古诗词

春闺怨

王芬

宿雨开晴晓,轻寒懒酿花。sù yǔ kāi qíng xiǎo,qīng hán lǎn niàng huā。
无如旧时燕,犹恋故人家。wú rú jiù shí yàn,yóu liàn gù rén jiā。

王芬

王芬,字漱芳,蓬莱人。候选知县梓贤女,荣成京卿孙葆田子妇,江苏知县昌燕继室。 王芬的作品>>

猜您喜欢

秋日

王芬

肃杀秋声里,幽怀感百端。sù shā qiū shēng lǐ,yōu huái gǎn bǎi duān。
螀啼露华重,萤度月波寒。jiāng tí lù huá zhòng,yíng dù yuè bō hán。
竹外疏花瘦,廊腰败叶乾。zhú wài shū huā shòu,láng yāo bài yè qián。
独怜三径菊,冷节末阑珊。dú lián sān jìng jú,lěng jié mò lán shān。

寒食

王芬

无边红紫斗芳妍,却是清明雨后天。wú biān hóng zǐ dòu fāng yán,què shì qīng míng yǔ hòu tiān。
满地柳阴啼杜宇,隔墙花影落秋千。mǎn dì liǔ yīn tí dù yǔ,gé qiáng huā yǐng luò qiū qiān。
青帘几处飘村舍,荒冢连阡化纸钱。qīng lián jǐ chù piāo cūn shě,huāng zhǒng lián qiān huà zhǐ qián。
野外难禁三日火,飞灰乱袅夕阳烟。yě wài nán jìn sān rì huǒ,fēi huī luàn niǎo xī yáng yān。

旅夜

王芬

旅馆羁身苦寂寥,西风庭树响萧萧。lǚ guǎn jī shēn kǔ jì liáo,xī fēng tíng shù xiǎng xiāo xiāo。
秋钲廿五寒声碎,何处高楼起洞箫。qiū zhēng niàn wǔ hán shēng suì,hé chù gāo lóu qǐ dòng xiāo。

咏菊

王芬

傲骨清标满路开,何年陶令赋《归来》。ào gǔ qīng biāo mǎn lù kāi,hé nián táo lìng fù guī lái。
暗香盈袖风帘卷,自向东篱酹一杯。àn xiāng yíng xiù fēng lián juǎn,zì xiàng dōng lí lèi yī bēi。

感时

王芬

世乱年荒何处家,陶轮浩劫涌尘沙。shì luàn nián huāng hé chù jiā,táo lún hào jié yǒng chén shā。
玄黄血染龙蛇起,谁倚危楼听暮笳。xuán huáng xuè rǎn lóng shé qǐ,shuí yǐ wēi lóu tīng mù jiā。

赏雪

王芬

乾坤不夜月无光,万壑群山尽玉妆。qián kūn bù yè yuè wú guāng,wàn hè qún shān jǐn yù zhuāng。
驴背诗翁去千载,雪中冷落野梅香。lǘ bèi shī wēng qù qiān zài,xuě zhōng lěng luò yě méi xiāng。