé xiāng xiè,wēn yù xiǎo chuāng dōng。
端详此际,星眉微敛,蝉鬓初松。duān xiáng cǐ jì,xīng méi wēi liǎn,chán bìn chū sōng。

误佳期红辩

李雯

织女度银河,灵鹊空担怕。zhī nǚ dù yín hé,líng què kōng dān pà。
昔日烧香抱枕人,跪在湘帘下。xī rì shāo xiāng bào zhěn rén,guì zài xiāng lián xià。
不是野东风,错把桃花嫁。bù shì yě dōng fēng,cuò bǎ táo huā jià。
谁移杨柳近墙东,又怪莺儿诈。shuí yí yáng liǔ jìn qiáng dōng,yòu guài yīng ér zhà。

风入松·离别

李雯

西风霜叶短长亭,惊动别离情。xī fēng shuāng yè duǎn zhǎng tíng,jīng dòng bié lí qíng。
玉骢惯是催人去,茫茫也荒草云平。yù cōng guàn shì cuī rén qù,máng máng yě huāng cǎo yún píng。
红袂分开双泪,斜阳独照孤征。hóng mèi fēn kāi shuāng lèi,xié yáng dú zhào gū zhēng。
阳关不唱第三声,无计殢君行。yáng guān bù chàng dì sān shēng,wú jì tì jūn xíng。
才辞鸳帐亲银灯,回头看水绿山青。cái cí yuān zhàng qīn yín dēng,huí tóu kàn shuǐ lǜ shān qīng。
数两车移垂柳,几回雁起少汀。shù liǎng chē yí chuí liǔ,jǐ huí yàn qǐ shǎo tīng。

惜分飞·惊梦

李雯

茅店星稀人静后,正是相思初透。máo diàn xīng xī rén jìng hòu,zhèng shì xiāng sī chū tòu。
梦绕风林骤,暗怜孤影清宵瘦。mèng rào fēng lín zhòu,àn lián gū yǐng qīng xiāo shòu。
游仙半枕红妆就,蝴蝶栖香未久。yóu xiān bàn zhěn hóng zhuāng jiù,hú dié qī xiāng wèi jiǔ。
惊起披襟袖,桃花泪染看依旧。jīng qǐ pī jīn xiù,táo huā lèi rǎn kàn yī jiù。

柳梢青·金泥

李雯

鹊噪檐牙,泥金字肃,先写宁家。què zào yán yá,ní jīn zì sù,xiān xiě níng jiā。
特为多情,人宜待月,宫近司花。tè wèi duō qíng,rén yí dài yuè,gōng jìn sī huā。
欢容微靥朝霞,怀袖里、沉吟看他。huān róng wēi yè cháo xiá,huái xiù lǐ chén yín kàn tā。
杏雨蒲风,惹人萦系,最是宫纱。xìng yǔ pú fēng,rě rén yíng xì,zuì shì gōng shā。
111«2345678